Âm Phủ Thần Thám ( Dịch Full )

Chương 829 - Chương 829: Thất Tông Tội, Thất Thiên Vương-.

Chương 829: Thất tông tội, Thất thiên vương Chương 829: Thất tông tội, Thất thiên vương-.


Sau khi giao kèo, Hoàng Tuyền nói trò chơi sinh tồn của Tống Tinh Thần không thể dừng lại, nhưng hắn sẽ bí mật giúp đỡ, và hứa sẽ để hai người họ sống sót. Còn về phần tôi có thể sống hay không là phụ thuộc vào màn trình diễn của chính mình.

Hoàng Tuyền rời đi, chiếc màn hình TV cũng được mang theo, nhìn bầu trời chuyển dần từ sáng sang tối, tôi cảm thấy đây là buổi tối dài nhất trong đời. Cuối cùng thì bên ngoài cũng hoàn toàn tối đen, tâm trạng vô cùng nặng nề, nhưng tôi đã cảnh tỉnh bản thân, nếu đặt tổ tiên Tống Từ vào hoàn cảnh này, ông cũng sẽ chủ động hy sinh bản thân, mặc dù vậy nó cũng chẳng khiến tôi thấy dễ chịu hơn. Tựa đầu vào song sắt, những ký ức nối tiếp nhau hiện ra trước mắt, nhớ lại những lần vào sinh ra tử với mọi người, bất giác nước mắt lăn dài.

Sự chờ đợi trong dày vò rốt cuộc được chấm dứt bởi tiếng mở cửa, một thuộc hạ bước vào nói với tên vệ sĩ đang canh giữ tôi: "Đưa hắn đi!"

Tôi bị trói tay giải ra ngoài, trông thấy Tiểu Đào và Đao Thần cũng ở ngoài sân. Đao Thần vẫn đeo mặt nạ, xem ra Hoàng Tuyền đã cho ông ta chút thể diện. Trông thấy tôi, Tiểu Đào la lên: "Tống Dương, chúng làm gì anh vậy?"

Tôi gượng cười: "Không có gì đâu, em đừng lo lắng!"

Tiểu Đào bật khóc, tôi nhẹ giọng an ủi: "Đừng buồn mà, anh nhất định sẽ sống."

"Được rồi, em tin anh vậy." Tiểu Đào cố nén nước mắt.

"Đi mau, đừng nhiều chuyện!" Vệ sĩ đẩy phía sau tôi, chúng tôi bị giải ra khỏi thực thần phủ, khung cảnh bên ngoài đã hoàn toàn khác trước, cả con phố vô cùng đông đúc, cứ như một buổi hòa nhạc lớn vậy. Một cái bệ khổng lồ cao ba tầng được dựng trước mặt thực thần, trên đó có một phiến đá, sau phiến đá cắm bảy lá cờ màu sắc khác nhau, nhưng không hề có hoa văn hay chữ viết nào.

Hoàng Tuyền đứng trên bục cao, sau lưng là 7 người trẻ tuổi, trong đó có cả Joker, Kim Tiền Báo và Nạo Cốt Đao mà đã từng gặp trước đó. Tiểu Đào và Đao Thần được giải xuống dưới trong khi tôi bị đưa lên bục cao, tới trước mặt Hoàng Tuyền. Hắn đặt tay lên vai tôi, hướng đám đông phía dưới nói lớn: "Hắn là Tống Dương, Tống đại thần thám, kẻ đã khiến tổ chức khốn đốn, mọi người hoan nghênh nào!"

Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay vang dội, không ít kẻ nghiến răng nghiến lợi hét lên: "Giết hắn! Giết hắn!", rồi nó từ rời rạc trở thành một làn sóng âm thanh, những lời nguyền rủa cứ thế vây lấy tôi.

Tôi nhìn những khuôn mặt giận dữ ở phía dưới, thay vì sợ hãi thì lại cảm thấy sung sướng, hóa ra chúng sợ mình đến vậy, hóa ra khi một người dốc hết sức lực để giúp thế giới tươi đẹp hơn thì họ cũng chẳng còn màng tới sống chết.

Mỉm cười mỉa mai, đột nhiên tôi bị một cái lon ném đập vào đầu, cảm thấy một dòng máu ấm chảy dọc xuống má, một gã hét lên: "Còn cười được, tên chó chết!"

"Không được phép làm vậy!" Một thuộc hạ lập tức bước lên phía trước.

Hoàng Tuyền giơ tay ra hiệu im lặng, bên dưới lập tức trầm mặc, hắn bước ra sân khấu, nói: "Giang Bắc Tàn Đao của chúng ta có thể đi đến ngày hôm nay là công lao của vô số tiền nhân. Không có tổ chức nào trên thế giới hiện nay lại so sánh được với chúng ta, chúng ta là vô địch thiên hạ!"

Dưới lời kích động của hắn, tất cả mọi người phía dưới đều giơ cánh tay đồng thanh hô vang: "Giang Bắc Tàn Đao vô địch! Giang Bắc Tàn Đao vô địch!"

Hoàng Tuyền lại ra hiệu im lặng rồi nói: "Năm nay đã có rất nhiều chuyện xảy ra, đã có lúc tổ chức có nguy cơ diệt vong, nhưng chúng ta vẫn ngoan cường tồn tại. Trên đời này chỉ có một thứ không thể giết được, đó chính là ác quỷ! Chính cái ác đã thúc đẩy thế giới tiến lên phía trước, và nó sáng tạo ra nền văn minh, mà chúng ta đây, là hiện thân của cái ác!"

Tiếp tục là một tràng pháo tay vang dội, tôi thật sự đã hết nói nổi sự ngụy biện vô liêm sỉ này. Chờ đám đông bình tĩnh lại, Hoàng Tuyền tiếp tục nói: "Tất nhiên, dù tổ chức có lớn mạnh tới đâu thì ta mong rằng mỗi người trong các ngươi sẽ không quên cội nguồn của chúng ta: thất thiên vương hắc ám! Xin hãy nhớ ý nghĩa mà thất thiên vương hắc ám đại biểu, nó là..."

Một tia laser chiếu vào lá cờ đỏ đằng sau hắn, lá cờ xuất hiện cái đầu lâu tượng trưng cho Cảnh Vương Gia, Hoàng Tuyền nói: "Cuộc sống!"

Tiếp đó là tia laser thứ hai, lần này là biểu tượng của Thuần cẩu sư, hắn nói: "Sức mạnh!"

Thứ ba, Hoàng Tuyền: "Tiền bạc!"

Thứ tư, Cuồng Trù: "Đồ ăn!"

Thứ năm, Huyết Anh Vũ: "Gái đẹp!"

Thứ sáu, Đỗ Thánh: "Vận may!"

Thứ bảy, Joker: "Nỗi sợ!"

Vài tia sáng xuất hiện sau lưng Hoàng Tuyền, hắn phấn khích giơ tay lên cao: "Mọi người, đây là bảy thứ vũ khí có thể khống chế phàm nhân, và cũng là bảy trụ cột không thể phá hủy của Giang Bắc Tàn Đao chúng ta. Mặc dù những thiên vương tiền nhiệm đã chết, nhưng biểu tượng của họ sẽ mãi ở bên chúng ta. Hôm nay đây, bảy thiên vương sẽ tái sinh nơi này, và họ sẽ tiếp tục chỉ huy Giang Bắc Tàn Đao!"

Thất thiên vương mới lần lượt đứng lên chào hỏi đám đông, sự xuất hiện của chúng đều kèm theo tiếng hoan hô nhiệt liệt. Lúc này, phía chân trời đột nhiên có một tia sáng, tôi thầm nghĩ, có phải là trực thăng không?

Hoàng Tuyền cởi trói, đưa micro cho tôi, hắn nói: "Ngươi có gì muốn nói với mọi người không?"

Hắn liếc nhìn Tiểu Đào và Đao Thần dưới khán đài, rồi nhìn tôi, Hoàng Tuyền nở một nụ cười đắc thắng. Tôi á khẩu, Hoàng Tuyền thúc giục: "Mau lên!"

Quay sang những gương mặt đang mong đợi bên dưới, tôi nuốt nước bọt, nói: "Tôi, ...Tống Dương tôi đã thất bại. Chúng tôi đã bị Hoàng Tuyền..."

"Hãy gọi ta là ngài!" Hoàng Tuyền nhắc nhở.

"Chúng tôi đã bị...ngài Hoàng Tuyền đánh bại. Chúng tôi đã lấy trứng chọi đá..." lúc nói những lời này, hai má tôi nóng ran vì xấu hổ, có tiếng kêu điên cuồng phía dưới, vài tên huýt sao inh ỏi. Hoàng Tuyền vui vẻ nói: "Tiếp tục đi!"

Tiểu Đào bên dưới liều mạng hét lên: "Tống Dương, anh đừng nói những lời này, chẳng phải anh luôn nói công lý sẽ chiến thắng sao?"

Đao Thần cũng hét lên: "Đừng hy sinh vì bọn ta!"

Vệ sĩ phía sau giữ hai người lại và ra lệnh cho họ im lặng, cả hai vùng vẫy trong tuyệt vọng. Nước mắt tôi lăn dài, trong lòng có một cơn lửa giận thiêu đốt, phá hủy hết sự tỉnh táo và kìm chế bản thân, đột ngột hét lên: "Nhưng công lý sẽ không bao giờ thất bại!"

"Ngươi đang nói gì vậy?" Tiếng phản đối bên dưới vang lên.

Tôi thầm nói trong lòng, thật xin lỗi Tiểu Đào, xin lỗi Đao Thần, xin lỗi Tống Tinh Thần, Tống Khiết, tôi sẽ chết cùng mọi người. Tôi không bao giờ có thể đi ngược lại với tín ngưỡng nhà họ Tống, cho dù ở thời điểm này đi nữa, hãy tha thứ cho sự ích kỷ của Tống Dương!

Tôi dõng dạc nói: "Bóng tôi sẽ không thể đánh bại ánh sáng, các ngươi chỉ kiêu ngạo được nhất thời thôi. Sẽ có ngày nắm đấm thép công lý bóp chết các ngươi. Hãy nghe cho kỹ, dù tan xương nát thịt chúng ta cũng kéo các ngươi cùng xuống địa ngục, cũng như Tống Từ, tổ tiên của Tống gia đã đưa hàng trăm thủ lĩnh của Giang Bắc Tàn Đao về chịu tội!"

Hoàng Tuyền nghiến răng nghiến lợi: "Làm hắn câm miệng cho ta!"

Bình Luận (0)
Comment