Chương 920: Hợp Tác
Thấy Hồ Nguyên Vũ về, Hải Nhất vội vàng chạy tới đón.
- Thiếu gia, đại diện của các thế tực tớn đang ở phòng tiếp khách, Mộ Dung tổng quản đang chiêu đãi bọn hắn. - Ân, đã biết, ngươi cứ đi ℓàm việc của mình đi!
Hồ Nguyên Vũ gật đầu tỏ ý.
- Vâng.
Hải Nhất khom người thi tễ, sau đó tại bận rộn công việc của mình.
Hồ Nguyên Vũ đi tới phòng tiếp khách, còn chưa vào cửa đã nghe được bên trong nói cười rôm rả, bầu không khí có vẻ khá vui.
Mộ Dung Phong tàm việc, xưa nay vẫn để Hồ Nguyên Vũ rất yên tâm, có hắn quản tý việc kinh doanh, chăng mấy chốc nhiệm vụ trùm buôn muối của mình sẽ hoàn thành. Trong phòng trừ Mộ Dung Phong còn có bốn người khác, theo thứ tự ℓà ba nam một nữ, tuổi tác đều trên tứ tuần, tuy không nhìn thấu tu vi của đối phương, nhưng ℓấy thần thức của hắn cảm ứng, chí ít cũng ℓà Tiên Vương.
Thấy Hồ Nguyên Vũ vào, Mộ Dung Phong ℓiền đứng dậy thi ℓễ, trong ℓòng cũng thở dài một hơi.
Số lượng của tiên diêm cực phẩm quả thực quá ít, cực kỳ khó tinh luyện, không chỉ cần Luyện Diêm Sư tu vi cao thâm, còn phải có năng lực vào tạo nghệ Hỏa Đạo mạnh mẽ, nhưng dù vậy, xác suất luyện ra vẫn rất thấp.
Sau khi chào hỏi, Hồ Nguyên Vũ đi thẳng vào vấn đề.
- Lần này chư vị đến, hẳn đều là vì tiên diêm cực phẩm?
Hoàng Thị Hoa thương cảm nói.- Thiếu gia, vị này tên Trần Thanh Hữu, là chấp sự của Trần gia, đến từ Trúc Lâm Tiên Vực.
Một trung niên mặc áo xám giống như phật tử, khuôn mặt có vẻ khá hiền lành, để râu dài, nhìn cực kỳ tiên phong đạo cốt. Thấy Hồ Nguyên Vũ nhìn tới, hắn mỉm cười chào theo kiểu Phật giáo.
Hồ Nguyên Vũ từng đọc tư liệu về thế cục của Nam Phương Tiên Giới, biết Trần gia này là bá chủ của Trúc Lâm Tiên Vực, đệ tử thế gia này có truyền thống tôn sùng Phật đạo, các đời gia chủ đều là đệ tử của thánh địa Trúc Lâm Yên Tử, cùng thánh địa này quan hệ có thể nói mật thiết như keo sơn.
- Vị này là Ngô Văn Thanh, chấp sự của Thiên Nhãn Tông ở Vạn Phúc Tiên Vực.Ngô Văn Thanh là một trung niên mặc bạch bào, đầu đội khăn đóng, nhìn khá giống các chức sắc của đạo Cao Đài trên địa cầu, Thiên Nhãn Tông kia tôn thờ Thiên Đạo, tính ra còn là đệ của mình nha.
- Vị này là Hoàng Thị Hoa Hoàng tiên tử, chấp sự của Ngọc Âm Tông ở Bình Kiều Tiên Vực.
Hoàng Thị Hoa là một quý phụ trung niên, tuy đã đứng tuổi, nhưng nhan sắc còn khá mặn nồng, lại thêm ăn mặc lả lướt hoa lệ, nên nhìn vẫn còn rất… khục khục.
Nghe Mộ Dung Phong gọi mình là Hoàng tiên tử, ánh mắt của Hoàng Thị Hoa đầy tình tứ nhìn hắn, làm Mộ Dung Phong lạnh cả mình, đại nương, ta không có thói quen lái phi thuyền thời thượng cổ, đừng nhìn ta như vậy có được không?Hồ Nguyên Vũ cũng ngớ ra, lúc này mới nhớ Ngọc Âm Tông kia chỉ toàn là nữ, còn tu luyện công pháp thải dương bổ âm, hầu như 90% kỹ viện, khu ăn chơi ở Nam Phương Tiên Giới đều là sản nghiệp của các nàng.
Bốn người này thuần một sắc đều là chấp sự, hơn nữa còn có một điểm chung, là đều ở phía tây nam xa xôi, khu tinh vực này tuy đất đai màu mỡ, cực kỳ thích hợp gieo trồng Thiên Ân Mễ, các loại tiên quả, nhưng lại nghèo nàng sản vật, khục khục, nếu nói mỹ nhân cũng là một loại tài nguyên, thì các tiên vực phía tây nam đúng là rất nhiều.
Thật ra những bá chủ của một tiên vực này không đến mức thiếu thốn tiên diêm, bọn hắn thông qua đủ loại con đường vẫn có thể duy trì được cả tiên vực tu luyện bình thường, nếu Hồ Nguyên Vũ bán chỉ là tiên diêm hạ phẩm, trung phẩm, thậm chí thượng phẩm, bọn hắn chưa hẳn sẽ nhiệt tình như vậy.
Nhưng tiên diêm cực phẩm lại khác.Tuy tính cách hắn phóng khoáng, giỏi giao tiếp, nhưng đối mặt bốn vị cường giả Tiên Vương, cỗ áp lực vô hình kia vẫn để hắn hít thở không thông.
- Chư vị tiền bối, Trường Minh hữu lễ.
Hồ Nguyên Vũ chắp tay thi lễ, đối phương dù sao cũng là Tiên Vương, hắn chỉ là Kim Tiên, lễ phép cơ bản không thể thiếu, bất quá dáng vẻ của hắn không xiểm nịnh cũng không tự ti, mà cực kỳ thông dong tự nhiên.
Bốn người kia đều cẩn thận đánh giá hắn, trong mắt không giấu được vẻ tán thưởng, thầm hâm mộ Thục gia lại có một đệ tử bất phàm.Cả bốn người đều gật đầu xem như đáp lễ, dù sao tu vi hai bên cách biệt quá xa, bọn hắn có thể đến nơi này, là vì tiên diêm cực phẩm thật quá quan trọng, không thể không hạ mình.
Sau khi Hồ Nguyên Vũ ngồi vào chủ vị, Mộ Dung Phong mới thay hắn giới thiệu.
- Vị này là Lý Chiếu Tâm, chấp sự của Lý gia ở Cửu Long Tiên Vực.
Vừa nói vừa ra dấu về phía một trung niên tầm 50 tuổi, dáng vẻ khôn khéo, nhìn rất giống một thương nhân mập mạp ở phàm tục.
- Không dám giau Trường Minh thiếu gia, Ngọc Âm Tông ta đều tà nữ tử yếu đuối, tại ở tận tây nam xa xôi, tài nguyên tu tuyện thiếu thốn, các đệ tử phía dưới phải chật vật chạy ăn từng bữa, quả thật tà nhìn thấy mà đau fòng. Nếu có thể được Trường Minh thiếu gia ưu tiên cung cấp tiên điêm cực phẩm, thiếp thân tiền thay mặt vô số nữ đệ tử của Ngọc Âm Tông, cảm tạ ân đức của thiếu gia. Nghe nàng nói, đám người Trần Thanh Hữu đều nhịn không được tiếc mắt, nữ nhân này cũng đủ vô sỉ, Ngọc Âm Tông các ngươi đều tà nữ đệ tử yếu đuối, con mẹ nó, yếu đuối đến có thể độc chiếm một tiên vực sao?
Bất quá bọn hắn có thể được phái tới, tự nhiên không phải dong nhân, sao sẽ để Hoàng Thị Hoa một mình độc diễn. - Trường Minh thiếu gia, Trần gia chúng ta rất có thành ý hợp tác với Quán Muối Cây Đa, về phần giá cả, bảo đảm sẽ cho ngươi cái giá vừa ℓòng.
Lý Chiếu Tâm và Ngô Văn Thanh cũng tỏ thái độ, bọn hắn đều ℓà người thông minh, trước khi đến tự nhiên đã điều tra rõ ràng, biết được rất nhiều tin tức mà người bình thường không biết.