Chương 89: Đột Phá
Một thân ảnh khác tên tiếng, thanh âm hơi run ray:
- Chỉ mới mấy ngày hắn ℓại đột phá, hơn nữa còn dẫn tới Thiên Đạo chúc phúc, đây còn ℓyà người sao…
- Lực tượng không gian và thời gian thật nồng đậm, hắn fa Thời Không Chưởng Khống Giả, này...
Một giọng nữ vang tên:
- Tiểu tử này thật nghịch thiên.
Một giọng khác lại nói:
- Toàn lực ủng hộ tiểu gia hỏa này kế vị, nhất định không thể để xảy ra bất cứ sair lầm nào.
Lực lượng thiên đạo tới nhanh, đi càng nhanh, chỉ xuất hiện một cái chớp mắt liền tan biến.
Một người khác lại có chút lo lắng nói:
- Ta vừa mới tính một quẻ, quẻ tượng rất xấu, có điềm báo thiên hạ sắp đại loạn.
- Ngươi nói cái gì? Là thiên hạ, không phải Thần Triều ta?
- Toàn Cơ, ngươi có tính ra căn nguyên của đại loạn không?
Toàn Cơ Chân Nhân nói:
- Không tính ra, có lực lượng nào đó che giấu thiên cơ, quẻ tượng có rất nhiều biến hóa, nhưng tiểu gia hỏa này lại nằm ở trong trung tâm rung chuyển, số mệnh rất mờ mịt, ta không thể quan trắc được…
Lão giả già nua lúc đầu nói:
Lão giả này chính là lão tộc trưởng của Cửu Vĩ Yêu Hồ Tộc Võ Thiên Trì, từ ngàn năm trước đã đột phá Tán Tiên, tu vi sâu không lường được.
Tuy Cửu Vĩ Yêu Hồ cũng thuộc Yêu tộc, nhưng xưa nay không tham gia quá nhiều vào tranh đấu giữa Nhân tộc và Yêu tộc, thậm chí ở trong Yêu tộc cũng giữ thái độ rất trung lập, nên thường làm cầu nối trao đổi giữa các tộc.
- Chẳng lẽ đại kiếp nạn kia lại tới...
Mọi người nghe vậy, sắc mặt đều tái nhợt, sau đó cũng không ai nói gì, thân thể tán đi, giống như chưa từng xuất hiện.
…
Trong một tháp lâu cao 99 tầng ở trong hoàng thành, một lão giả tóc bạc trắng, nhưng khuôn mặt hồng hào, tinh thần quắc thước đứng ở tầng cao nhất, chắp tay nhìn về phía Ngọc Hoa Cung.
Lần này hắn tới đây, là vì thương thảo một đại sự rất quan trọng với triều đình, không ngờ lại vô tình nhìn thấy chuyện không nên thấy kia, trong lòng không khỏi có chút bất an. Quả nhiên...
Hư không xung quanh rung động nhè nhẹ, một thân ảnh già nua từ trong trung tâm không gian đi ra, cả người tiên quang lượn lờ, thấy không rõ khuôn mặt.
Võ Thiên Trì nhìn thấy lão giả kia, tâm thần chấn động, vội vàng tiến lên thi lễ.
- Thiên Trì bái kiến Diệu Minh tiền bối.
Người tới chính là lão tổ của Hồ gia Hồ Diệu Minh, từ 5 vạn năm trước đã lui khỏi triều chính, hôm nay không biết tu vi đạt tới trình độ nào, nhưng từ khí cơ kia, Võ Thiên Trì phỏng đoán ít nhất cũng là Tán Tiên lục kiếp, muốn giết một Tán Tiên nhị kiếp như hắn quả thật không cần tốn nhiều sức.
Hồ Diệu Minh nhìn Võ Thiên Trì, ánh mắt sắc bén, đang định mở miệng, Võ Thiên Trì đã nói trước.
- Chúc mừng hoàng gia sinh ra được một thiên tài yêu nghiệt, tuổi còn trẻ đã đột phá Luyện Thần kỳ viên mãn, đạt được Thiên Đạo chúc phúc, ngày sau tiền đồ bất khả hạn lượng, hậu bối cả gan, muốn tác thành một cọc nhân duyên, gả cháu gái là Võ Mi Nhi cho Cửu hoàng tử, để hai nhà từ đây hợp tác càng thêm khăng khít. Hồ Diệu Minh thầm khen gia hỏa này biết thời thế, không hổ là Tán Tiên, quả nhiên không có ai là đơn giản. Nhưng hắn cũng không phải người dễ lừa qua như vậy, lạnh lùng nói.
Sự tình Hồ Nguyên Vũ đột phá Luyện Thần kỳ viên mãn là bí mật cao nhất của hoàng tộc, tuyệt đối không thể để cho ngoại nhân biết được, nhưng giết Võ Thiên Trì sẽ gây ra một vài rắc rối không cần thiết, nếu đối phương chịu gả tộc trưởng của mình về hoàng tộc, như vậy mới có thể bảo đảm tin tức không bị tiết lộ.
- Ta nghe nói Cửu Vi Yêu Hồ Tộc có một nữ, năm nay chưa tới trăm tuổi đã là Luyện Thần Giả cấp 72, lại chưa có hôn phối...
Võ Thiên Trì nghe vậy sắc mặt tái nhọt, trong lòng thâm cười khổ, chuyện này quả nhiên không dễ đàng lừa qua như vậy, người Hồ Diệu Minh nói chính là đương nhiệm tộc trưởng của Cửu Vĩ Yêu Hồ Tộc Võ Thanh Tuyền, cháu gái ruột của hắn, tiểu cô của Võ Mi Nhi.
Trong lòng nhanh chóng tính toán, nếu gả Võ Thanh Tuyền cho Hồ Nguyên Vũ, Cửu Vĩ Yêu Hồ Tộc cũng không phải là không có lợi, ngược lại với tâm kế của Võ Thanh Tuyền, ngày sau tân đế đăng cơ, có thể vì gia tộc lấy được rất nhiều lợi ích, vượt xa Võ Mị Nhi tính cách hơi bốc đồng tùy hứng.
Võ Thiên Trì liền tiếp lời: - Tiền bối nói phải, Thanh Tuyền thiên tư thông minh, dung mạo lại không tệ, đúng là rất xứng với Cửu hoàng tử, hôm nay chúng ta định ra hôm sự này, chỉ chờ ngày hoàng gia đưa sính lễ tới, liền có thể đón dâu.
Sau đó hắn lấy ra hai cái thẻ ngọc, cắt đầu ngón tay, dùng tinh huyết khắc xuống hai phần hôn thư giống nhau.
Hồ Diệu Minh trợn to mắt, trong lòng thầm mắng, con mẹ nó, lão gia hỏa này thật giỏi tính toán, ta là muốn lấy Thanh Tuyền cho Tàn Dương, hắn lại đoạt trước gả cho Hồ Nguyên Vũ, ở trong này có rất nhiều môn đạo, giống như cấp dưới nịnh bo một vị sắp thăng chức và một vị sắp về hưu vậy, cả hai là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, nhưng nghĩ nghĩ, hắn cũng không phản đối, dù sao chỉ cần đối phương giữ bí mật là được, hơn nữa tên hậu bối không biết tranh khí kia, có cưới vợ cho hắn cũng chả làm được trò trống gì, đúng là gia môn bất hạnh.
Hồ Diệu Minh nhận lấy thẻ ngọc, dùng tinh huyết ký tên lên cả hai, sau đó trả về một cái, việc này coi như định xuống. Đáng thương cho Hồ Nguyên Vũ, trong mơ mơ màng màng lại có thêm một thê tử.
…
Luc nay trong khf hai cua Hồ Nguyên Vũ, không gian mênh mông vô hạn, vô số điểm sáng giống như ngôi sao quay xung quanh một ngọc tháp cao chín tâng ở trung tâm, nhìn từ xa không khác gì một thiên hà ở trong vũ trụ, hơn nữa theo tu vi tăng trưởng, thiên hà nhanh chóng khuếch trương ra ngoài, càng lúc càng to lớn.
Nếu tới gần ngọc tháp quan sát, sẽ nhìn thấy ở dưới tháp cao mấy trăm triệu dặm kia, đang ngồi xếp bằng một thân ảnh cao chín trượng, toàn thân tỏa ra ánh sáng xanh ngọc lung lĩnh, nhìn cực kỳ thân thánh uy nghiêm.
Khuôn mặt của thân ảnh kia chính là khuôn mặt của Hồ Nguyên Vũ, đây chính là thần hồn của hắn hiển hóa, trấn thủ ở trong khí hải.
Luc nay thanh am cua nàng không còn khô khốc như trước, mà thánh thoát như hoàng anh xuất cốc, tiếng nói như khóc như tố, để người như Hồ Nguyên Vũ cũng nhịn không được hơi giật mình.
Nhưng hắn không dám dừng tay, để tránh bị chân nàng vùng vay đạp trúng, thân thể hắn thành thục tách hai chân nàng ra, chen vào giữa, hai tay ôm càng chặt, Âm Dương Khí như nước Cũ tràn vào cơ thể đối phương, trước Lam ngươi mất sức chiến đấu đã, tại từ từ tính toán số sách với ngươi.
Luyện Thần kỳ là bước đầu tiên của tu đạo, ở cảnh giới này tu sĩ hấp thu quy tắc vào thần hồn, chọn hệ phái tu luyện, là một bước cực kỳ quan trọng, ảnh hưởng tới thành tựu tương lai của mình, nên thường thường dừng lại rất lâu, vì ai cũng muốn hấp thu hơn 20% một loại quy tắc nào đó vào thần hồn, để trở thành Chưởng Khống Giả, nhưng việc này rất khó, trong vạn người cũng chưa chắc có một.