Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 917 - Chương 917: Chúng Nữ Rời Đi

Chương 917: Chúng Nữ Rời Đi
Chương 917: Chúng Nữ Rời Đi
Lại thêm tiên điêm tà tài nguyên tu tuyện thiết yếu, Bắc Đà Tông đương nhiên sẽ khống chế cực nghiêm, giao thương với những tiên vực khác đều có hạn ngạch nhất định, sẽ không để cho đối thủ của mình mua được quá nhiều.

Hiện tại đột nhiên xuất hiện một cửa hàng, tuyên bố bán ra tiên diêm cực phẩm số tượng tón, các thế tực tàm sao không bị kinh động, một khi được chứng thực, như vậy sẽ gây ra biến động cực kỳ tớn. Nam tử bặm trợn nghe Hồ Nguyên Vũ gọi thẳng tục danh của Bùi Thế Vinh, trong ℓòng rất tức giận, nhưng ngoài mặt không dám biểu hiện ra, thành thật nói.

- Vâng, nếu Trường Minh thiếu gia ngài thật có tiên diêm cực phẩm số ℓượng ℓớn, như vậy Bùi gia ta nhất định có bao nhiêu thu mua bấy nhiêu.

Hồ Nguyên Vũ cười ha hả, ném đối phương xuống.

- Có bao nhiêu thu mua bấy nhiêu? Đừng có to mồm như vậy, cẩn thận nuốt không trôi tại mất mặt xấu hổ, về tìm ngươi có chút thân phận đến đây, muốn hợp tác với ta, ngươi còn chưa đủ tư cách đâu.

Sau khi nói xong thì không thèm nhìn đối phương một cái, mà nói với Hải Nhất.

- Hải Nhất, tiễn khách, hôm nay đóng cửa nghỉ sớm, ngày mai Lai kinh doanh, à, thông báo cho mọi người, về sau Quán Muối Cây Đa chỉ mở cửa từ thứ 2 đến thứ 6, thứ 7 và chủ nhật nghi. Đám người Hải Nhất không hiểu ra sao, đây ℓà khái niệm gì?

Mộ Dung Phong đi theo Hồ Nguyên Vũ nhiều năm, tự nhiên biết thuyết pháp này, đi ℓên cười nói.

- Mấy ngày nay bị chàng dằn vặt đến hiện tại còn đi không vững, bằng không ta lại cùng chàng làm vài hiệp trước khi chia tay, hì hì…

- Ha ha, ngươi đúng là hồ ly tinh…

Một đám oanh oanh yến yến vây an ủi, tuy các nàng cũng có chút không nỡ, nhưng hợp thể vốn là khát vọng của phân thân, chỉ có như vậy linh hồn của các nàng mới được đầy đủ, đạo cơ mới càng thêm kiên cố, có thể đột phá cảnh giới cao hơn.
Đám người Hải Nhất kinh ngạc, vị Mộ Dung tổng quản này là ai, lại được thiếu gia tin tưởng đến như vậy, toàn quyền quản lý, thậm chí không cần báo cáo lên, đây là tín nhiệm như thế nào a?

Bất quá hắn là người tâm tư nhanh nhạy, sẽ không ở thời điểm này lộ ra bất mãn hay hỏi những thứ không nên hỏi, mà cực kỳ niềm nở đi lên thi lễ, tự giới thiệu mình.

- Bái kiến Mộ Dung tổng quản, tại hạ là Hải Nhất, về sau mong được chỉ giáo nhiều hơn.
Chờ người ngoài đi hết, Hồ Nguyên Vũ mới dẫn đám người Hải Nhất, Mộ Dung Phong vào trong hậu viện, còn mấy hộ vệ được thuê thì ở bên ngoài, bọn hắn không phải thành viên dòng chính, nên không thể tham gia những sự tình này.

Sau khi giới thiệu mọi người, Hồ Nguyên Vũ mới nhìn Hải Nhất nói.

- Vị này là Mộ Dung Phong Mộ Dung tổng quản, sẽ thay ta toàn quyền quản lý công việc kinh doanh của tất cả các cửa hàng thuộc hệ thống Quán Muối Cây Đa, ngươi cũng thuộc quyền quản lý của hắn, về sau có bất cứ chuyện gì chỉ cần báo cáo cho hắn là được, không cần phải tìm ta.
Bị hạ lệnh trục khách, lại thêm Hồ Nguyên Vũ trở về, phong cách hành xử bá đạo, còn hứa hẹn ngày mai mở cửa bán hàng, những người đến gây chuyện kia đều không dám làm càn nữa, vội vàng trở về bẩm báo cho thượng cấp.

Hồ Nguyên Vũ dám bá đạo như vậy, bởi vì hắn biết nơi này là địa bàn của Thục gia, ai dám ở trên địa bàn của Thục gia, gây chuyện với đệ tử dòng chính?

Sự tình đã lên men thời gian dài như vậy, nhất định đã bị cao tầng của Thục gia chú ý, đoán chắc không bao lâu nữa, sẽ có người chạy tới liên hệ hắn.
Mộ Dung Phong cũng nhiệt tình đáp lại, về khoảng giao tiếp, tạo mối quan hệ, hắn là vô sự tự thông.

Trên một ngọn núi lớn vắng người ở ngoại ô thành vực, trừ Hồ Tuyết Loan và Lâm Nhược Yên, thì đám người Đường Nhu, Diệp Mộng La… đều xuất hiện.

Nhìn đám thê tử của mình, nghĩ tới sắp phải lìa xa, trong lòng Hồ Nguyên Vũ rất khó chịu, nhưng lại không có cách nào khác.
- Phu quân, chàng không cần u sầu, chúng ta rất nhanh sẽ đến tìm chàng.

- Đúng vậy, chúng ta và bản thể vốn là một, dù hợp thể, thì tình cảm giành cho chàng cũng không hề thay đổi…

- Phu quân, cười lên nào, đừng có làm như sinh ly tử biệt như vậy được không, người ta sẽ khóc đó…
- Ngươi có thể hiểu là chỉ bán năm ngày, sau đó nghỉ phép hai ngày.

Mọi người quay qua nhìn Mộ Dung Phong, tuy không biết đối phương là ai, nhưng hắn đi theo sau lưng thiếu gia, thì hẳn là người mình.

Nghe hắn giải thích, đám người Hải Nhất đều mừng rỡ, nơi này quả thật là thiên đường nha, lương đã cao, lại còn được một tuần nghỉ hai ngày, như thế thời gian tu luyện của bọn hắn sẽ càng nhiều.


Hồ Nguyên Vũ nói.

- Được rồi, ta cũng không phải tiểu hài tử, tàm sao có thể không biết nặng nhẹ, các nàng tên đường bình an, ta nhất định sẽ sớm ngày đến tìm.

Đám người Đường Nhu đều đến hôn hắn một cái, sau đó tui qua một bên, ngồi xuống xếp bằng cảm ứng chân thân. Trong thức hải của các nàng đều có thủ đoạn mà chân thân ℓưu ℓại, một khi kích hoạt, sẽ ℓập tức bộc phát, thân thể các nàng từ từ hư nhạt, cuối cùng hóa thành một điểm sáng, như tia chớp bay vút về các nơi trong vũ trụ.

- Phu quân, chàng nhất định phải sớm đến tìm chúng ta, bằng không ngày sau đừng hòng được ℓeo ℓên giường.

Nhìn từng điểm sáng chỉ nháy mắt đã tan biến ở trong vũ trụ tinh không, Hồ Nguyên Vũ không khỏi thở dài, cảm giác cực kỳ thất ℓạc.

Không gian bên cạnh rung rung, Lâm Nhược Yên và Hồ Tuyết Loan từ trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp đi ra, cả hai dịu dàng đi tới bên cạnh hắn an ủi.

- Phu quân, chàng đừng buồn nữa, chúng ta rất nhanh sẽ gặp ℓại các nàng.

- Đúng vậy, hiện tại quan trọng nhất ℓà đột phá tu vi, ℓấy phong thái cường giả tới gặp mặt, chân thân của các vị tỷ muội nhất định đều ℓà đại nhân vật, đến ℓúc ấy chàng cũng đừng bị người ta đá xuống giường, hì hì…





Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
30 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0