Ngoài ra tôi phát hiện ngón tay của nạn nhân có vết xước và tê cóng. Trên thực tế thì nạn nhân bị tê cóng nhẹ khắp thi thể, nhưng ở các ngón tay thì đặc biệt nghiêm trọng. Tôi nắm lấy lòng bàn tay kiểm tra một hồi rồi nói: "Hình như nó không bị thương bởi vũ khí sắc nhọn mà bị vật cùn nào đó cắt. Sau khi rơi xuống nước, nạn nhân đã cố gắng bám lấy bờ miệng hố nhiều lần, da thịt trong môi trường nhiệt độ thấp sẽ rất dễ tổn thương, vì vậy ngón tay bị rạch ra từng vệt máu."
Mường tượng lại khoảng băng mỏng kia, đại khái là lúc đó nạn nhân quơ quào làm sập, sau đó nước lại đóng một lớp băng mỏng cho nên mới xảy ra chuyện thằng bé bị rơi xuống hôm nay.
Dùng thính cốt mộc nghe lồng ngực và khoang bụng nạn nhân, bên trong phổi đọng khá nhiều nước, hình như cổ họng có dị vật, tôi dùng ngón tay ấn thử, tách miệng nạn nhân ra quan sát: "Phế nang tắc nghẽn, xuất hiện bọt khí giống như cua nhả bọt, đây là điển hình của chết đuối."
Tiểu Đào kỳ quái hỏi: "Lần khám nghiệm tử thi này có chút không bình thường. Chẳng phải anh luôn xem thời gian tử vong của nạn nhân đầu tiên sao?"
Tôi cười: "Làm từ dễ đến khó mà. Cái xác này khó khăn nhất là xác định thời gian chết, bởi rất nhiều yếu tố gộp lại, dòng nước, sinh vật, kể cả thời gian, những biến số này hiện không rõ ràng. Xét từ thi ban, đồng tử và sự căng phồng của cơ thể, thời gian chết khoảng một tuần lễ, muốn kết luận chính xác thì cần dùng một phương pháp khác."
Cầm một con dao mổ lên, Đại Lý kinh ngạc nói: "Tống Dương, giờ ngươi cũng giải phẫu cơ à?"
Tôi nghiêm túc nói: "Là phẫu, không phải là giải."
"Là sao, ta không hiểu?" Đại Lý đơ ra.
"Hình ảnh mang tính chất kinh dị, muốn tránh thì mau tránh đi, đừng trách ta không nhắc nhở." Tôi nói.
Vương Đại Lý cao hứng: "Không sao, tư chất của ta khá hơn trước đây nhiều. Đã tới rồi, sao có thể bỏ lỡ màn cao trào."
Tôi cười cười: "Chính mồm ngươi nói đấy nhé..."
Tôi đưa con dao rạch phần cổ nạn nhân, âm thanh phát ra như tiếng quả bóng nước bị vỡ, một ít chất lỏng sền sệt màu trắng đục chảy ra, Vương Đại Lý hốt hoảng lùi lại phía sau.
Băng Tâm hỏi: "Nhiệt độ lạnh như vậy mà mỡ cũng bị hóa lỏng ư?"
Tôi nói: "Nước lạnh chỉ là bên ngoài, trong cơ thể cái xác vẫn khá ấm, bởi vậy có sinh vật sinh sản, khiến nhiệt lượng tỏa ra càng nhiều."
Tôi nói là sinh vật chứ không phải vi sinh vật, Băng Tâm lập tức hiểu ra: "Ý huynh là, có sinh vật đẻ trứng vào trong cơ thể anh ta?"
"Đúng!"
Tôi nhìn thoáng qua Tiểu Đào và Đại Lý, cả hai đều có chút nhăn mặt. Tiếp tục mở phần cổ họng cái xác, phần cơ đã bắt đầu có hiện tượng tan ra, cảm giác như một miếng thịt biến chất.
Tiếp đó, một ít thứ màu đen giống như trứng cá, lổn nhổn lộ ra.
"Không thể chịu nổi!" Vương Đại Lý la lên lao đi, bên ngoài hành lang vang lên tiếng nôn ọe. Tôi cười cười: "Hình ảnh khá quen thuộc."
Tiểu Đào hỏi tôi: "Thứ này là gì, trứng cá ư?"
Tôi lấy nhíp gắp nó lên quan sát, nói: "Rất ít loài cá đẻ trứng vào mùa đông, đây là trứng của tôm càng Crayfish. Loài động vật này phân bố rộng và rất có sức sống, khả năng sinh sản cũng mạnh. Tất nhiên nó thường đẻ vào mùa xuân, nhưng có lẽ do bên trong cơ thể khá ấm nên một số con đã sinh sản sớm."
Tiểu Đào méo mặt: "Tôm càng Crayfish? Chẳng lẽ là..."
"Với sự nhân giống nhân tạo, thì nó gọi là tôm hùm đất!" Tôi đáp.
Tiểu Đào im lặng hồi lâu rồi lên tiếng: "Cũng may là em không ăn loại tôm này, tuy nhiên nghe nói tôm hùm đất là loài ăn xác thối."
"Cũng không hoàn toàn là vậy, đồ ăn trong môi trường nước là rất tạp, cá cũng sẽ ăn xác thối."
Băng Tâm cười hì hì: "Tôm hùm đất là món em thích ăn nhất!"
Tôi gom số trứng này lại, bản thân không biết nhiều về sinh vật dưới nước, có thể nhờ chuyên gia vật chứng dạng sinh vật tới giám định một chút. Trứng dòi, trứng côn trùng, cùng với thực vật nhỏ đều là những yếu tố quan trọng để xác định thời gian chết, hơn nữa nó tương đối chính xác.
Trong tẩy oan tạp lục có đề cập không ít kiến thức về loại này, nhưng tôm hùm đất là loài động vật ngoại lai, cho nên không có ghi. Tôi bảo Băng Tâm cầm những thứ có thể xét nghiệm đi, về cái xác thì gần như đã xong, Tiểu Đào hỏi tôi có ấn tượng gì về hung thủ không, tôi nói: "Cảm giác như hai người là một nhóm gây án, việc giết một người đàn ông bằng cách ngâm lồng heo có tính nghi thức rất mạnh. Có vẻ nó không giống như báo thù thông thường, bởi trên cơ thể nạn nhân không có quá nhiều thương tích. Như vậy có thể thấy, hung thủ tương đối tỉnh táo, kiềm chế, có điều gây án theo nhóm cũng chỉ là một suy đoán. Còn khả năng nữa là hung thủ là kẻ đa nhân cách, trong lúc gây án đã thay đổi giữa hai nhân cách với nhau."
Tiểu Đào nói: "Đa nhân cách? Xác suất này khá thấp."
Tôi lắc đầu: "Để anh phổ cập kiến thức cho em. Thực ra mỗi người chúng ta đều có nhiều nhân cách khác nhau, ví như em ở trước mặt anh hay trước mặt Hoàng lão gia là hoàn toàn bất đồng. Đây là hai nhân cách của em, nhưng giữa những nhân cách phổ thông thì có sự tương thông. Bình thường mọi người gọi là đa nhân cách, nhưng tâm lý học thì gọi là rối loạn đa nhân cách, hai nhân cách trong người bị bệnh này không biết sự tồn tại của nhau, giống như một máy tính có hai hệ điều hành vậy. Lấy ví dụ, nhiều người mắc chứng ám ảnh cưỡng chế, những người như vậy có 2 nhân cách. Sau khi nhân cách bình thường làm xong một việc, nhân cách ám ảnh cưỡng chế sẽ cảm thấy không hài lòng mà kiểm tra lại. Những vụ án cũ cũng đề cập tới chuyện này."
Tiểu Đào gật đầu: "Có lý, nhưng cá nhân em vẫn nghiêng về gây án theo nhóm, bởi vì dấu hiệu phân công hợp tác khá rõ."
Tôi nói: "Anh cũng cảm thấy vậy. Phải rồi, nếu có thể thì phái người đến cái hồ kia vớt một chút, xem có vật gì quan trọng thất lạc hay không?"
Tiểu Đào cười: "Hẳn là thợ lặn sẽ hận anh thấu xương, mùng một tết không được ở nhà với người thân, lại phải mò vớt xác chết trong hồ nước lạnh giá."
Tôi nói: "Vậy chờ hai ngày nữa đi, cũng chẳng chạy đi đâu được. Hai ngày nữa chắc trời quang mây tạnh rồi chứ?"
Rút một xấp giấy tiền đốt cho người chết, sau đó chúng tôi rời lều khám cốt. Ban nãy bị ngâm trong nước đá, bây giờ xương khớp bả vai có hơi nhức, Tiểu Đào vào phòng làm việc pha cho tôi một lý trà gừng, uống xong cơ thể ấm áp lên rất nhiều.
Kết quả giám định vật chứng đầu tiên đã có, chuyên gia nói với chúng tôi, kia đúng là trứng tôm hùm đất, từ mức độ trứng được ấp thì thời gian đẻ là khoảng sáu ngày, khả năng lớn là vứt xác vào ban đêm.
Tiểu Đào bảo hay là đi trích xuất camera an ninh xung quanh, tôi lắc đầu: "Hôm nay chắc chẳng cửa hàng nào mở cửa đâu, đợi hai hôm nữa đi."
Như tôi đã nói, dĩ nhiên vụ án càng điều tra sớm càng dễ phá, nhưng chẳng có cách nào khác bởi bây giờ đang là Tết. Căn cứ vào kinh nghiệm bản thân, nếu tội phạm gây án theo nhóm thì ít có khả năng sẽ trốn khỏi thành phố, đã 6 ngày trôi qua, nếu nghi phạm muốn bỏ trốn thì cũng đã trốn từ lâu.