Âm Dương Thác - Đáo Di Hoài Lý Lai

Chương 11

Thôi được rồi! Lúc này thật sự có thể cả đời làm Tạ Mân.

Cha ta giật giật ria mép của ông ấy, cũng bừng tỉnh.

“Khó trách, cơm không ăn ngủ không ngủ, ta còn tưởng là nó lo lắng cho con.”

Vẻ mặt cha ta thật phiền: “Haizz, hương khói Tạ gia, thật sự là dừng ở đây rồi!”

Ông ấy xoay người đi, bước đi vội vàng.

“Không được không được, ta phải đốt thêm tiền cho các tổ tông, đỡ sợ về sau không có con cháu đốt tiền cho ta.”

27.

Khi ta thăng cấp đến Thượng Thư Bộ Hộ, rốt cuộc Hoàng Đế cũng sử dụng chính sách “Chuyển đổi thuế lương thực thành bạc.” đã được ta sửa đổi rất nhiều lần.

Có thể dựa theo giá thị trường mà trưng thu bạc trắng thay vì giao nộp lương thực.

“Một là có thể giảm được phí tổn vận chuyển vào kho, hai là tránh bị quan lại các cấp bóc lột trong quá trình vận chuyển. Ba là có thể nâng cao tính linh hoạt cho người dân nộp thế, bốn là để dễ điều phối trong triều…”

Sau khi liệt kê danh sách lợi và hại, Hoàng Đế đã dẹp hết nghị luận của mọi người, lệnh cho ta chủ trì cải cách.

Ta mang theo Vân Nương, bùi Lệnh Dung và một đám người khác, thử nghiệm cách làm này trong ba năm, sau đó từ địa phương thử nghiệm đẩy tới những nơi khác, cuối cùng mới đưa vào thực tiễn.

Luận công xin ban thưởng, ta cuối cùng cũng có nắm chắc có thể xin được quan chức cho mọi người.

“Đàn bà ư?”

“Là phụ nữ, mấy người phụ nữ này đều có tài, cũng đã từng hỗ trợ thần rất nhiều trong việc cứu tế ở Hoạt Châu.”

Hoàng Đế nheo mắt lại suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng nhớ ra những người này là ai, còn chưa kịp lên tiếng, đã có người nói trước một câu hoang đường.

“Luật lệ triều ta, nữ nhân không thể làm quan, Tạ đại nhân là muốn vi phạm tổ chế sao?”

“Luật pháp có thể thay đổi, chính sách mới hôm nay trưng thu thuế lương thực bằng bạc cũng là chính sách mới, vậy thì việc sử dụng nữ quan cũng có thể coi như là chính sách mới.”

“Hoang đường!”

Hương khói bốc lên lượn lờ trong điện.

Ta xoay người, đối mặt với đủ loại quan lại, xốc áo bào lên khoanh chân mà ngồi, đặt thẻ ngà trên đầu gối.

“Chư vị đại nhân đã nói là hoang đường, vậy thì hôm nay ta sẽ thảo luận nghiêm túc với các vị đại nhân, thế nào là hoang đường!”

28.

Thị lang Bộ Binh đứng mũi chịu sào: “Đàn bà làm sao biết chuyện lớn quốc gia!”

“Năm Vĩnh Gia thứ nhất, Tuân Quán Nương mười ba tuổi đã phá vòng vây xin viện binh; năm Sùng Trinh thứ ba, Bạch Côn Binh của Tần Lương Ngọc đánh bại Trương Hiến Trung.”

“Vào đời Tuỳ, năm Khai Hoàng thứ chính, Tiếu Quốc Phu nhân, Tiển thị cầm Tê Trượng do Tuỳ Văn Đế ban tặng, bình định cuộc nổi loạn của Lĩnh Nam Vương Trọng Tuyên.”

“Hiện giờ đại nhân lại nói, đàn bà không biết chuyện lớn của quốc gia sao?”

Lão Hàn Lâm theo sát sau đó: Nữ nhân sao có thể nghiên cứu học vấn!”

“Năm Vĩnh Nguyên thứ bốn, Ban Chiêu tiếp tục hoàn thành “Hán Thư” vùng xa xôi theo thiên văn chí. Nếu nói nữ nhân không thể nghiên cứu học vấn, vậy thì tuyệt bút của Thái Sử Công* dùng cái gì để chuyền lưu?”

(*: Thái Sử Công: Tư Mã Thiên, tác giả của sử ký Tư Mã Thiên)

“Thời Tiền Tần, năm Kiến Nguyên thứ mười bảy, Tống thị truyền Chu Quan Lễ tại Yến Nguỵ, Phù Kiên đã lệnh cho một trăm hai mươi học sinh thực hiện nghi lễ đệ tử. Chư quân đọc “Chu Lễ”, có ai dám nói không phải là do phụ nữ từng giảng dạy?”

Cha ta không nói lời nào, Thượng Thư Công Bộ bỗng nhiên đứng ra khỏi hàng: “Thợ làm cần có thể lực, nữ nhân làm sao có thể làm được!”

“Giọng điệu thật ghê gớm! Ba năm nghiệp lớn của Vũ Văn Khải tạo thành Lạc Dương, thực tế người đo vẽ bản đồ đều do nữ thủ công Lục Thanh hoàn thành.”

“Hứa Vân Nương phỏng theo phương pháp trị thuỷ dùng cát để khống chế nước, ban ơn cho người dân ven bờ Hoàng Hà, hiện giờ lũ lụt Hoạt Châu mới trải qua ba năm, đại nhân đã quên là ai xây đê rồi sao?”

Thái Thường Tự Khanh “xì” một tiếng: “Chỉ là chút tài vặt, sao có thể chịu nổi trọng trách trị quốc?”

“Năm Thiệu Hưng thứ mười hai, Lý Thanh Chiếu tiến lên hiến “Kim Thạch Lục” trợ giúp triều đình chỉnh lý lễ khí, hôm nay tất cả những quy chế đồ dùng cúng tế của Thái Thường Tự, có bảy phần là theo phương pháp khảo chứng của nàng.”

“Các vị của Thái Thường Tự chỉ sợ phải cởi ra một thân quan bào này, rồi hãy châm chọc cái gọi là “chút tài vặt””

“Gà mái gáy sáng, cửa nát nhà tan! Âm Dương có thứ tự theo Thiên Đạo! Tạ đại nhân chính là muốn làm loạn cương thường càn khôn sao?”

Im lặng một lát, ta chậm rãi đứng dậy, phủi phủi quần áo.

“Chư công luôn mồm nói đạo âm dương, lại không biết là chỉ có dương thì không sinh sôi, chỉ có âm thì không kéo dài.”

“Những người hôm nay cản trở ta, không phải vì lễ pháp tổ chế, mà thật ra là sợ phụ  nữ nắm lấy con dấu của cơ quan chính quyền, thì lại khó có thể vây khốn bọn họ ở hậu trạch nữa mà thôi!”

“Ngươi!”

Trên mặt Hoàng Đế lộ rõ vẻ xúc động. Nhị Hoàng tử vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, chậm rãi bước ra khỏi hàng, thi lễ với hoàng thượng.

“Phụ hoàng, nhi thần cho rằng, Tạ Đại nhân nói rất đúng.”

“Năm xưa Lữ hậu lâm triều, ít thuế ít lao dịch, thời kỳ Võ Chu phụ nữ có thể mặc nam trang nhập sĩ, có thể thấy được tài trị quốc vốn không phân biệt nam nữ.” **

(** Ở đây Nhị Hoàng Tử đang nhắc đến Lữ Hậu thời Hán và Võ Tắc Thiên đời Đường)

Bình Luận (0)
Comment