Âm Luật Vô Tình

Chương 9 - Dương Thọ Chưa Hết Đã Câu Ba Hồn

Cảm ân Phật lực gia bị ! Ngồi hoa sen trắng xuất phát.

A Di Đà Phật !

A Ngọc hướng Phán Quan hành lễ.

Hôm nay Phán Quan dẫn tôi đi tham quan Địa Ngục Tội Tà Dâm, Địa Ngục Roi Trượng. Sao gọi là Địa Ngục Roi Trượng ? Tức là chúng sinh phạm tội tà dâm mà dương thọ chưa hết, một bộ phận thần thức của họ bị Quỷ sai nơi địa phủ bắt đến địa phủ chịu trừng phạt. Người có ba hồn bảy vía, Quỷ sai bắt ba hồn của tội linh hành hình. Chúng sinh nhân gian cảm thấy đau đầu chóng mặt rất hôn hôn trầm trầm, có người cảm thấy bị đánh trong lúc mơ hồ; nhưng đa số bọn họ đều nghỉ rằng mình bị ác mộng, nghiêm trọng thì bị sốt nằm trên giường thiếp đi. Đến khi thọ hết hình phạt về đến dương gian, có người thấy toàn thân đau đớn, cảm giác đau đến thấu xương.

Cái Địa Ngục Roi Trượng này, thật là quá lớn! có thể nói nhìn không thấy nơi tận cùng; giống nhân gian nhìn biển lớn vậy, không thấy nơi chấm dứt ở đâu, là Địa Ngục lớn nhất tôi nhìn thấy từ trước đến giờ. Trong Roi Trượng Địa Ngục này có rất nhiều người không cùng một quốc gia, như Trung Quốc, Anh, Mỹ, Pháp, Nhật Bổn, Thái Lan, còn có Ấn Độ, Phi Châu, Pakistan v. v…rất nhiều quốc tịch khác nhau. Có một điều thật không may là lại có rất nhiều vô số thanh thiếu niên và trẻ nhỏ trong ngục chịu trừng phạt.

Tôi xin hỏi Phán Quan sao lại có nhiều người như vậy? Cái Địa Ngục này sao lớn đến kinh dị như vậy !

Phán Quan nói: ” Chính vì khoa học phát đạt, nhân gian phát minh máy vi tính, số lượng trang web sex kinh người đã đầu độc ô nhiễm thanh thiếu niên và trẻ nhỏ, bọn họ đều đang phạm tà dâm tạo nhân Địa Ngục, con số những chúng sanh bất thiện này không gián đoạn vượt thăng lên, do đó Phật đặc biệt phái ngươi đến Địa Ngục tham quan, quay về hãy cáo giới chúng sanh cần giữ ngũ thường bát đức; đặc biệt là người trẻ tuổi, đừng nghĩ là những thứ này đã cũ rích rồi mà phải giữ mình trong sạch, cải tà qui chánh, bỏ ác tòng thiện, nếu không sau này khó thoát khổ hình Địa Ngục, đến lúc đó hối tiếc cũng quá muộn rồi !”.

Lúc này, tôi thấy chúng sanh tại Địa Ngục Roi Trượng, toàn bộ bị Quỷ sai lấy roi trượng đánh đập. Quỷ sai ở đây một mực cầm roi trượng đánh tội hồn, tội hồn đau quá kêu oa oa, tiếng kêu lớn cứ như sóng lan từ chỗ này đến chỗ khác. Bị đánh là để tội hồn phản tỉnh lỗi lầm của bản thân, số ít tội hồn sau khi tỉnh dậy sẽ thay đổi lỗi cũ, nhưng đa số tội hồn sau khi về nhân gian lại tiếp tục phạm lỗi.

A Ngọc xin thỉnh giáo Phán Quan, làm sao để chúng sinh dương gian tin tưởng “Âm Luật Vô Tình”, bộ sách trước tác muôn nghìn lần chân thật về tình trạng Địa Ngục hiện nay? Nhân vì có một vài người có thể nói A ngọc tự mình hoang tưởng hoặc hư cấu viết ra, giống tiểu thuyết vậy, thật khó làm người ta tin vậy.

Phán Quan nói: “Trong âm thầm tất cả đều có nhân quả, không phải nhìn không thấy thì cho là giả. Chúng ta mỗi một người đều không thể thấy mẹ mình sinh ra mình nhưng đây là sự thật chắc chắn, không nhìn thấy không có nghĩa là không tồn tại. Trên đầu ba tấc có thần linh, trong đại thiên thế giới này có quá nhiều sự vật mà chúng ta nhìn không thấy, nhưng chúng và cuộc sống của chúng ta có quan hệ mật thiết, tương quan từng chút, chỉ có điều chúng ta không phát hiện ra sự tồn tại của Phật Bồ Tát và Quỷ Thần thôi. Cơ duyên và phước báo của mỗi người không giống nhau, sở cảm thọ và kinh nghiệm qua cũng không giống; thiện ác nhân quả như bóng theo hình, không phải không báo, thời gian chưa đến thôi, lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó thoát.

Lần này A Ngọc con đến tham quan tình hình các đại Địa Ngục, cũng phải qua sự chọn lựa an bày của Phật; con có đủ tư cách gánh vác sứ mệnh này như một đệ tử Phật giữ giới, cố gắng hoàn thành tốt thiện hạnh lợi lạc chúng sanh này”.

Đa tạ Phán Quan khích lệ, A Ngọc nhất định tận dụng hết khả năng hoàn thành nhiệm vụ thần thánh này.

Lúc này, tôi nhìn thấy có vài quan viên địa phủ hướng về Roi Trượng Địa Ngục đi đến. Oa ! thì ra là Diêm Vương đến rồi, A Ngọc hợp chưởng hướng Diêm Vương hành lễ ! thì ra Địa Phủ phải xây lớn thêm Địa Ngục Roi Trượng, Diêm Vương đến để xem xét thực tế. Diêm Vương đang mật thiết quan tâm đến thanh thiếu niên tại nhân gian phạm tội tà dâm, một vấn đề lớn của xã hội, hiện tại phát hiện không chỉ đơn giản là vấn đề của nhân gian mà địa phủ cũng bị liên lụy, càng phải xây lớn thêm. Tôi kinh ngạc nói: “Hiện tại tầng Địa Ngục này đã lớn đến không biên giới rồi mà còn phải xây thêm à ?”.

Diêm Vương nói: “Nhân vì dương gian không ngừng có thanh thiếu niên mới gia nhập vào hàng ngũ phạm giới tà dâm, bọn họ xem trang web sex, đĩa phim sex, sách báo sex, thủ dâm v. v…; nhưng dương thọ bọn chúng chưa hết, mà vấn đề này lại làm tổn thân bại đức, như thế nên trừng phạt nghiêm khắc. Nhân gian không có pháp luật nào trừng phạt vấn đề nghiêm trọng này, chỉ có bổn vương phải xây thêm Địa Ngục, bắt hồn sống đến liễu trừ nhân quả.

Địa phủ luôn phải xây thêm trong mấy năm nay, lượng công việc một mực gia tăng; trước mắt cái Địa Ngục Roi Trượng này tương đối là quá nhỏ vậy, làm sao có thể chứa đựng đủ số lượng tội hồn đổ vào mỗi ngày. bổn vương nói cho ngươi biết, tại dương gian tuân thủ pháp luật, giữ Phật giới luật hay người đại thiện, địa phủ câu hồn họ không được; chỉ có kẻ phạm qua giới luật và phạm pháp thì nhất định không thoát khỏi quyển sổ ghi lại thiện ác sinh tử của bổn vương. Pháp luật dương gian dễ chạy thoát nhưng âm luật thì không cách gì thoát được; nhân như vậy quả như vậy, cho dù chân trời gốc bể, âm phủ Quỷ sai đều sẽ moi tìm ra, trừ khi ngươi không phạm giới, phạm tội.

A Ngọc con nên làm tốt công việc truyền pháp, lần này luật địa phủ mở một đường, tiết lộ tận thiên cơ, cho người đời biết được chân tướng Địa Ngục, mục đích là hy vọng chúng sinh có thể từ mê lầm mà quay đầu, hành thiện tích đức, nhờ thế mà giảm trừ dương thế các loại đại tai nạn do nghiệp ác lớn, để miễn sinh linh đồ thán. Con về phải khuyến cáo đại chúng cần giữ ngũ thường bát đức, đừng phạm quốc pháp, hiếu thuận cha mẹ, tôn kính sư trưởng, giữ gìn lễ tiết, đừng tạo nhân quả Địa Ngục. Được rồi, bổn vương còn công sự tại thân, con mau về dương gian đi “.

Cảm ân Diêm Vương !

Cảm ân Phán Quan !

A Di Đà Phật !

Bình Luận (0)
Comment