Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 795 - Chương 795: Cá Nước Thân Mật

Chương 795: Cá Nước Thân Mật
Chương 795: Cá Nước Thân Mật
Chỉ tà từ khi thân thể nàng bắt đầu phát dục, trừ túc ngủ vẫn rúc vào trong tòng hắn, thì Trần Mạn Châu không còn yêu cầu hắn giúp tắm nữa, để hắn tiếc nuối không thôi. Nhìn khung cảnh xinh đẹp, tại thêm tiểu mỹ nhân khiêu khích, Hồ Nguyên Vũ tàm sao chịu được, y phục trên người thoáng cái đã biến mất, từ từ đi xuống hồ nhỏ. Lúc này Trần Mạn Châu từ trong Không Gian Giới Chỉ ℓấy ra một cái khay tròn bằng Hắc Thiên Hương Mộc, trong khay ℓà một bầu rượu và hai cái ℓy nhỏ, đặt ở trên ℓớp tuyết ven hồ.

Nàng nhẹ nhàng rót đầy hai ℓy rượu, hương thơm dìu dịu nhanh chóng ℓan tỏa khắp không gian.

Tuyết trắng, ôn tuyền, mỹ nhân, rượu ngon, nhân gian tiên cảnh chỉ đến thế ℓà cùng.

Tiếp nhận ty rượu mà Trân Mạn Châu đưa cho mình, Hồ Nguyên Vũ tàm sao không hiểu ý của tiểu mỹ nhân, nàng tà muốn định ra danh phận trước. Hai người đều ngầm hiểu ý nhau, vòng tay đối ẩm, giống như uống rượu giao bôi.

Uống cạn chung rượu, Hồ Nguyên Vũ cũng kìm tòng không được nữa, đưa tay ôm tay thân thể mềm mại trắng nõn kia, môi kề môi, tại một nụ hôn dài bất tận. Chụt…

Thời điểm hôn nhau, Hồ Nguyên Vũ cũng ℓựa thế từ từ dìu Trần Mạn Châu đến bên cạnh hồ, đè ℓên thân thể nhỏ xinh ở trên ℓớp tuyết trắng xóa.

Cái này càng thêm kích thích Hồ Nguyên Vũ, tay phải theo cái bụng bằng phẳng dời xuống, đi tới khu âm đạo trinh nguyên lúc này đã ướt nhẹp, nhẹ nhàng vuốt ve.

Trần Mạn Châu chỉ cảm thấy tay của Hồ Nguyên Vũ dần dần dời xuống, toàn thân không khỏi càng vặn vẹo, mặc dù nội tâm cảm thấy xấu hổ thẹn thùng, nhưng cảm giác thoải mái lại lặng yên tăng lên, càng làm nàng bối rối không thôi.

Lúc này tay của Hồ Nguyên Vũ đã đến khu thánh địa của thiếu nữ, Trần Mạn Châu như bị điện giựt, toàn thân run rẩy kịch liệt, nước nhờn trong âm đạo lại chậm rãi chảy ra, miệng không tự chủ được phát ra âm thanh rên rỉ động lòng người.

- Uhm… chết mất thôi…
Hồ Nguyên Vũ bị cảnh đẹp trước mắt làm đầu óc choáng váng, hắn nâng cái mông của Trần Mạn Châu lên cao, cẩn thận đánh giá cái âm hộ kia, chỉ thấy cửa động vốn đóng chặt, bây giờ hơi mở, lộ ra da thịt màu đỏ nhạt mềm mại cùng viên âm hạch kiều diễm ướt át màu hồng phấn, một ít âm dịch theo khe mông chảy xuống, nhìn dâm mỹ nói không nên lời, kích thích đến toàn thân hắn run rẩy.

Hồ Nguyên Vũ liếm đôi môi khô, đưa đầu tới giữa hai chân của Trần Mạn Châu, chậm rãi ngửi lấy mùi hương thơm ngát từ trong u cốc của nàng tỏa ra, sau đó không chút do dự cúi đầu xuống, lè lưỡi liếm lên, khi thì hung mãnh, khi thì nhiệt tình mút cắn âm hạch của Trần Mạn Châu, khi thì dùng hàm răng cắn nhẹ không tha, còn bất chợt để đầu lưỡi xâm nhập vào trong hang động u cốc quấy lấy, chóp mũi hắn cạ lên thảm lông thưa thớt mềm mại, lại dùng miệng khuấy động mút lấy cái lổ bé xíu kia…

- Ân… đừng… chỗ đó sao có thể… đừng… tha cho…thiếp đi…um…a….


Sau khi đùa bỡn một hồi, mục tiêu của Hồ Nguyên Vũ chuyển dời đến đôi đùi đẹp thon dài trắng noãn, bờ mông rất tròn ngạo nghễ ưỡn lên, chỗ hai chân giao nhau chính là khu gò mu trắng hồng, phối hợp thảm lông mu thưa thớt mềm mại như ẩn như hiện, thật sự là toàn thân không một chỗ không đẹp, không một chỗ không làm người hoa mắt trầm mê.

Lúc này Hồ Nguyên Vũ cố nén dục hỏa, nghĩ thầm:

- Vưu vật như thế, nên từ từ tận hưởng, lại thêm nhất định phải để nàng khắc cốt minh tâm, mãi mãi ghi nhớ thời khắc này.

Vì vậy hắn lật người, ngồi ở bên cạnh Trần Mạn Châu, tay chậm rãi xoa bóp hai ngọn ngọc nữ phong kia.
Bầu vú của Trần Mạn Châu bị Hồ Nguyên Vũ tập kích, chỉ cảm thấy một cỗ khoái cảm tê tê dại dại truyền đến.

Thân thể băng thanh ngọc khiết của Trần Mạn Châu chưa từng tiếp xúc thân mật như vậy, hiện tại được tình lang, cũng là sư tôn của mình trêu đùa, một cảm giác thẹn thùng xông lên đầu, làm nàng mắc cỡ nhắm chặt hai mắt, đầu lắc lắc, toàn thân giãy dụa, bản năng muốn tránh né ma chưởng của Hồ Nguyên Vũ tàn sát bừa bãi, nhưng ngược lại hình như là nghênh hợp với Hồ Nguyên Vũ vuốt ve.

- Ân…

Trần Mạn Châu nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều.
Trần Mạn Châu chỉ cảm thấy chỗ Hồ Nguyên Vũ tiếp xúc, có một cảm giác tê tê dại dại, thoải mái nói không nên lời, thế là chậm rãi lay động eo thon, nghênh hợp với động tác vuốt ve của Hồ Nguyên Vũ.

Hồ Nguyên Vũ đắc ý nhìn phản ứng của Trần Mạn Châu, trên tay không nhanh không chậm vỗ về chơi đùa thân thể trẻ trung lại mê người kia.

Nhìn thấy Trần Mạn Châu bị mình đùa giỡn, hơi thở hổn hển, thỉnh thoảng còn duỗi cái lưỡi thơm tho liếm láp đôi môi anh đào, phảng phất như cực kỳ đói khát, da thịt trắng hồng che kín mồ hôi nhỏ mịn, càng có vẻ trong suốt như ngọc, eo thon mảnh khảnh giống như rắn nước đong đưa, vừa vặn nghênh hợp với động tác của tình lang, đùi đẹp thon dài thẳng tắp quấn giao, tựa hồ rất khó chịu.

Ngón tay chôn sâu ở trong khe thịt bắt đầu chậm rãi đút vào đào khoét, Hồ Nguyên Vũ chỉ cảm thấy da thịt trong âm đạo mềm mại giống như tầng tầng môi nhỏ, ngón tay ra vào thoải mái nói không nên lời, làm hắn không khỏi hưng phấn, động tác đút tay vào không khỏi nhanh hơn, làm Trần Mạn Châu liên tục rên rỉ uốn éo.
Cả hai đều là tu sĩ cường đại, tuyết lạnh đối với bọn hắn mà nói không khác gì nệm bông êm ái, không chỉ không giá lạnh, ngược lại càng tăng thêm kích thích.

Tay hắn bắt lấy hai bầu vú kiên cố, tùy ý đùa bỡn lên.

Hồ Nguyên Vũ chỉ cảm thấy xúc cảm nhẵn mịn, co dãn mười phần, trong nội tâm không khỏi thầm khen thật là vưu vật, lực đạo không tự kìm hãm được lại tăng thêm vài phần, sau đó hé miệng hút, cả khuôn mặt đụng lên không ngừng liếm láp.

Trần Mạn Châu bị Hồ Nguyên Vũ cuồng nhiệt trêu đùa, thân thể dần dần nổi lên phản ứng, hô hấp từ từ gấp gáp, một cỗ khí tức như lan như xạ dần dần tràn ngập trong không khí, nụ hoa trên hai vú cũng chậm rãi đứng thẳng.





Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
30 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0