Âm Phủ Thần Thám ( Dịch Full )

Chương 786 - Chương 786: Bộ Mặt Thật Của Kẻ Mua Xương

Chương 786: Bộ mặt thật của kẻ mua xương Chương 786: Bộ mặt thật của kẻ mua xương


Tôi nói chờ cháu một lát, sau đó đi vào bên trong nhà kho. Trời đã tối, tôi đi một vòng cũng không phát hiện dấu chân Huyết Anh Vũ. Sau đó thì Tiểu Đào đi vào nói: "Không cần vội vã, thi thể được phát hiện ở đây, về em sẽ phái người tới niêm phong, từ từ điều tra."

"Em nghĩ nơi này sẽ để lại chứng cứ gì?" Tôi hỏi.

Động cơ của Huyết Anh Vũ tôi đã rõ, đó là đang tiêu hủy những manh mối của vụ án năm xưa. Tiểu Đào nói: "Em không biết, tuy nhiên Băng Tâm vừa gửi tin nhắn nói kết quả giám định ADN rất có 'ý tứ'."

"Được, vậy về trước đã."

Chúng tôi bảo hai học viên ở lại bảo vệ hiện trường chờ người thị cục tới, bác bảo vệ mặt đầy khó hiểu: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Chúng tôi vội vàng lái xe quay về, Băng Tâm và Tinh Thần đã đang ở bên trung tâm vật chứng. Tiểu Đào hỏi: "Kết quả giám định sao rồi?"

Băng Tâm nói: "Những thứ này là hài cốt từ 20 năm trước, lại bị lửa thiêu nên không giám định theo phương pháp thông thường được. Bọn muội phải xin phép cấp trên dùng thuốc thử của Mỹ ID Plus, so sánh với ADN của Tình Thần đại ca, kết quả trong đó có 4 người là người thân của anh ấy, hai người có 99% độ trùng khớp."

Ánh mắt Tinh Thần buồn bã nói: "Hai người này là cha mẹ ta, 20 năm trôi qua, cuối cùng cũng tìm được họ."

Tôi đặt một cánh tay lên vai hắn: "Mặc dù là chuyện bất hạnh, nhưng ít ra thì cũng có một thông báo chính thức."

Tinh Thần lặng lẽ gật đầu, nét mặt của hắn vừa thương cảm lại vừa thư thái.

"Còn một người khác thì sao?" Tiểu Đào hỏi.

"Không phải người nhà họ Tống." Băng Tâm đáp.

Năm đó 5 cao thủ Tống gia chết trong vụ nổ, một trong số đó lại không phải người nhà họ Tống, lẽ nào có một người nhà Tống gia còn sống?

Băng Tâm hỏi: "Người còn sống kia không phải là...Đao Thần tiền bối đấy chứ?"

Tôi lắc đầu: "Ta không quan tâm, cái quan tâm là người thứ 5 đó là ai. Dù sao lời kể của giám đốc Trình cũng không phải là của người trong cuộc, hiện trường năm xưa có người ngoài hay không chẳng ai biết."

Tinh Thần nói: "Ta đã liên lạc với cô cô, ba nói sẽ tới ngay..."

Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng cảnh vệ quát: "Bà là ai? Đứng lại!"

"Ta muốn gặp Tống Dương!" Một giọng nữ lạnh lùng, tôi giật mình đứng dậy đi ra ngoài, chỉ thấy hai mẹ con Tống Hạc Đình đang đứng ở hành lang giằng co với cảnh vệ. Tống Hạc Đình mặc hán phục màu trắng ngà, chắp tay sau lưng, lần này không ra tay đánh người coi như là khách khí lắm rồi.

Tôi vội can: "Không sao đâu, là người mình!"

"Đã lâu không gặp, Tống Dương!" Tống Hạc Đình mỉm cười.

"Cô cô tới lúc nào sao không cho chúng con biết để đi đón?" Tôi nói.

"Người nhà cả, cần gì khách sáo." Bà xua tay.

Vừa trông thấy Tinh Thần, Tống Khiết mừng rỡ kêu lên anh họ, sau đó nhào vào ngực hắn. Thấy ở đây đông người, Tinh Thần tỏ ra lúng túng.

Đây không phải chỗ để nói chuyện, tôi mở lời: "Cô cô, vào trong với bọn con một chút đi."

"Tự nhiên!"

Mấy phút sau, tất cả đi vào một gian phòng họp. Tống Hạc Đình chậm rãi uống trà, nói: "Tinh Thần đã nói qua tình hình cho ta biết, thật không ngờ bọn con lại lật lại bản án cũ này. Tuy nhiên đã tra đến nước này rồi, ta cũng không biện minh cho việc giấu diếm được nữa."

Tôi giải thích: "Không phải bọn con muốn lật lại, mà là hiện giờ đang xảy ra một vụ án, toàn bộ nạn nhân là nghi phạm năm xưa, hơn nữa Giang Bắc Tàn Đao cũng dính vào việc huỷ diệt chứng cứ."

"Biết tại sao không? Bởi vì tên kia đã cuống rồi!" Tống Hạc Đình cắn răng cười một tiếng, bắt đầu kể cho chúng tôi nghe sự việc năm xưa.

Vụ liên minh giết vợ ban đầu có sự tham gia của ông nội tôi và Tôn Lão Hổ. Sau đó thì Hoàng Tuyền, kẻ mua xương lộ diện, hắn và ông nội tỉ thí trong tối ngoài sáng. Nhìn như có vẻ bị đưa vào thế bị động nhưng thực ra ông nội đã dời trọng tâm của vụ điều tra đi.

Cách thức của ông bất đồng với cảnh sát, không phải bị dồn vào tuyệt vọng mới chọn thủ đoạn phi pháp, mà là ngay từ lúc bắt đầu ông đã dự định nhổ cỏ tận gốc đối với Hoàng Tuyền. Theo sự điều tra của mình, ông biết chính xác nơi ẩn thân của Hoàng Tuyền, đó là cơ hội ngàn năm có một, nhưng phái cảnh sát đi vây bắt thì rất có thể sẽ lưỡng bại câu thương, vì vậy mới cầu viện Tống gia. Sau đó thì cô cô phái 5 cao thủ đến để ám sát Hoàng Tuyền...

Nói tới đây, Tiểu Đào chợt cắt lời cô cô: "Xin lỗi, có một chi tiết tôi muốn hỏi, Tống gia các bà luôn ở Phúc Kiến, nhờ sự giúp đỡ chẳng phải sẽ càng chậm trễ sao?"

"Không, lúc đó bọn ta ở đây." Tống Hạc Đình nói: "Bởi chúng ta vẫn luôn truy lùng Hoàng Tuyền, hắn đã từng sát hại người nhà Tống gia trước đây. Dĩ nhiên đây thuộc về báo thù riêng cho nên chuyện này chỉ mình Tống Triệu Lâm biết, việc ông ấy cầu viện võ Tống, đến cuối cùng mới nói cho Tôn Hổ."

Nhưng kế hoạch vốn được cho là không có sơ hở lại thất bại, 5 cao thủ chạy tới chỗ ẩn náu của Hoàng Tuyền thì cả 5 chết vì vụ nổ.

Từ đó về sau Hoàng Tuyền biến mất một thời gian rất dài, ông nội và Tôn Lão Hổ cũng không hợp tác phá án nữa. Nghe xong tôi có chút thất vọng, thông tin mà cô cô cung cấp không có quá nhiều bất ngờ then chốt. Tôi lấy kết quả giám định ADN ra nói: "Cô cô, bọn con đã xét nghiệm ADN của 5 cao thủ đó, chỉ có 4 người là Tống gia, còn 1 người không phải. Những cao thủ năm đó cô cô phái đi là ai?"

"Tống Viễn Kiều, Tống Viễn Khê, Tống Viễn Sơn, Tống Lạc Ngữ, Tống Triệu Hưu." Tống Hạc Đình đọc một mạch năm cái tên, chợt Tống Tinh Thần siết chặt nắm đấm, hốc mắt đỏ hoe.

Tôi lại hỏi: "Có một người là ngoại tộc?"

Tống Hạc Đình cười lạnh: "Không!"

Băng Tâm nói: "Vậy đại khái là không tìm được hài cốt."

Tiểu Đào nói: "Hôm nay Huyết Anh Vũ tới hiện trường, lẽ nào là để tìm bộ hài cốt này?"

Chợt để ý Tống Hạc Đình cứ ngồi đó nhếch mép, vẻ mặt lộ rõ khinh thường, bà đặt ly trà xuống, nói: "Cái tổ đặc án của các ngươi, cũng thường thôi!"

"Bà có ý gì?" Tiểu Đào có chút khó chịu.

Tống Hạc Đình lắc đầu: "Chẳng lẽ các ngươi còn không nhìn ra?"

Câu nói của bà đột nhiên nhắc nhở tôi, tại sao Giang Bắc Tàn Đao lại phải tới để hủy diệt chứng cứ? Trong này nhất định ẩn giấu thứ gì đó có liên hệ thiết thân với lợi ích của chúng. Trong di thư của Tôn Hổ cũng nói là không muốn tổn thuơng tôi...

Tôi chợt có một phỏng đoán táo bạo, khiến cho chính bản thân mình cũng sợ hãi.

Tôi đứng dậy, cúi người nói: "Cô cô, hậu bối Tống Dương cả gan suy đoán, nếu sai xin cô cô đừng tức giận!"

"Nói đi!"

"Người thứ 5 bị chết năm xưa chính là Hoàng Tuyền, còn một người nhà Tống gia đã thay thế hắn." Tôi nheo mắt.

Lời vừa nói ra, ai nấy đều kinh sợ, đến Tống Tinh Thần cũng trợn tròn mắt. Một lúc lâu sau bầu không khí kinh ngạc trong phòng mới dần lắng xuống. Tống Hạc Đình chậm rãi gật đầu, nét mặt có chút buồn bã: "Con nói không sai, kẻ đảm nhiệm vai Hoàng Tuyền hiện nay là người nhà họ Tống. Đây là bí mật tối cao mà Giang Bắc Tàn Đao muốn xóa sạch!"

Bình Luận (0)
Comment