Ẩn Long

Chương 322

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


2024-0308.gif


Ầm!
“Khốn nạn! Khốn nạn! Tất cả đều là một lũ khốn nạn!”
Ngồi ở trong khoan điều khiển của tàu phi hành vũ trụ, lúc này thần sắc của Red, vương tử thứ chín của vương quốc Autuman tỏ ra cực kỳ tức giận, không ngừng mở miệng ra mắng chửi.
Vừa rồi, Red đã nhận được tin tức, toàn bộ binh đoàn số chín, do đại thống lĩnh Agat chỉ huy tiến đánh thành phố Hương Cảng, tất cả đều bị tiêu diệt, ngay cả Agat cũng đang bị thương rất nặng.

Điều này để cho Red cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Phải biết, đây là binh đoàn tinh nhuệ nhất mà Red có thể dẫn theo.

Vào mấy tháng trước, hắn chỉ hao tốn thời gian không đến nửa ngày liền đem một nửa đế quốc phương Tây tiêu diệt, thậm chí là chấp nhận quỳ xuống để thần phục.
Nhưng hiện tại, chỉ đánh chiếm một đảo quốc nho nhỏ giống như Hương Cảng, lại để cho toàn bộ binh đoàn tinh nhuệ nhất của hắn phải cắm ở ngay chỗ này, thật sự là để cho Red không có cách nào có thể tiếp thu được.
“Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Làm sao ngay cả tên Agat kia cũng không thể trở về!”
Lúc nhận được tin tức Agat bị trọng thương, Red đã tự mình ra lệnh để cho phó tướng Orange đến để chi viện, đồng thời đem người cứu về.
Thế nhưng, cho đến lúc này ngay cả Orange cũng không có trở về.

Ngược lại, một tên binh sĩ ma tộc từ thành phố Hương Cảng trốn về, trên người còn tràn đầy thương tích, bộ dáng cực kỳ chật vật.
Nghe được lời chất vấn của Red, vương tử thứ chín của vương quốc Autuman, gã binh sĩ ma tộc lúc này đang quỳ dưới đất, vẻ mặt hơi có chút run rẩy, nói ra.
“Thưa, thưa điện hạ, Agat đại thống lĩnh đã bị một tên võ sĩ nhân loại bắt giữ.

Hiện tại, Orange đại nhân vẫn đang nghĩ cách cứu viện.

Tiểu… tiểu nhân là người được Orange đại nhân cứu ra ngoài, muốn đem tin tức này đưa về cho điện hạ!”
Gã binh sĩ ma tộc sau khi nói xong, cũng không dám ngẩng mặt lên nhìn thẳng vị vương tử ở trước mặt.

Cho dù vị vương tử này bề ngoài có chút mập lùn, bình thường cũng chẳng có gì bắt mắt.

Hơn nữa, năng lực chỉ huy của đối phương còn rất yếu kém.

Thế nhưng, nói như thế nào thì người này cũng chính là một vị vương tử, có được địa vị vô cùng tôn sùng ở trong vương quốc.

Thế nên, trong lòng của gã binh sĩ lúc này thật sự cảm giác rất hoảng sợ.
“Khốn nạn!”
Lần nữa tức giận, đưa tay đập mạnh lên bảng điều khiển, trong lòng của vương tử Red lúc này bốc lên một trận hỏa khí.

Hắn thật sự không có nghĩ đến, ngay cả Orange cũng không thể nào trở về, hiện tại còn không biết rõ tình huống là như thế nào.
Điều này để cho Red có loại cảm giác cực kỳ bất an.

Dường như, phía sau chuyện này còn ẩn giấu một âm mưu đáng sợ nào đó.

Lúc bình thường, hắn vốn không có thói quen vận dụng đầu óc để suy nghĩ.

Hiện tại, đầu óc của hắn càng thêm cảm thấy đau nhức.
“Nhanh, đi tìm Steven đến đây cho ta.

Ta muốn ông ta nghĩ cách, đem Agat cùng với Orange đưa ra khỏi Hương Cảng!”
“Vâng, thưa điện hạ!”
Tiếng nói vừa dứt, một người binh sĩ mang theo chiến giáp, nhanh chóng rời khỏi phòng điều khiển, đi về phía hành lang.
Khoảng chừng mấy phút sau, một người đàn ông trung niên tóc vàng, đeo kính trên tay cầm lấy một chiếc máy tính xách tay, vẻ mặt dường như có chút vội vàng thiếu ngũ, nhìn về phía Red, đưa tay đặt ở trước ngực, nhanh chóng nói ra.
“Red điện hạ, ngài gọi ta đến đây để làm gì? Hiện tại công trình nghiên cứu của ta chỉ còn thiếu một bước cuối cùng nữa là đã có thể hoàn thành.

Nếu như ngài không có việc gì quan trọng, thì ta muốn trở về để tiếp tục với nghiên cứu của mình.”
Nói xong, người đàn ông trung niên còn có mấy phần vô cùng thiếu kiên nhẫn, dự định xoay người rời đi.
Thấy được một màn này, Red có chút khó chịu, nhưng vẫn không có tỏ ra tức giận.

Ngược lại, vẻ mặt của hắn mang theo mấy phần hòa hoãn, vội vàng nói ra.
“Steven tiên sinh, ta thật sự là có việc rất quan trọng muốn nhờ đến ngài giúp đỡ.

Agat cùng với Orange đang gặp rắc rối của Hương Cảng, ta muốn để ngài đến đó, đem hai người bọn họ đưa trở về, ý ngài cảm thấy thế nào?”
Thái độ của Red lúc này tỏ ra vô cùng khiêm cung, hoàn toàn khác hắn với vẻ hống hách, ngạo mạn trước đây của hắn rất nhiều lần.
Bất quá, Steven giống như cũng không thèm để ý, ánh mắt của ông ta chỉ quét qua, nhìn căn phòng điều khiển khắp một lượt.

Sau đó, vẻ mặt có chút buồn bực, nói ra.
“Red điện hạ, chỉ là một chút chuyện nhỏ nhặt như vậy, ngài lại kêu ta đến đây để làm gì? Nếu như ngài cảm thấy quá mức nhàm chán, ta có thể giúp cho ngài bổ sung một chút thời gian huấn luyện.

Trong vòng hai mươi bốn giờ tới, ta có thể cam đoan với ngài là thời gian mà ngài sử dụng sẽ tuyệt đối không hề hoang phí một chút nào!”
Nghe được lời này của đối phương, lần này ánh mắt của Red không khỏi lộ ra mấy phần hoảng sợ.
Mặc dù đối phương chỉ là một tên nhân loại, thực lực cũng không phải rất mạnh mẽ.

Thế nhưng, địa vị của Steven ở trong vương quốc lại vô cùng đặc thù.

Bởi vì, đây là một vị học sĩ, hơn nữa còn có năng lực sáng tạo cực kỳ đáng sợ.
Mấy trăm năm trước, khi vương quốc Autuman chỉ là một bộ tộc nhỏ bé trên hành tinh Namec.

Trong một lần tình cờ, quốc vương của bọn họ, khi đó cũng chỉ là một thanh niên trẻ tuổi ở trong bộ tộc, may mắn cứu về một tên nhân loại, mà tên nhân loại này cũng chính là người đàn ông trung niên ở trước mặt, Steven.
Bằng vào lực lượng tri thức vô cùng đáng sợ của Steven, vẻn vẹn chỉ trong vòng chưa tới mười năm, Autuman từ một bộ tộc nhỏ bé nằm ở một nơi hoang địa trên hành tinh Namec, nhanh chóng quật khỏi trở thành một đế quốc hùng mạnh, đem toàn bộ hành tinh Namec chinh phục, thậm chí là xâm lấn vô số nền văn minh ở xung quanh.

Lần này, nếu như không phải phát hiện ra được trên cổ hành tinh số mười bốn này đang giam giữ một vị thần linh.

Hơn nữa, vị thần linh này rất có thể cất giấu một đại bí mật, có liên quan đến con đường trở thành Thần linh, thì quốc vương cũng sẽ không để Red tự mình đến đây, càng không để một nhân vật quan trọng giống như Steven đi theo để tùy tùng.
Tất nhiên, trên danh nghĩ Steven chính là tùy tùng của Red, nhưng trên thực tế ai cũng biết rất rõ ràng, kỳ thật người nắm giữ vai trò quan trọng trong chuyến du hành lần này chính là tên nhân loại ở trước mặt, đại học sĩ Steven.
“Steven tiên sinh, ta thật sự không phải là đang trêu đùa với ngài.

Thật sự đám người bọn họ gặp phải rắc rối rất lớn, cần sự giúp đỡ của ngài mới có thể giải quyết được.

Nếu như ngài không tin, ta có thể đem toàn bộ thông tin của bọn họ để cho ngài kiểm tra.”
Vừa nói, Red vừa ra hiệu cho binh sĩ ở bên cạnh, nhanh chóng đem tín hiệu từ vệ tinh truyền đến.
Sau đó, trên màn hình phòng điều khiển, rất nhanh liền hiện ra hình ảnh của đám người Agat.

Mà lúc này, Agat vừa mới cùng với Trần Viễn đại chiến.

Qua một lúc sau, hình ảnh chuyển đổi, Agat một thân áo giáp đều bị phá toái, mà Trần Viễn thì dùng một chân đem Agat giẫm dưới mặt đất.
Hình ảnh đến đây liền dừng lại.

Cho dù trước đó đã xem qua không ít lần, nhưng mỗi lần chứng kiến hình ảnh tương tự như vậy, khóe miệng của Red không khỏi co rút vài lần.
Chỉ có điều, thần sắc của Steven giống như cũng không có bao nhiêu biến hóa.

Ngược lại, trong ánh mắt của ông ta còn mang theo mấy phần nghiền ngẫm.
“Steven tiên sinh, chuyện này ngài thấy thế nào?”
Lần nừa đưa mắt nhìn sang người đàn ông đứng ở phía đối diện.

Không hiểu vì sao, lúc này Red có thể cảm giác được trên khuôn mặt bình tĩnh của Steven lại mang theo mấy phần hồi ức phức tạp.

Chuyện này để cho hắn cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Nhưng nghĩ đến thân phận đặc thù của đối phương, hắn lúc này cũng không dám lên tiếng hỏi thăm quá nhiều.
“Red điện hạ, nếu như không còn việc gì khác, vậy ta xin phép được cáo từ.

Sau này, không có việc gì quan trọng, xin điện hạ cũng chớ đến làm phiền ta!”
Nói xong lời này, Steven vậy mà trực tiếp xoay người rời đi, cũng không thèm để ý đến vẻ mặt càng lúc càng thêm trở nên cực kỳ khó coi của Red.
“Ngài…”
Nhìn theo bóng lưng của Steven đã khuất sau lối đi trên hành lang, cuối cùng Red cũng không có cách nào nhẫn nhịn được nữa.

Hắn vô cùng tức giận, đưa tay đập mạnh lên trên bảng điều khiển.
“Khốn nạn! Thật sự là quá mức khốn nạn! Hắn tự cho mình là ai kia chứ? Chẳng phải chỉ là một tên đại học sĩ thôi sao? Bản vương từ còn không tin, bản vương tử không thể đem tên nhân loại khốn kiếp kia chinh phục!”
Điên cuồng gào thét lên một trận, lúc này ánh mắt của Red không khỏi quét nhanh về phía tên binh sĩ vẫn còn đang quỳ ở dưới mặt đất.
Cảm nhận được ánh mắt của đối phương, thân thể của gã binh sĩ có chút run lên.

Đồng thời, trong miệng của hắn còn thấp thỏm, r3n rỉ nói ra.
“Điện… điện hạ!”
“Ta, muốn ngươi đi làm cho ta một việc.

Chỉ cần ngươi có thể hoàn thành được việc này, thì ta sẽ để ngươi thăng cấp, trở thành đội trưởng đội hộ vệ ở bên cạnh của ta.

Ngươi có muốn tiếp nhận hay không?”
Mặc dù âm thanh của vị vương tử lúc này rất nhỏ, giọng điệu cũng cực kỳ hòa ái, không một chút uy hiếp gì.
Thế nhưng, gã binh sĩ lúc này lại có loại cảm giác lạnh cả sống lưng, ánh mắt của hắn có chút run sợ, nhìn về phía vị vương tử đang đứng ở phía trước mặt.
“Điện… điện hạ, ngài muốn ta làm việc gì?”
Gã binh sĩ biết rõ, lúc này bản thân hắn đã không có sự lựa chọn.

Hơn nữa, việc trở thành đội trưởng của đội hộ vệ, đối với hắn mà nói kỳ thật vẫn có một sự dụ hoặc rất lớn.
Chính vì thế, lúc này bề ngoài hắn tỏ ra vô cùng hoảng sợ, nhưng trong lòng lại mang theo mấy phần hưng phấn.
“Giúp ta, giết một người!”
Âm thanh không mang theo một chút tình cảm nào một lần nữa vang lên.

Lúc này, ánh mắt của gã binh sĩ có chút khiếp sợ, nhìn về phía vị vương tử đang đứng ở phía trước mặt.
Đây là lần đầu tiên, hắn có thể cảm nhận được từ trên người của vị vương tử bình thường vẫn luôn được xem như là phế vật này, mang theo một cỗ khí thế vô cùng đáng sợ.

Cho dù là quốc vương, sợ rằng cũng không có được khí thế như thế này đi?
Trong lòng suy nghĩ như vậy, trong lòng của gã binh sĩ cùng âm thầm phát ra quyết tâm.

Chuyện lần này, hắn nhất định có thể làm được.
Mà lúc này, ở một nơi cách phi thuyền của bọn họ hơn nghìn kilomet, trong một tòa tháp cao đổ nát, thân ảnh của Trần Viễn bỗng dưng chớp hiện, đứng sừng sững ở trên đỉnh tháp.

Từ nơi này, phóng tầm mắt nhìn ra bốn phía xung quanh, Trần Viễn có thể xem rõ ràng hết thảy toàn bộ khung cảnh của thành phố..


Bình Luận (0)
Comment