A Di Đà Phật ! Kính chào mọi người !
Cảm ân Phật ban cho hậu học cơ hội quý báu soạn viết quyển sách “Âm Luật Vô Tình”. Kẻ hậu học A Ngọc rất xấu hổ, tại vì nghiệp lực tự thân muôn trùng chướng ngại, chưa thể thuận theo ý Phật ý trời mau chóng hoàn thành sách này, tiện đây hướng đến đại chúng thật lòng sám hối. A Ngọc sẽ học theo tinh thần vì chúng sanh vô duyên đại từ và đồng thể đại bi của Bồ Tát Đại Thừa, để tiếp tục hoàn thành công tác soạn viết phần còn lại của “Âm Luật Vô Tình”.
Từ khi soạn viết quyển sách “Âm Luật Vô Tình” đến nay, ngoài việc tăng trưởng kiến văn ra, A Ngọc còn gặp phải rất nhiều việc mà trước giờ chưa hề xảy ra, đúng là thử thách phi thường đến tâm lực, nghiêm trọng tiêu hao tinh thần tinh lực. Khi tinh thần và tinh lực sa sút thì không thể đi tham quan Địa Ngục được, gây nên kéo dài thời gian viết sách, trực tiếp dẫn đến sách “Âm Luật Vô Tình” trì trệ không hoàn thành được.
Soạn viết “Âm Luật Vô Tình” làm hậu học có cảm xúc rất lớn, giúp bản thân thể hội được sâu sắc sự quan trọng của việc giữ gìn Giới luật. Có rất nhiều người cảm thấy giữ gìn Giới luật là việc quá viễn vông, đó là việc của người xuất gia tu hành, hoàn toàn không có quan hệ gì đến phàm phu chúng ta; Cách suy nghĩ này không phù hợp với nhân quả, cũng không hợp với Âm luật pháp tắc, thật ra đa số những người có đại thành tựu khi còn ở nhân địa phàm phu đều như lý như Pháp cẩn thận giữ gìn các loại Giới luật.
Giữ gìn Giới luật là căn bổn của việc làm người, bất cứ ai chỉ cần giữ trọn năm giới đều cụ túc các loại công đức, ai nếu phạm giới đều không thể thoát được sự giảm phước giảm thọ vô tình của pháp tắc Âm luật.
Hậu học còn thể hội sâu dày một điều, đó là đại từ bi lực của Phật. Đại từ bi lực vô thượng này có thể dẫn dắt chúng sinh đau khổ như chúng ta thoát khổ được vui; chúng ta chỉ cần ôm lòng cảm ân, chí thành niệm Phật sám hối, thì có thể tiêu diệt tội nghiệp đau khổ của Địa Ngục đen tối.
Mọi người chúng ta đều là phàm phu, đã là phàm phu thì tự nhiên từng có đủ loại tư tưởng hành vi sai lầm. Khi phát giác bản thân có hành vi sai lầm thì nên lập tức sửa đổi ngay lại, từ đây không phạm, tận dụng những năm tháng còn sống cố gắng giữ gìn Giới luật, hành thiện tích đức, niệm Phật phóng sanh cho đến thọ chung, cho dù chí như không thể vãng sinh tịnh thổ, nhưng Diêm Vương cũng sẽ xử nhẹ cho, xá miễn tội nghiệp của chúng ta.
Như trên là hậu học A Ngọc xấu hổ có một chút cảm xúc, viết ra là để cùng các vị tín chúng chia sẽ !
Tại đây xin chân thành chúc nguyện tất cả hữu tình chúng sanh chúng ta ở Thế Giới này, đều có thể sống cuộc sống thanh tịnh, cả đời không phạm tà dâm, vợ chồng thanh tịnh cùng tu, thiện duyên cụ túc !
Càng chúc nguyện hư không pháp giới tất cả hữu tình chúng sanh, đều có thể thành tựu giữ gìn Giới luật thanh tịnh, phát đại Bồ Đề Tâm, chư ác mạc tác, chúng thiện phụng hành, tinh tấn niệm Phật tu hành, thân tâm thanh tịnh hoa sen hóa sanh !
Hậu học xấu hổ Thượng Quan Ngọc Hoa kính bút.
I – SỔ SINH TỬ
Theo những gì A Ngọc nhìn thấy, Sổ Sinh Tử có màu vàng nhạt, bề ngoài có một vài đường hoa văn, trên mặt có viết 3 chữ “Sổ Sinh Tử”, hình thức bao bì theo văn bản thời cổ xưa.
Một quyển sổ màu vàng nhạt ghi lại tất cả Cát Hung Hoạ Phúc của linh hồn khi còn sống. Trên tay Phán Quan còn có một quyển Sổ Sinh Tử đỏ nhạt, ghi lại tường tận hồ sơ của linh hồn tại địa phủ; Hình thức bao bì cũng như quyển vàng nhạt, chỉ khác ở màu sắc thôi.
Thì ra tất cả đều đã sớm viết xong rồi ! Mật mã vận mệnh nhân loại và tuổi thọ tăng giảm, xem Sổ Sinh Tử nhìn thấu thiên cơ !Cảm ân Phật lực gia bị ! Cưỡi hoa sen trắng xuất phát !
A Di Đà Phật ! A Ngọc hợp chưởng hướng Phán Quan hành lễ !
“Phán Quan ! hôm nay muốn hỏi vài vấn đề :
Truyền thuyết có người dương có thể xem Sổ Sinh Tử tại địa phủ, có thật không?
Sổ Sinh Tử có thật sự tồn tại chăng, nó là một quyển sách ra sao?
Nghe nói người dương xem bói có thể xem ra những việc ghi trong Sổ Sinh Tử?
Ăn bao nhiêu, mặc bao nhiêu, trước khi sanh ra đã định sẵn hết rồi sao? Nếu như tuổi thọ đã được định sẵn thì những việc như chú ý sức khoẻ thân thể, sinh hoạt bình thường, ăn uống tiết chế, vận động nhiều v. v…Những nhân tố này có làm cho tuổi thọ được định sẵn tăng thêm không ?
Hay là căn bổn không thể thay đổi được ?
Vận mệnh có khả năng thay đổi được không ?
Cầu xin thêm tuổi thọ có được không ?
Tuổi thọ tăng giảm có số lượng hạn chế không ? Đa tạ Phán Quan !”.
Phán Quan trả lời : “Tại dương gian thật sự là có người có thể đến địa phủ xem Sổ Sinh Tử, người có thể đến địa phủ xem Sổ Sinh Tử tuyệt đối không thể là người thường, nhất định là có nhân duyên đặc biệt, người dương chưa hết tuổi thọ thì không thể nào đến địa phủ được. Đến được địa phủ chủ yếu có 2 loại người : một loại là tùy thuận nghiệp lực mà đến, là loại khi còn sống phạm đủ các loại ác nghiệp, tùy theo nghiệp lực thọ báo mà không thể tự chủ được, nói chung là đều phạm 3 loại thân nghiệp, khẩu nghiệp, ý nghiệp. Thân nghiệp bao gồm có 3 loại lớn: Sát Sanh, Trộm Cắp, Tà Dâm; Khẩu nghiệp gồm có 4 loại: Vọng Ngữ, Ỷ Ngữ, Ác Khẩu, Lưỡng Thiệt ; Ý nghiệp gồm có: Tham, Sân, Si.
Như trên là nghiệp mà chúng sanh dương gian thường phạm, thân có 3 nghiệp, miệng có 4 nghiệp và ý có 3 nghiệp, sau khi thọ chung hồn quy địa phủ, ở đây ta chỉ đơn giản đại khái nói rõ, nếu nói chi tiết thì có rất nhiều loại, tại đây không nói hết được. Còn có loại chúng sanh lúc còn sống sở tạo tác không thiện cũng không ác, tốt xấu bằng nhau, thọ chung liền sanh vào khu bình dân của quỷ đạo, đó là loại thứ nhất.
Loại thứ hai là do Phật lực, nguyện lực, phúc đức lực mà đến, loại người dương này nhất định là người tu hành thân mang sứ mệnh đặc biệt tại nhân gian. Loại người tu hành này nghiêm trì Giới luật thanh tịnh, tùy duyên đi khắp nơi cứu độ khổ nạn, làm hữu tình chúng sanh thoát khổ được vui, bọn họ vì cứu độ chúng sanh mà đi khắp nơi hoằng dương Chánh Pháp. Loại người tu hành này nếu vì cứu độ chúng sanh thì có thể đến địa phủ xem Sổ Sinh Tử, nhưng sự việc như thế rất hiếm gặp.
Sổ Sinh Tử tại địa phủ do Phán Quan quản lý, lúc bình thường đều do Phán Quan cầm giữ. Sổ Sanh Tử ghi lại phúc báo của mỗi người dù nhiều hay ít, ăn được bao nhiêu, mặc bao nhiêu, ruộng nhà gia tài, cha mẹ anh em chị em lục thân, bệnh tật tai nạn kiếp số, có bao nhiêu tuổi thọ đều ghi rõ tường tận.
Ví dụ người nào, năm nào, tháng nào, ngày nào, giờ nào, phút nào, sẽ chết ở nơi nào, những điều này đều được ghi trên Sổ Sinh Tử trước khi đầu thai sanh ra tại nhân gian, không thể tùy tiện thay đổi được; Nếu như muốn thay đổi thì cần phải xem số liệu được cung cấp bởi câu sinh thần bên cạnh mỗi chúng sinh, lại qua sự phê duyệt của Minh Phủ Diêm Vương tối cao mới thay đổi được.
Người dương xem bói thì có thể xem được những gì ghi trên Sổ Sinh Tử. Thầy bói chỉ cần có được ngày tháng năm sinh chính xác, thì có thể bói ra cát hung họa phúc cả một đời của con người, nhưng chỉ có thể bói ra chứ không thay đổi được. Dương gian khắp nơi có kẻ tự xưng có thể thay đổi vận mệnh, tài vận, hôn nhân, sự nghiệp v. v…, đa số là loại thủ đoạn lừa tiền cả; Có rất nhiều người vì bị thầy bói nói đúng chính xác quá khứ hoặc số liệu gia quyến v. v…, tâm sanh rung động, nghĩ rằng gặp phải cao nhân rồi; Ngoài một vài thầy bói tinh thông thuật số có thể bói chính xác ra, còn lại rất nhiều tình huống là do thầy bói có linh thể nhập thân.
Linh thể có tha tâm thông đẳng thần lực, có thể biết tâm niệm của người xem bói và một vài việc trong quá khứ, mà người dương không thể phân biệt được, cứ nghĩ mình may mắn gặp phải cao nhân, như thế cứ bán mạng làm theo lời thầy bói. Sau đó là một loạt hành động cải vận, nâng cao quan hệ nhân sự, nâng cao vận sự nghiệp, vận nhân duyên, vận sức khỏe, bày trận phong thủy v. v…hàng chục thứ hạng mục thay đổi vận mạng, nhưng không biết rằng tiêu phí cả đống tiền, cả đống thời giờ mà vận mạng đã được định sẵn chẳng thay đổi được chút nào, tai nạn vẫn cứ đến, bệnh thì cứ bệnh, cuối cùng rồi cũng chết.
Muốn thay đổi vận mệnh, không phải đi tìm thầy bói giúp mình thay đổi mà phải tự dựa vào sức mình mà thực thi; tạo nhiều thiện công, tự cầu nhiều phúc, thì khỏi phải tìm thầy bói. Có phước thì tự có quý nhân giúp, tự có sức khỏe, gia đình, sự nghiệp, hôn nhân v. v… như ý. Người khác chỉ có thể đứng bên cạnh nhắc nhở thôi. Hành thiện cần phải do bản thân tự mình làm lấy, luôn luôn nhớ lấy, sớm tối không gián đoạn, vậy thì cái vận mệnh đã định sẵn có thể thay đổi được, Sổ Sinh Tử của cá nhân có thể viết lại từ đầu rồi !
A Ngọc con nên biết, có một số người cứ trọn đời chú ý chăm sóc sức khỏe thân thể, sinh hoạt hợp lý, ăn uống tiết chế, ngủ đủ giấc, vận động nhiều v. v…những nhân tố này cũng không thể làm cho tuổi thọ tăng trưởng được, là căn bổn không thể thay đổi được; tuy nhiên bình thời chăm sóc tốt thì tự nhiên khỏi phải chịu khổ những bệnh thuộc xác thân.
Thật ra tuyệt đại đa số chúng sanh không cách nào có thể thay đổi lớn vận mệnh của mình được, cứ như thế lặng lẽ đi dần đến cái chết, tùy theo nghiệp lực cứ tiếp tục lưu chuyển đến đạo lộ tương ứng. Đương nhiên là bất cứ chúng sanh nào hành thiện dù là một việc nhỏ nhoi không đáng kể làm gì, chỉ cần chân chính phát tâm lợi ích người khác, thì tương lai có khả năng hưởng được thiện báo rất lớn, do đó là thay đổi được vận mạng của mình rồi. Có hai loại người có thể ảnh hưởng đến quỹ đạo của số mệnh đã định sẵn, đó là người cực ác và người cực thiện. Người cực ác, sau khi chết trực tiếp rơi vào Địa Ngục thọ báo; còn người cực thiện, hiếu cảm động trời, rộng tích âm đức, cứu khổ cứu nạn, phúc báo vô lượng vô biên tăng trưởng, lại có thể xông phá số mệnh đã định mà hướng thượng đề thăng, sau khi chết được sanh lên cõi trời hưởng thọ phúc lạc.
Còn vấn đề con hỏi kéo dài tuổi thọ có thể đạt thành được, nhưng tuổi thọ gia tăng có hạn chế, cần như lý như Pháp mà cầu. Gọi là như lý như Pháp thì như bản thân không khoẻ, cần phải bổ sung thực phẩm để bồi dưỡng sắc thân, tuyệt đối không được sát sanh mà ăn thịt, việc này là việc mà Âm luật nghiêm cấm tuyệt đối, không những không thể tăng tuổi thọ mà lại mắc thêm món nợ mạng sống chiêu cảm ác quả. Người cầu thọ cần nhớ kỹ một điều là phải ăn chay, nếu làm tổn hại mạng thì làm sao có trường thọ được? Mạng vật bị hại trong lòng nhất định phẫn nộ bất bình, chỉ đợi cơ hội, nhất định báo thù, vì thế ăn chay là căn bản của việc thêm thọ. Lại nữa là cần phải phát đại từ bi tâm cứu độ tất cả chúng sinh thoát khổ được vui, phát đại bồ đề tâm rộng độ tất cả chúng sanh, suốt đời giữ gìn ăn chay cùng phóng sanh. Nếu thật sự làm được như vậy thì dương thọ trong Sổ Sinh Tử nhất định gia tăng, còn như con số gia tăng bao nhiêu thì tùy theo sự phát tâm lớn nhỏ cùng công đức ít nhiều mà quyết định.
Trong Sổ Sinh Tử trên tay ta có một số người không cầu xin mà được thêm tuổi thọ. Có người là chúng sanh bình thường, họ không có phát đại tâm cứu độ hữu tình; đơn giản là họ một niệm thật lòng có tâm giúp đỡ người khác, gặp cảnh bất bình hoặc phút chốc nguy hiểm tâm sinh xót thương mà cứu độ khổ nạn mạng sống chúng sanh, loại người này sẽ được câu sinh thần định kỳ hồi báo mà thành công được thêm thọ, nhưng bọn họ cũng không biết mình được tăng tuổi thọ, loại thêm thọ này thường là từ 6 năm đến 12 năm. Nếu có chúng sanh luôn tích lũy âm đức thật sâu dày thì cả một đời thọ dụng không hết, nên thường để qua những kiếp sau hưởng dụng quả báo trường thọ. Thọ mạng tại nhân gian có định số hết, Âm luật thưởng phạt không thể bất chấp quy luật tự nhiên”.
Vậy A Ngọc xin hỏi Phán Quan: “Phật Đà trong Kinh điển dạy bảo đại chúng ăn ít ngủ ít thậm chí không ngủ mà tu hành, như thế có ảnh hưởng đến sức khỏe thọ mạng không?”.
Phán Quan nói: “Phật là người tu hành có đại trí tuệ trong vũ trụ, con đường mà chúng ta tu hành là những gì Phật đã từng bước một trải qua; Phật là người từng trải, tự nhiên biết được làm sao chỉ dạy đại chúng bước đi trên con đường Đạo. Phật chỉ dạy đại chúng tu hành như thế tuyệt nhiên không ảnh hưởng đến sức khỏe thọ mạng đâu, chỉ có những kẻ phạm thân khẩu ý tam nghiệp, lại hoặc như không biết quý trọng thân thể, mặc sức tham ăn tham uống, cuộc sống ngày đêm lộn xộn, tâm trạng thất thường v. v… mới là nguyên nhân ảnh hưởng đến thọ mạng.
Ăn ít ngủ ít đối với thân thể là một cách rất tốt để hài hòa, con người chúng ta thật sự có thể không ăn không ngủ đó. Con người nếu như có thể làm được mỗi một niệm hít thở tương ưng với đại tự nhiên, đạt đến trời người hợp nhất, tự nhiên khỏe mạnh trường thọ cũng có thể không ăn không ngủ, thì trở về trạng thái quang minh trong sáng như trước khi đầu thai rồi, nhưng người bình thường thì không làm được. Do đó Phật dạy đại chúng tuần tự ăn ít trước, ăn ít thì tự nhiên ngủ ít, sau đó mới không ngủ mà tinh tấn tu hành.
Lúc nãy có nói một người ăn bao nhiêu là trước khi đầu thai đã định rồi, hiện tại ăn ít, đó là tích lũy phước báo đáng có của kiếp này lại, cứ như thế ăn ít ngủ ít thậm chí không ngủ mà tinh tấn tu hành, tất nhiên là ngày qua tháng lại sẽ tích lũy được phước báo to lớn cùng đại thiện quả, sao lại có thể ảnh hưởng thọ mạng được? được rồi ! A Ngọc con hiểu không? Tôi gật đầu ra ý hiểu rõ.
Phán Quan nói:” Hôm nay đến đây ngừng được rồi, có vấn đề gì hoan nghênh lần sau vậy !”
“Vâng ạ ! A Di Đà Phật ! Cảm ân Phán Quan !”
A Ngọc hướng về Phán Quan hợp chưởng hành lễ ! Cưỡi hoa sen trắng bay về !