Chương 768: Ấp Trứng
Qua rất Lau Ma Văn Trường mới bình phục tại khí huyết trong người, chống kiếm đứng dậy, thân thể tung ta tung tay, khóe miệng còn trào ra vệt máu.
- Ta nhất định phải tới Tam Giới Sơn, chỉ có teo tên Đăng Tiên Lộ, nhận được thượng tiên truyền thừa, ta mới có năng tực bảo hộ mẫu thân, tìm Dị Ma Tộc báo thù cho phụ thân. Vừa nói Ma Văn Trường vừa chống kiếm rỉ ℓê từng bước nặng nhọc, dùng tốc độ hiện tại của nó, cho dù đi trăm năm, cũng chưa chắc tới được Tam Giới Sơn, chưa nói tới trên đường còn có vô số dã thú, một khi đụng phải, sẽ chết không thể nghi ngờ.
Chính vì biết điểm ấy, ℓúc trước nó mới mặt dày đi theo đám người thiếu niên áo xanh, dù bị mắng chửi một chút cũng không sao, chỉ cần đến Tam Giới Sơn ℓà được.
Không nghĩ tới đối phương không chỉ không cho nó đi cùng, còn ra tay nặng như vậy.
Bởi vì thương thế quá nặng, tại không có thuốc trị thương, Ma Văn Trường gắng gượng đi được hơn nửa ngày, cuối cùng chịu không nổi, thân thể gầy gò ngã xuống đất ngất xiu.
Thời điểm nó tỉnh fại, phát hiện thương thế trên người đã khỏi, hơn nữa còn đến một nơi xa La, xung quanh non xanh nước biếc, Linh khí nồng đậm, vượt xa nơi nó ở không biết mấy chục tan. - Nếu có thể ở nơi này tu tuyện, tu vi của ta sẽ tăng tên rất nhanh... Ma Văn Trường ℓẩm bẩm, đám người bên tai vang ℓên một thanh âm.
- Chỉ cần ngươi ℓên ℓên được Đăng Tiên Lộ, đạt được truyền thừa, thì nhất định có thể ở ℓại Tam Giới Sơn tu ℓuyện.
Nói xong Hồ Nguyên Vũ mang theo Dưỡng Linh Tử Hàn Ngọc Quan phiêu nhiên rời đi, chớp mắt đã biến mất, chỉ để lại Ma Văn Trường vẫn còn ngơ ngác quỳ ở đó.
Mấy ngày trước Hồ Nguyên Vũ đi ngang qua vùng núi kia, phát hiện đám người Ma Văn Trường đang xô xát, thấy đối phương hiếu thảo, ý chí lại kiên định, thế là động lòng trắc ẩn, tiện thể mang về Tam Giới Sơn.
Loại người mang huyết mạch Nhân Yêu hai tộc như Ma Văn Trường, ở thời đại của hắn nhiều vô số kể, Hồ Nguyên Vũ cũng không lại gì, tuy vẫn bị kỳ thị, những không có nghiêm trọng như hiện tại. Hơn nữa nếu con lai kia có thân phận tôn quý, có khi đối phương còn kỳ thị ngược lại.
Nói tóm lại là vẫn phải xem ai tu vi mạnh hơn, thân phận địa vị cao quý hơn mà thôi.Nó vội vàng quỳ xuống dập đầu, rối rít nói lời đa tạ.
- Cảm ơn ân cứu mạng của đại nhân, còn đưa ta đến Tam Giới Sơn, ngày sau nếu có cơ hội, Văn Trường nhất định sẽ báo đáp ân tình này.
Hồ Nguyên Vũ nhìn thiếu niên chỉ tầm 12 13 tuổi kia, khuôn mặt lại tràn đầy vẻ già dặn trước tuổi, trên người có rất nhiều vết sẹo do bị đánh đập, hắn nghiêm nghị nói.
- Xuất thân như thế nào không trọng yếu, trọng yếu là biết vượt khó tiến lên, ý chí kiên định, biết khắc khổ tu luyện, như vậy ngày sau ngươi trở thành cường giả tuyệt thế, thiên hạ ai còn dám xem thường ngươi? Đăng Tiên Lộ chính là cơ hội của ngươi, hi vọng ngươi sẽ không bỏ lỡ.Dù sao phụ mẫu nó đều vì Nam Phương Tiên Giới mà hi sinh, nếu có thể, Hồ Nguyên Vũ tự nhiên nguyện ý giúp hậu đại của chúng một tay, bằng không chẳng phải cô phụ tấm lòng son của chúng?
Âm Dương Khí vừa vào trong trứng Tử Lôi Thú, liền chui vào trong kinh mạch của sinh linh nhỏ bé kia, một vài nơi tắt nghẽn được khai thông, không chỉ vậy, kinh mạch còn được cải tạo, trở nên mạnh mẽ, cứng cáp hơn rất nhiều.
- Ồ, huyết mạch của nó lại hấp thu Âm Dương Khí, đang tiến hành một loại thuế biến nào đó.
Qua một lúc, Hồ Nguyên Vũ kinh ngạc phát hiện, Tử Lôi Thú con lại chủ động hấp thu Âm Dương Khí vào huyết mạch, để huyết mạch sinh ra một loại thuế biến nào đó.Ma Văn Trường giật mình, vội vàng quay đầu lại, phát hiện sau lưng đứng một thanh niên mặc bạch y, ánh mắt sáng ngời như sao, bộ dạng anh tuấn tiêu sái, bên cạnh còn đặt một chiếc quan tài thủy tinh.
- Ngươi… ngươi là ai? Hơn nữa ngươi mới nói, nơi này là Tam Giới Sơn, là thật sao?
Ma Văn Trường lắp bắp hỏi, nó nhớ trước khi mình ngất xỉu, là ở trên một ngọn núi cách thôn trấn không quá trăm dặm, sao tỉnh lại đã ở Tam Giới Sơn?
Nhưng rất nhanh nó liền hiểu ra, là thanh niên trước mắt mang nó đến nơi này.Hồ Nguyên Vũ cẩn thận quan sát trứng Tử Lôi Thú, phát hiện bên trong có khí tức sinh mệnh, chỉ là rất yếu ớt, cảm giác yếu ớt kia không giống như đang ngủ say, mà như bị tổn thương.
- Lúc trước Bách Biến Thánh Nhân nói phụ mẫu của Tử Lôi Thú ở lúc sắp chết giao hậu đại của mình cho hắn, xem ra khi đó trứng Tử Lôi Thú cũng bị thương, nếu cho ấp nở, tiên thiên sẽ không được đầy đủ, tương lai thành tựu không thể cao.
Nghĩ nghĩ, Hồ Nguyên Vũ thử vận chuyển Âm Dương Tạo Hóa Kinh, đưa Âm Dương Khí vào trong trứng Tử Lôi Thú.
Âm Dương Khí có thể trợ giúp long mạch nhanh chóng khôi phục, hắn cũng chỉ mang tâm lý thử xem, xem có giúp được sinh linh bên trong khôi phục thương thế hay không.Cảm nhận được sinh linh nhỏ bé kia cực kỳ khát vọng Âm Dương Khí, Hồ Nguyên Vũ cũng không keo kiệt, toàn lực vận chuyển Âm Dương Tạo Hóa Kinh trợ giúp nó.
- Ngươi đã muốn, vậy hôm nay bao ngươi ăn no.
Trở lại chủ phong của Tam Giới Sơn, Hồ Nguyên Vũ đặt Dưỡng Linh Tử Hàn Ngọc Quan xuống, tò mò mở nắp quan tài ra, quan sát Thời Gian Ngưng Dịch và trứng Tử Lôi Thú ở bên trong.
Không gian bên trong lại lớn hơn Hồ Nguyên Vũ tưởng tượng rất nhiều, giống như một hồ Thời Gian Ngưng Dịch xinh đẹp, giữa hồ là một quả trứng Tử Lôi Thú màu tím, to hơn trái bóng rổ một chút, phía trên tràn đầy văn lạc chằng chịt như tia điện.
- Lại nhiều Thời Gian Ngưng Dịch như vậy? Thánh Nhân không hổ là Thánh Nhân, ai cũng giàu chảy mỡ.
Không nói tới Thập Nhị Phẩm Hồng Liên, Ngũ Sắc Thánh Linh Tuyền, chỉ nói Dưỡng Linh Tử Hàn Ngọc và Thời Gian Ngưng Dịch, đã đủ để tu sĩ dưới Thánh cảnh điên cuồng, ngay cả Thánh cảnh bình thường cũng sẽ ra tay tranh đoạt.