A Di Đà Phật ! A Ngọc đảnh lễ Phán Quan !
Hôm nay xin thỉnh vấn Phán Quan:”Phương pháp bù đắp tội phá thai và chư vị xem vấn đề bù đắp này ra sao ?
Phán Quan nói: ” Bất kỳ nguyên nhân nào dẫn đến cha mẹ phá thai ở dương gian, chỉ cần phá thai thành công, tức là sát nghiệp đã thành, Địa Ngục sổ sinh tử sẽ ghi lại năm nào tháng nào giết một đứa trẻ nhỏ, thọ chung sẽ vào Địa Ngục Minh Phủ đại điện thọ xét trị tội. Còn nếu như do hồn trẻ không đủ phước báo đầu sanh nhân gian thì đôi cha mẹ này khỏi phải vào Địa Ngục thọ phạt, nhưng phải sám hối nghiệp lực tự thân, phước báo mỏng cạn, không có cách nào đem đứa trẻ dẫn đến nhân gian. Sám hối hồi hướng hy vọng hồn trẻ sớm ngày siêu thăng đầu sanh thiện đạo. Tất cả đều có nhân quả liên đới quan hệ, hồn trẻ có thể nhập thai đều do ngàn vạn nhân quả thiện ác nghiệp lực trong đời quá khứ thành tựu. Còn như giữa đường yểu mạng là do định nghiệp của Âm luật khó lòng thay đổi được, việc này là do hồn trẻ và cha mẹ đã phạm nhiều sát nghiệp, trộm cắp, tà dâm trong quá khứ mà dẫn đến.
Phá thai làm hồn trẻ rất đau khổ, đại đa số là nếu hồn trẻ chịu bao nhiêu đau khổ thì sau này cha mẹ phải chịu lại bấy nhiêu đau khổ. Còn hai nhân tố đưa đến thời gian phạt tăng gấp đôi: nếu thời gian cách xa quá thì tăng gấp đôi, thời gian tính từ lúc phá thai. Nếu như cha mẹ không tin nhân quả nghiệp báo tuần hoàn, một mực không sám hối, xem như không chuyện gì xảy ra mà hồn trẻ thì tại Địa Ngục “Thành Thác Oan Khóc” đau khổ rơi lệ, thọ khổ oán hận, lúc đó cái khổ của hồn trẻ một mực kéo dài, oán hận thì ngày càng sâu dày. Có tình huống vì cha mẹ tại dương gian phước báo lớn, tạm thời còn chưa lập tức thọ báo, phải đợi bọn họ hưởng hết phước báo thì mới thọ báo, có khi phải đợi đến kiếp sau mới thọ báo, tình huống này thì thời gian tương đối dài. Nhưng Âm luật nhân quả của địa phủ thì vĩnh viễn không do thời gian thời đại, gương mặt thay đổi mà sai loạn. Không phải không báo, chỉ là thời gian chưa đến, nhân quả định luật tơ hào không sai, nhân quả nghiệp lực về thời gian toàn bộ sẽ hồi báo lại cho người cha mẹ phá thai. Do đó chỉ cần có phá thai qua thì nhất định phải khởi tâm chân thật mà sám hối, đối mặt, giải quyết vấn đề này, nếu không sẽ bị hồn trẻ đòi nợ trả báo, cũng khó thoát được Âm luật Vô Tình.
Thứ hai là gặp phải hồn trẻ đặc biệt cố chấp phải gia tăng gấp đôi thời gian thọ phạt. Cha mẹ tại dương gian sau khi phá thai, đặc biệt là người mẹ sẽ bị tội nặng hơn, vì người mẹ là người quyết định sau cùng có phá thai không. Có rất nhiều người mẹ tại dương gian đến giây phút cuối cùng lại không muốn phá thai, người mẹ này lại tích lũy được công đức thiện công cứu một mạng. Nhưng đối với hồn trẻ đặc biệt cố chấp thì đa số đầu thai để đòi nợ, lại không may gặp phải số mệnh bị phá thai, ác duyên này càng kết càng dày. Khi đầu thai đến thì oán hận đã rất nặng rồi, nay lại thêm vào oán hận bị phá thai, ác duyên càng ngày càng nhiều thì khi thọ báo sẽ tăng gấp đôi.
Cho đến phương pháp bù đắp tội phá thai có hai cái : một là nhờ vào nội lực tức là tâm niệm chân thành sám hối để hóa giải, hai là nhờ vào ngoại lực tích phước hành thiện để từ từ giảm đi sự oán hận của hồn trẻ, chỉ có hai cách này để bù đắp. Mỗi một trường hợp cần thời gian dài ngắn khác nhau không thể nói trước được. Đương nhiên là phá thai càng nhiều thì thời gian càng dài, nhân vì mỗi lần phá thai đều là kết ác duyên với hồn trẻ. Còn mức độ ác duyên sâu cạn thì phải xem nghiệp lực kiếp quá khứ của bản thân cha mẹ và hồn trẻ này. Nếu là thiện duyên thì còn tốt, nó đến báo ân, tự nhiên ngày sau phiền phức sẽ giảm thấp nhưng do phá thai mà làm hồn trẻ sản sinh đau khổ, nên vốn là thiện duyên chuyển hóa thành ác duyên. Còn nếu là ác duyên mà đến thì sẽ vì hành vi phá thai mà trên tuyết còn thêm sương, oán hận càng nhiều hơn. Mỗi lần phá thai thì hồn trẻ sẽ chịu đau khổ cực lớn, còn mức độ bao nhiêu thì tùy trường hợp, căn bản là tùy theo thai nhi lớn hay nhỏ, càng lớn càng đau khổ, oán hận càng mạnh.
Nghiệp lực phá thai sản sinh qua nhiều phương diện. Những hồn trẻ bị phá thai trước mắt đa số là do phạm tà dâm dẫn đến, đó là vấn đề nghiêm trọng sở tại. Nghiệp lực phá thai liên quan tới những người : cha mẹ, bác sĩ, người khuyên người ta phá thai thành công, đều phải chịu quả báo Địa Ngục. Nếu như phá thai một đứa trẻ, thì cần phải xem tâm oán hận và tâm chấp trước của hồn trẻ này có sâu nặng không, nhưng bất luận sâu hay cạn thì ác duyên đã kết thành. ”Cởi dây cần phải có người cột dây”, bất luận phá thai do nguyên nhân nào, phụ mẫu dương gian nhất định phải sinh tâm đại sám hối, mỗi ngày sau khi phá thai phải ôm lòng chí thành hướng về đứa trẻ cầu tha thứ, qua việc làm này có thể giảm bớt oán hận của hồn trẻ. Hồn trẻ vì là hồn nên chúng có tha tâm thông, có thể biết được tâm niệm của cha mẹ tại dương gian, do đó cần phải thật lòng. Nếu như chỉ là việc làm hình thức, không thật lòng sám hối, thì cũng vô ích mà thôi, nhất định phải lấy tâm chí thành, đủ chân thành và khẩn thiết mỗi ngày thực hiện. Lúc ban đầu sẽ có rất nhiều cảm giác không thoải mái, thường bị đau đầu, đau ngực, đau tay chân, eo lưng đau nhức, tâm hồn thường khẩn trương không nói hết được, tùy theo mỗi người. Có số ít người cha mẹ phải chịu một số bệnh tật, thân thể đặc biệt đau đớn tùy vào nghiệp lực của hồn trẻ.
Như trên đã nói, trên căn bản mỗi người cha mẹ đều sẽ sản sinh cảm giác đau đớn, có người bị toàn bộ các chứng đau như trên nói, có bộ phận người cha mẹ nghiệp lực phá thai không nặng lắm, tức là không cố ý phá thai, là nhân vì thai nhi tự thân phước báo không đủ đầu sanh nhân gian mà dẫn đến phá thai, loại cha mẹ này sẽ dễ chịu hơn, nhưng cũng cần sám hối, để hồn trẻ sớm ngày siêu thăng. Nhân vì hồn trẻ trong Địa Ngục, bọn chúng sau khi bị phá thai thì phải sống trong “Thành Thác Oan Khóc”, bi ai phẫn nộ mà đợi Diêm Vương sớm ngày xét xử phát lệnh bài Địa Ngục màu vàng. Khi được lệnh bài này, bọn họ có thể đến nhân gian báo thù, đến lúc đó cha mẹ tại nhân gian vận số nhất định sẽ toàn bộ xuống cấp, công việc, sự nghiệp, sức khỏe, quan hệ nhân sự v. v… toàn bộ xuất hiện các loại chướng ngại.
Tại vì nhân gian mỗi ngày có quá nhiều người cha mẹ phá thai, dẫn đến dương gian xuất hiện rất nhiều chứng bệnh, ví dụ: bệnh đau nữa đầu không trị được, bệnh phụ khoa đeo bám mãi, bệnh đường sinh dục, tinh thần suy sụp v. v…loại bệnh này nhất định phải nhờ vào sức sám hối chân thành, hành thiện tích đức mới giải quyết được, nếu không thì chỉ là lãng phí tiền bạc thời gian và thuốc thang thế gian, còn có thể cả đời không giải quyết được, phải kéo dài đến kiếp sau tiếp tục đền trả nghiệp lực chưa xong. Việc này phải bù đắp trên tâm niệm, khởi tâm động niệm của con người rất quan trọng vậy. Một ý niệm của con người đủ để xuyên suốt không gian và thời gian, thành tựu việc thiện ác. Nhớ rằng sau khi phá thai phải thật lòng sám hối, chứ không phải tốn tiền mời người khác giúp mình niệm Kinh sám hối. Tại dương gian có rất nhiều nơi bái tế hồn trẻ, thật ra phần lớn không có công hiệu, chỉ làm lãng phí tiền bạc.
Người cha mẹ phá thai một mặt mỗi ngày phải chí thành hướng về hồn trẻ cầu sám hối, mặt khác phải tự niệm “Kinh Địa Tạng” hay Kinh điển Phật giáo nào khác cũng được, nếu năng lực cho phép có thể phóng sinh hồi hướng hồn trẻ. Phá thai là hành vi sát sanh, tụ tập ác nghiệp, chiêu cảm đau khổ, mỗi người mẹ sau khi phá thai trong lòng nhất định sản sinh một loại vô minh cắn rứt. Loại cắn rứt này do nghiệp lực của việc phá thai dẫn đến, cần phải cố gắng sám hối trong lòng, cầu cho hồn trẻ tha thứ mà giải quyết thanh trừ. Có một vài người mẹ nói là không có, thật ra không phải là không có, chỉ vì tập khí phiền não của bọn họ quá thô nặng mà che mờ đi cảm giác. Phóng sanh tức là cứu mạng, có thể chiêu cảm may mắn. Khi phóng sanh, những sinh mạng được phóng sanh là vui mừng và cảm ân vậy, lại có thể kết thiện duyên, nên phóng sanh hồi hướng cho hồn trẻ sớm ngày ly khổ đắc lạc, siêu thăng tịnh thổ.
Địa phủ cũng rất xem trọng phương pháp bù đắp tội phá thai. Dương gian trước mắt đã đi đến thời đại tà dâm mê loạn rồi, mà tà dâm đem lại hậu quả — phá thai đã biến thành chuyện ăn cơm thường ngày của người trẻ tuổi. Cũng vì tà khí của tà dâm, oán khí của phá thai tràn ngập nhân gian, nghiêm trọng ảnh hưởng sự quân bình của tự nhiên giới, tất sẽ chiêu cảm thiên tai nhân họa giáng lâm.
Âm phủ Minh Vương phán lệnh, tất cả những chúng sinh dương gian thật lòng sám hối xử lý việc phá thai, phát nguyện từ đây tự mình vĩnh viễn đoạn trừ hành vi phá thai, còn đem tin tức này nói cho người khác biết, ngăn cản người phá thai, lấy công chuộc tội, âm phủ sẽ ghi mỗi người một đại thiện công trong sổ sanh tử, còn miễn trừ hình phạt nghiệp báo Địa Ngục của tội phá thai, chi tiết cụ thể thì còn tùy vào mỗi trường hợp mà định luận”.
“Được rồi ! A Ngọc, hôm nay đến đây là đủ, mau về viết sách đi !”.
A Di Đà Phật ! A Ngọc đảnh lễ cảm ân Phán Quan rồi ! Ngồi hoa sen trắng về thôi !