Angel Wings (Đôi Cánh Thiên Thần)

Chương 33

Chương 36: Em là bông hoa xuyên tuyết.
Tới đây Băng Băng bật cười rất tự hào nói với Wing.
-Anh Wing, Em rất giống câu chuyện thứ ba mà anh kể.
Wing im lặng. Anh không thể cấm đoán trí tưởng tượng của Băng Băng.. Không rõ lần này Băng Băng lại liên tưởng như thế nào chỉ biết lần đầu Băng Băng nghe câu chuyện nói mình giống câu chuyện thứ hai, là một thiên thần ngự trị trong bông tuyết nên mới tên là Băng Băng và cô nàng còn rất thích hoa xuyên tuyết khi nó có hiệu là Angel (vậy mà khi gọi Băng Băng là Angel cô nàng chẳng biết là ai lại còn ghen…) …lần này Băng Băng lại nói mình giống câu chuyện thứ ba… để xem…
-Bông hoa xuyên tuyết kiên cường dũng cảm chống lại Thần Gió và Thần Rét để này mầm cho Thần Mùa Xuân mang mùa xuân đến trái đất. Cũng như em đã cãi lại lời của mọi người, dũng cảm để yêu anh.
-Mọi người?
-Đó là những người khuyên em không nên thích anh. Đầu tiên là mẹ Liên, bác mới biết em quen thân với anh đã nhắc “Cháu không nên gần gũi với Khánh Phong nhà bác, cháu có thể sẽ gặp nguy hiểm” nhưng lúc đấy em nhỏ quá (vầy mà yêu, nhỏ quá ha.) chẳng hiểu nên vẫn chơi với anh. Giờ em mới biết nguy hiểm mà bác nói là gì.
Băng Băng tỏ ra là một cô bé ngoan ngoãn nhưng mắc lỗi không chịu nghe người lớn.
Wing đưa anh mắt cảnh cáo nhìn Băng Băng.
-Đấy đấy. Anh Wing. Anh đang thể hiện cái nguy hiểm mà em nói.
Băng Băng kêu lên đến khi thái độ của Wing trở về bình thường Băng Băng lại hồn nhiên kể tiếp mà không hề biết rằng sau câu chuyện của cô nàng một số người sẽ phải gánh hậu quả…
-Chị Wee cùng nói “Em phải cẩn thận với em trai chị. Nó không đơn giản như em nghĩ đâu nên càng tránh được bao nhiêu em cứ tránh nhé” Chị Thảo Nghi cũng thẳng thừng ngăn cấm bởi vì em còn nhỏ…
Theo lối văn đầy đủ và súc tích của Băng Băng từng người được cô nàng liệt kê Hạ Băng, Lệ Băng, Rik,…đến cả bác Trình Khánh ba của Wing cũng được Băng Băng nhắc đến…
Kết thức câu chuyện của Băng Băng là một câu nói khẳng định

-Anh thấy không. Em là một bông hoa xuyên tuyết dũng cảm.
Để Băng Băng tự mãn Wing ra ngoài gặp Rik ban bố một số mệnh lệnh.. rồi lại đi vào
-Trả lời.
Băng Băng thầm nhủ không biết anh Wing không hiểu hay đang cô tình không hiểu nữa. Băng Băng nghĩ về thứ hai đúng hơn vì trí thông mình không tệ của anh thì làm gì có chuyện gì khiến anh không hiểu.
-Hồi nhỏ anh tặng em nhân xuyên tuyết em đã đồng ý rồi. Nhưng giờ em lớn cái nhẫn ấy nhỏ quá không đeo vừa nữa nên em cất đi rồi.
Băng Băng nói nhanh rồi quay đi. Anh phải hiểu nhất định phải hiểu. Không được hỏi lại nữa… Băng Băng cầu trời.
-Hiện Tại. Câu trả lời của em?
Băng Băng nhăn mặt tự hỏi sao anh quá đáng thế??? “Chắc chắn mình đã yêu nhầm người” Băng Băng tự nhủ. Nghĩ trong lòng vậy thôi còn đối diện với Wing cô nàng mỉm cười kéo anh lại và nói nhỏ và tai anh ba chữ… đủ để làm anh tiếc nuối?..
_Love_
Kể từ hôn đó Wing luôn bên cạnh Băng Băng thỉnh thoảng hứng lại kiss trộm cô nàng… Điều này khiến Wing vui nhưng Băng Băng lại không hài lòng… cô nàng bắt đầu giở trò…
-Anh Wing! Vết thương của anh đỡ chưa? Anh có thể đi lại không?
Wing gật đầu vì không muốn Băng Băng lo lắng nhưng anh chẳng biết rằng Băng Băng không hề lo lắng, cô nàng đủ hiểu vết thương như vậy đối với anh không là gì
-Em vẫn còn giữ nhẫn xuyên tuyết đấy. Anh về nhà em lấy nó đến đây hộ em nhé! Nó ở trong ngăn tủ nhỏ cạnh bàn học của em ấy.
Băng Băng chỉ đường nhưng thực chất Băng Băng nói vậy để đuổi anh đi thôi. Nhẫn xuyết tuyết cô nàng luôn giữ bên người.
Wing không đồng ý. Băng Băng đang định giận thì anh lên tiếng.
-Nhà em cháy rồi. Do Zi.
Băng Băng không tin vào tai mình. Ngôi biệt thự xanh ngọc bích Băng Băng yêu thích đã cháy. Là do Zi làm. Băng Băng chưa sống quá lâu ở đó nên chưa có nhiều kỉ niệm nhưng những gì Băng Băng trang trí cho ngôi biệt thự là thứ Băng Băng tâm đắc nhất. Vậy mà nó đã bị Zi đốt cháy…
(Bạn đang đọc Angel Wings (Đôi cánh thiên thần) Tác giả Lily Tại .com)
-Chị Thảo Nghi và cô Tâm đâu? Họ có an toàn không?
Băng Băng lo lắng hỏi.
-Phòng bên cạnh. An toàn.
-Hả!! Sao ở ngay phòng bên cạnh mà hai người không sang thăm em? Họ không biết em bị như vậy sao?
-Biết. Vì anh ở đây…

Băng Băng không hiểu. Anh ở đây???? Mãi một lúc sau Băng Băng mới nghiệm ra vì anh ở đây với Băng Băng nên anh cấm không cho họ tới thăm. Hôm trước Hạ Băng và Lệ Băng có thể vào thăm chắc là do anh độ lượng thôi..
Băng Băng ngồi dậy định bước xuống giường. Nếu anh không cho họ sang thăm Băng Băng thì Băng Băng tự mình sang thăm họ đâu có sao. Vết rạch khá dài cũng đã liền miệng cổ chân cũng chỉ còn hơi đâu thôi cô nàng vẫn đi được.
- Băng Băng.
Wing bình thản lên tiếng nhưng nghe kĩ giọng nói của anh thì đó không được coi là bình thản mà phải là một cơn thịnh nộ ngầm. Dạo này những khi chỉ có anh và Băng Băng anh toàn gọi Băng Băng bằng cái tên cũ ‘Băng’ vì có vẻ anh đang tạm thời trở về là Khánh Phong lúc trước nhưng lúc này… anh nhẹ nhàng gọi Băng Băng như một lời cảnh cáo.
Băng Băng kêu thầm “có chuyện rồi…” nhưng không hiểu sao Băng Băng lại muốn thử không dừng bước…
-Biến mất. Mãi mãi.
Wing lạnh lùng nói làm Băng Băng quay phắt lại. Anh đã từng nói câu này không dưới một lần. Hồi nhỏ Băng Băng có rất nhiều cậu nhóc vây quanh cô bé cũng không suy nghĩ nhiều chỉ biết nhiều bạn càng vui nên cứ tự nhiên chơi với họ không ngờ Khánh Phong lại suy nghĩ sai lệch và ra lệnh cấm “Bé Băng mãi mãi không nhìn thấy cậu ta” kể từ đó Băng Băng không tim được bất cứ tin tức nào từ những người đó thật…
Băng Băng biết lỗi, vội vã quay lại ôm cổ anh nhìn anh mà năn nỉ.
-Anh Wing. Anh không được làm vậy. Họ là những người thân duy nhất của em. Em biết em đã không nghe lời của anh. Em xin lỗi. Anh đừng có bắt họ xa em.
Chờ đến lúc anh gật đầu Băng Băng lập tức đẩy anh ra ngồi sang bên cạnh vẻ mặt nghiêm trọng.
-Anh biết những ai ở tô chức Zi? Thành viên lẫn thủ lĩnh. Nhất là những người đã đốt cháy biết thự xanh ngọc bích của em.
Wing không giấu cô nàng, nói luôn.
-Thành viên của tổ chức Zi đều có một kí hiệu ở vành tai. Thủ lĩnh của Zi là Vũ Tuấn Thành chủ tịch công ty Crazy bên cạnh công ty của chúng ta.
Băng Băng thoáng trầm ngâm. Hai tổ chức đối đầu nhau lại nằm ngay cạnh nhau. Nếu có chiến chỉ cần đặt một quả bon ở chính giữa là tất cả tan tành.
-Vũ Tuấn Thành. Không lẽ là anh ta?
Băng Băng hốt hoảng hét lên khi nhận ra kí ức ở cái tên đó.

Wing khẳng định.
-Là hắn ta.
(“Cạnh nhà bé Băng và Khánh Phong có một người anh hơn hai người hai tuổi tên Thành khá trầm tính. Khánh Phong thỉnh thoảng thấy anh ta đứng từ xa nhìn Băng Băng nên đã cảnh cáo
-Anh cần tránh xa cô bé của tôi.
Thành không nói gì nhưng không lâu sau anh ta lại hẹn bé Băng của cậu nhóc ra ngoài
-Bé Băng. Em có thể làm bạn gái anh?
Bé Băng ngơ ngác nhìn Thành hồn nhiên trả lời
-Em thích anh Khánh phong cơ. Sao có thể làm bạn gái anh? Em không thích thế đâu.
Tuấn Thành không nói gì quay mặt đi…
Từ đó anh ta đã có một quyết định đưa mình trở thành một con người khác…
Bé Băng kể lại câu chuyện này cho Khánh Phong thì cậu nhóc giận. Khi đó bé Băng chưa sợ cậu nhóc nên chẳng giải hòa. Giận cậu nhóc cô bé đi chơi một mình và bị bắt cóc… và ám ảnh Evil xuất hiện từ khi đó…. ”)
Hết chương 36.

Bình Luận (0)
Comment