Âm Hôn Lúc Nửa Đêm

Chương 60

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Một dòng tiếp một dòng, rất nhanh trên bảng đen màu lục đậm đã bị máu đỏ tươi bao trùm, hình thành một thác nước máu.

Không biết là ai hét lên một tiếng, tất cả mọi người chú ý tới khác thường này, phòng tự học lập tức rối loạn.

Đồng học gần cửa đã chạy tới cạnh cửa, lại phát hiện cửa bị khóa trái, dù thế nào cũng không mở ra được.

Cửa sổ cũng đóng chặt, ai cũng đều không ra được.

Máu trên bảng đen càng chảy càng nhiều, không bao lâu trên mặt đất cũng dâng lên máu, rất nhanh hình thành một hồ máu. Một cái bọt máu tiếp một cái bọt máu nổi lên, oán khí khiến người ta không thở nổi từ trong hồ máu trên mặt đất phát ra.

Đột nhiên, một bàn tay từ hồ máu giơ lên bắt được chân của tôi.

Tôi lập tức chém xuống một kiếm, tay của con quỷ bị chém đứt, chân cũng lấy được tự do, tôi lập tức bò lên trên bàn.

Tiếng thét chói tai sợ hãi hết đợt này đến đợt khác vang lên, những người khác hoặc nhiều hoặc ít cũng đều bị tay quỷ bắt được chân, đang ở lúc bị kéo xuống.

Tôi vội hét: “Mau trèo lên bàn! Đừng để bị bắt lấy!”

Đồng học khác vội vàng bò lên trên bàn, có mấy người lại bị tay quỷ nắm chặt được, tôi nắm ngọc giản biến ảo thành trường kiếm, vội từ trên bàn chạy tới giúp bọn họ chém đứt tay quỷ, kéo bọn họ lên trên bàn một lần nữa.

“Tử Đồng!”

Đột nhiên có người gọi tôi một tiếng: “Cứu tôi!”

Tôi theo giọng nói nhìn lại, là Cổ An Tường, hắn ở tận cùng bên trong phòng tự học, một nửa cơ thể đã bị kéo vào hồ máu, hắn sống chết dựa vào mép bàn mới miễn cưỡng chống đỡ.

Tôi lập tức chạy về phía hắn, chém hết tay quỷ lộ ở ngoài hồ máu, muốn kéo hắn lên, lại phát hiện lực hút bên trong hồ máu lớn đến mơ hồn, dù như thế nào một mình tôi cũng không kéo được hắn lên.

Đồng học xung quanh đi đến hỗ trợ, vài người thật vất vả mới kéo Cổ An Tường lên, lại phát hiện bộ phận chìm vào hồ máu trước mặt hắn đều đã biến mất.

Cùng lúc đó, một bóng dáng khổng lồ như cá heo ra khơi rẽ hồ máu ra, đứng ở trên bục giảng đối diện.

Đó là một tiểu quỷ cả người trần truồng, hai tay và thân thể dài ra một lớp lá mỏng. Nó nhìn tôi, cười khanh khách, rồi đánh về phía tôi.

Tôi cúi đầu đứng lên công kích nó, nó rơi vào trong hồ máu phía sau tôi, bắn lên lượng máu lớn dính ở trên quần áo của tôi.

“Tử Đồng… Đây là thứ gì…” Cổ An Tường sợ hãi kéo cánh tay của tôi hỏi.

“Tôi cũng không biết.” Tôi thật cẩn thận quan sát tiểu quỷ bơi lội ở trong hồ máu kia, đề phòng tiểu quỷ kia lao tới.

Chỉ là rất thần kỳ, tiểu quỷ kia bơi vòng quanh hồ máu trong phòng học một vòng, ai cũng đều không công kích, cuối cùng lại bơi tới bên người tôi và Cổ An Tường, lại xông về phía tôi một lần nữa.

“Nó đi về phía Mộ Tử Đồng!” Không biết là ai hét một tiếng, đồng học vốn muốn tới gần tôi tìm kiếm che chở thì vội vàng cách xa tôi.

Ngay cả đôi tay Cổ An Tường chống cái bàn, lui về sau mấy bước.

Tôi nhìn chằm chằm tiểu quỷ trong hồ máu kia, cũng không rảnh lo bọn họ.

Ngay ở lúc này tiểu quỷ lại lao đến, tôi giơ tay một kiếm đâm trúng ngực của nó, khuôn mặt của tiểu quỷ vặn vẹo, bụp một tiếng, lại nổ tung ở trước mặt tôi.

Tôi quay đầu đi tránh lượng lớn máu của tiểu quỷ khi nổ mạnh, nơi trên người bị những máu đó dính vào, lại bắt đầu xuất hiện dấu hiệu bị hư thối.

Mà làn da của tôi bị máu bắn đến lại không có việc gì.

Nhưng đồng học khác lại bởi vì làn da bị ăn mòn mà thống khổ hét lên.

Ngay ở lúc này, một trận âm khí cường đại từ bảng đen thác nước máu ở sau lưng tôi truyền đến, kèm theo tiếng cười quỷ dị của nữ quỷ kia, tôi quay đầu lại, thấy bên trong hiện ra một khuôn mặt giống tôi như đúc.
Bình Luận (0)
Comment