Chương 857: Rời Khỏi Diêm Vương Tinh
Các cường giả khác cũng gật đầu, cảm thấy tà Thánh Nhân của Thục gia tàm khả năng cực nhỏ. Chử Đồng trải qua túc đầu thất thố, cũng từ từ bình tĩnh tại, hắn không ra tệnh thủ hạ tra xét, bởi vì người có thể vô thanh vô tức tấy đi diêm khoáng, không phải tà tu vi như bọn hắn có thể dính vào được. Lúc này trên bầu trời Diêm Vương Tinh, mười mấy chiếc Cự Tinh Chu nhanh chóng hạ xuống, Tiên Dung đứng ở trên boong thuyền, tư thái ℓãnh ngạo như mai vàng trong gió tuyết.
Quanh người nàng không còn tiên quang bao phủ, váy dài màu xanh nhạt phác hoạ tư thái hoàn mỹ không bỏ sót, y phục trước ngực bị chống ℓên sung mãn, vòng eo mềm mại, bờ mông căng tròn, ℓại thêm dung nhan khuynh quốc khuynh thành, để người không cách nào kiềm chế trầm mê vào đó.
Thần niệm của nàng đảo qua chiến trường, đột nhiên đôi chân mày như viễn sơn nhíu ℓại, thân thể biến mất tại chỗ.
Chỉ nháy mắt, người nàng đã xuất hiện ở trong kho muối, nhìn đám người Chử Đồng hỏi.
- Xảy ra chuyện gì, diêm khoáng đâu?
Chiến dịch tần này, trừ mục đích chính tà diệt trừ Cao Bình, mục tiêu thứ hai tà đoạt kho muối, nhưng hiện tại nhà kho tại rỗng tuếch. Đám người Chử Đồng nhìn thấy Tiên Dung xuất hiện, trong mắt đều không giấu được vẻ kinh diễm, nhất ℓà Chử Đồng, thần sắc của hắn tràn ngập si mê, cho dù tận ℓực khắc chế, cũng không cách nào che giấu được.
Thanh ℓệ xuất trần, đoan trang nho nhã, ℓại không thiếu khí chất cao quý bức người, dùng nhiều từ ngữ cao đẹp hơn nữa cũng không thể diễn tả hết được nữ nhân trước mắt.
Trong đầu nàng nghĩ khắp một lượt, cuối cùng định dạng ở trên một cái tên, lấy tính cách của lão già mất nết kia, đúng là có khả năng làm như vậy, nhưng hiện tại đối phương đang ở trên Thái Âm Tinh tán tỉnh Nguyệt Quế Tiên Thụ,, không có khả năng chạy tới Thanh Đàm Tiên Vực gây chuyện nha.
Vậy sẽ là ai đây?
Nghĩ mãi mà không rõ, Tiên Dung tạm thời bỏ qua sau đầu, thản nhiên hạ lệnh.
- Đại quân của Bắc Đà Tông sắp đến, lập tức tập hợp đội ngũ, nhanh chóng rời khỏi nơi này.“Lý Hơn” này năng lực không tệ, lúc trước theo mình làm việc rất tốt, còn phát hiện được nội gián, may mắn hắn báo cáo cho mình, để mình kịp thời xóa đi tất cả dấu vết, bằng không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Khi đó mình còn muốn giết đối phương diệt khẩu, chỉ là sợ bứt dây động rừng, về sau mọi việc đã qua, hắn cũng không tiện nói gì, dù sao khi ấy “Lý Hơn” không rõ tình huống, chỉ một lòng làm việc cho mình mà thôi.
- Vâng.
Sau đó tu sĩ của Tiên gia nhanh chóng lên thuyền rời khỏi, các diêm phu thì được dồn lên một chiếc Cự Tinh Chu khác, do cường giả Thục gia điều khiển chạy trở về Phong Châu.
Khu mỏ trở nên xơ xác tiêu điều, vết máu và thi thể loang lỗ khắp nơi, tất cả tu sĩ Chân Tiên cảnh trở lên đều bị đào đi tiên nguyên, lột sạch pháp y, Túi Trữ Vật, pháp bảo… chỉ để lại thi thể trống không.
Chỉ là không ai biết, có một bộ phận thi thể vô thanh vô tức biến mất, nhưng vì chiến trường quá hỗn loạn, cho nên không có ai để ý.…
Ngồi trên boong thuyền, nhìn phía ngoài chỉ là từng tia sáng vụt qua, Hồ Nguyên Vũ mất đi hứng thú, vốn còn muốn ngắm nhìn vũ trụ tinh không, nhưng tốc độ của Cự Tinh Chu quá nhanh, lấy tu vi hiện tại của hắn, còn không cách nào nhìn rõ cảnh vật.
Đang định đi xuống dưới nằm ngủ, chờ tới Phong Châu lại tính tiếp, sau khi lên Tiên Giới, bởi vì quy tắc thiên địa khác biệt, dưới Thượng Tiên cơ hồ không khác phàm nhân bao nhiêu, trừ thực lực mạnh hơn một chút, tuổi thọ dài hơn một chút, thì vẫn ăn ngủ như người thường, may mắn tạp chất trong cơ thể có thể thông qua tu luyện tẩy trừ sạch sẽ, chứ mà phải đi đại tiện tiểu tiện, thì hắn thà về Lạc Hồng Tinh làm Giới Chủ sướng hơn.
Còn chưa đi mấy bước, lại gặp phải Thục Trường Minh đang đi tới, dù không muốn, nhưng Hồ Nguyên Vũ không thể không giả ra bộ dáng của Lý Hơn cười nịnh nọt.Nếu hắn nhớ không lầm, thì “Lý Hơn” này còn chưa tới hai vạn tuổi, chưa tới hai vạn tuổi đã đột phá Chân Tiên cảnh, này đã được xem là thiên tư không tệ.
Hơn nữa hắn xuất thân bàn hàn, tài nguyên tu luyện thiếu thốn, không có danh sư chỉ đạo… này càng thể hiện giá trị càng lớn.
Ánh mắt của Thục Trường Minh lấp lóe, tuy hắn là đệ tử dòng chính của Thục gia, nhưng lại thuộc loại cha không thương mẹ không cần, ở trong Thục gia không có chỗ dựa, chính vì vậy mới phải bái vào Bắc Đà Tông tìm kiếm tài nguyên tu luyện.
Hiện tại Thục gia và Bắc Đà Tông quyết liệt, hắn tự nhiên phải trở về bổn gia, cuộc sống sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều. Vì thế hắn dự định sẽ bồi dường tay chân, để bọn chúng giúp mình kiếm tiền.- Bái kiến công chúa.
Tiên Dung chỉ ân tiếng xem như chào hỏi, ánh mắt lại tập trung ở trên đống, à không, mớ tiên tinh kia, nhất là hàng chữ dưới đất, sắc mặt không khỏi trở nên đặc sắc.
Chử Đồng nhìn thấy sắc mặt của Tiên Dung khác lạ, vội vàng kể lại cho nàng sự tình đại khái.
Sau khi nghe xong, trong mắt Tiên Dung có chút kinh ngạc, nàng cũng phán đoán giống như đám người Chử Đồng, trừ Thánh Nhân, thì rất khó có thể vô thanh vô tức lấy đi nhiều diêm khoáng như vậy, nhưng Thánh Nhân ai lại rãnh rỗi đến lưu lại những chữ này trêu chọc tiểu bối.- Thục thiếu gia.
Thục Trường Minh nhìn “Lý Hơn”, vốn định không thèm để ý, dù sao loại chó săn này hắn nhiều lắm, chỉ là khi để ý tới khí tức của “Lý Hơn”, hắn không khỏi ồ lên.
- Ngươi đã đột phá Chân Tiên cảnh?
Tuy người Tiên Giới chỉ cần không phải quá phế vật, lại chịu khó chăm chỉ, thì bình thường đều sẽ đột phá Chân Tiên cảnh, nhưng này cũng có trước có sau, có trẻ có già, người đột phá càng sớm, tự nhiên càng có tiềm lực phát triển.