Âm Phủ Thần Thám ( Dịch Full )

Chương 749 - Chương 749: Tin Nhắn Của Người Chết

Chương 749: Tin nhắn của người chết Chương 749: Tin nhắn của người chết


Tôi hỏi phóng viên Lý: "Khoản tiền anh đặt trong ngăn kéo của Sở Phong là tiền nhận để bịt miệng?"

Phóng viên Lý ấp úng, tôi lạnh lùng nói: "Chuyện đã đến nước này, đừng che giấu nữa!"

"Số tiền đó là người khác bỏ vào..."

Tôi và Tiểu Đào giật mình, hỏi người đó là ai, phóng viên Lý lắc đầu một cái, kể cho chúng tôi chuyện đã xảy ra.

Hóa ra trước hôm Sở Phong mất tích một ngày, phóng viên Lý ở lại tòa một mình đến tối để soạn báo, trong lúc mệt mỏi, đặt đồng hồ báo thức rồi ngủ gục một giấc.

Anh ta luôn ngủ rất nông, đột nhiên nghe tiếng mở ngăn kéo liền tỉnh dậy, trông thấy một bóng đen đang mở tủ của Sở Phong. Tại sao nó là bóng đen, bởi vốn trong phòng này không bật đèn, chỉ có ánh sáng mờ mờ hắt vào từ cửa sổ.

Phóng viên Lý sợ hãi, người kia rút ra một con dao, ra hiệu cho anh ta không được lên tiếng, nói: "Muốn sống thì đừng mở miệng!" Giọng nói cố ý nén lại, nghe rất âm trầm.

Bỏ đồ vào ngăn kéo xong, người kia bỏ đi, phóng viên Lý sững sờ rất lâu mới dám cử động. Anh ta đi tới xem thì thấy trong ngăn kéo là một phong bì tiền, không biết là chuyện gì.

Sau đó phóng viên Lý chạy đi kiểm tra cổng ra vào, ở tòa soạn yêu cầu nhân viên phải quét vân tay mới mở được cửa, người ngoài không vào được. Trên bảng hiển thị của máy quét vân tay, người vừa vào là Sở Phong.

Anh ta liền gọi điện cho Sở Phong, lại không kết nối được, cầm điện thoại định báo cảnh sát thì lại do dự. Bởi thường ngày anh ta cũng không ít lần nhận tiền bịt miệng, vạn nhất chuyện này có liên quan gì, bị dính vào thì xong!

Anh ta quyết định theo dõi xem sao, hôm sau Sở Phong không tới cơ quan, rồi lại xảy ra chuyện ngộ độc thực phẩm, mọi người bận tối mặt tối mũi, không có thời gian để ý đến Sở Phong.

Đến ngày thứ ba, Sở Phong vẫn không tới cơ quan, phóng viên Lý lờ mờ hiểu ra, nhất định tiểu tử này bị người mà hắn đắc tội trả thù, bởi vậy liền thuận nước đẩy thuyền, đổ luôn lên đầu Sở Phong vụ nhận tiền bịt miệng.

Nghe xong, tôi đại khái đã hiểu, cũng như những lần trước, hung thủ để lại 'manh mối', chờ đợi cảnh sát phát hiện. Thường ngày Sở Phong tống tiền không ít người, cảnh sát phát hiện khoản tiền này trong ngăn kéo của anh ta, tất nhiên sẽ lần theo hướng đó, lãng phí tinh lực.

Kết quả, với sự 'trợ giúp' của phóng viên Lý, khoản tiền này biến thành tiền ém miệng của xí nghiệp thực phẩm, Sở Phong mất tích thì biến thành sợ tội bỏ trốn.

Tiểu Đào chế giễu: "Anh thật biết bịa chuyện đấy, lời nói dối như vậy mà cũng dám nói ra!"

Phóng viên Lý hốt hoảng: "Tôi...tôi cũng vì tự vệ, đừng để bụng, nếu việc xí nghiệp thực phẩm vỡ lở ra, công việc tôi không giữ được, trong nhà còn có vợ con..."

"Được rồi được rồi, chúng tôi cũng chẳng có thời gian quan tâm chuyện này!" Tiểu Đào cắt lời anh ta.

Tôi hỏi: "Thường ngày Sở Phong là người thế nào, có thích gây gổ với người khác không?"

Phóng viên Lý đáp: "Nếu anh không quen biết, sẽ cảm thấy anh ta là một người rất lễ độ, hòa nhã. Nhưng trong thâm tâm anh ta lại hoàn toàn ngược lại, người này lòng dạ nhỏ nhen, suốt ngày mắng này mắng nọ, anh không thấy mạng xã hội anh ta dùng đâu, là một kẻ ngỗ ngược, tôi còn thấy ghét."

"Có vì thế mà đắc tội ai không?" Tôi hỏi.

"Nhiều rồi! Anh ta ngày nào chả lên mạng chửi người ta, có người còn đòi làm thịt. Tuy nhiên anh ta rất cẩn thận, chưa bao giờ tiết lộ thông tin cá nhân, ảnh đại điện cũng không đăng, cho nên có thể nói mặc dù kẻ thù không ít, thực tế lại chẳng có mấy ai." Phóng viên Lý nói.

Tôi gật đầu: "Cám ơn anh đã hợp tác. Phải rồi, nếu cái người lẻn vào tòa soạn hôm đó xuất hiện trước mặt, anh có nhận ra được không?

"Không biết, cứ thử thôi, tôi hy vọng có thể hợp tác với cảnh sát phá án. Đúng rồi, Sở Phong bị bắt, anh ta có được quay lại tòa soạn không?" Phóng viên Lý hỏi.

Tôi và Tiểu Đào trao đổi ánh mắt, nàng lạnh lùng nói: "Anh ta bị giết, chúng tôi đang điều tra!"

"Hả!" Phong viên Lý cả kinh ngồi phịch xuống ghế, chúng tôi thì rời tòa soạn.

Lời phóng viên Lý nói ăn khớp với những manh mối tạm thời đang có. Ngón trỏ và ngón cái của Sở Phong có vết dính, chứng tỏ có người từng lấy mẫu vân tay của anh ta. Nhưng có một điểm nghi vấn, lúc đó hung thủ bị phóng viên Lý bất gặp, tại sao không chọn diệt khẩu?

Tôi và Tiểu Đào thảo luận, nàng nói: "Em cảm thấy hung thủ lần này rất thần thông quảng đại, luôn nắm được thông tin của nạn nhân trước thời hạn. Có lẽ hắn từng làm điều tra viên, biết được phóng viên Lý hai tay chẳng sạch sẽ gì."

"Thần thông quảng đại đến như vậy sao?" Tôi thầm tỏ ra nghi ngờ, có điều đây chỉ là một chi tiết nhỏ trong vụ án.

Chạy cả buổi, tôi và Tiểu Đào tìm chỗ ăn tạm bữa trưa, sau đó lái xe quay về thị cục. Băng Tâm sang bên trung tâm vật chứng, giám định được sợi trên ngón tay nạn nhân là giấy, hẳn là ấn phẩm in ấn, khả năng cao là sách vở.

Trong vụ án đầu tiên, chúng tôi cũng phát hiện vết tích sách vở ở hiện trường, điều này càng làm tăng khả năng đây là vụ giết người hàng loạt.

Ngoài ra, trong máu nạn nhân có rượu nồng độ cao, liều lượng vừa đủ để trung khu vận động mất điều khiển, nhưng không tới mức mất đi thần trí.

Bên kia Lão Yêu cũng tìm được những chỗ mà hai nạn nhân đồng thời xuất hiện, tổng cộng 3 nơi. Thứ nhất là lần chống hàng Nhật tràn vào mấy năm trước, có một lời kêu gọi mọi người hãy yêu nước có lý trí, đập phá xe người khác là vi phạm pháp luật. Hai người này nhảy vào điên cuồng mắng chửi người kia là hán gian, là giặc bán nước, là con của diễn viên JAV...lời lẽ thô tục khiến người đọc cảm thấy vô cùng ghê tởm.

Tôi thuận miệng hỏi một câu: "Hai anh hùng bàn phím này có quen biết nhau không?"

Lão Yêu nói: "Comment ai người đấy mắng, hai tên không hề trao đổi với nhau."

"Há, hai vua không gặp nhau ư?" Tôi bật cười.

Lần thứ hai cùng nhau xuất hiện là một ngôi sao bị người đại diện đội mũ xanh (cắm sừng). Bọn họ nhảy vào weibo của người đại diện mắng chửi tưng bừng. Chửi chưa đã, họ lại nhảy vào weibo của vợ ngôi sao kia chửi, chửi rất hăng, nếu không biết thân phận bọn họ, tôi còn nghĩ họ là những seeder chuyên nghiệp được người khác thuê.

Lần xuất hiện đồng thời thứ 3, cả hai đều là độc giả của Thiên Ngôn Thắng Đao. Hàng ngày đều nhảy vào bình luận, dẫn dắt nội dung, cốt truyện chỉ cần hơi không theo ý của họ là lập tức chửi truyện rác rưởi, cứ như bộ truyện đó được viết ra vì hai người họ vậy.

Vừa nhắc tới tác giả Thiên Ngôn Thắng Đao, tôi bỗng trầm mặc, trong lần mắng chửi người kêu gọi và người đại diện lần trước, lượng người tham gia tương đối đông, thời gian cũng tương đối dài, khả năng liên quan tới vụ án khá nhỏ.

Có khi nào, cái chết của bọn họ liên quan tới phần bình luận dưới bộ truyện này không?

Loại bỏ tất cả những khả năng không thể, chỉ còn lại khả năng duy nhất này. Lần đầu tiên vụ án lộ ra ý nghĩa đằng sau nó, tôi hỏi: "Nếu người chết là những người chửi bới bộ truyện này, vậy nạn nhân tiếp theo sẽ là ai?"

Lão Yêu thao tác bàn phím, đưa ra một danh sách: "Nếu không ngoài dự đoán, tiếp theo sẽ đến phiên người này, xết hạng 3 trong những người chửi bới, Lân Hỏa P7!"

Bình Luận (0)
Comment