Ảnh Đế Là Tên Tiểu Tiện Nhân!

Chương 70

Edit: Cực Phẩm

Âm thanh của tiếng búng tay vừa qua đi. Toàn bộ nơi đó tựa hồ yên tĩnh đi chút.

Đây chính là cảm giác yên tĩnh trước phong ba bão táp!

Hạ Triển vô cùng khẩn trương nuốt nước miếng một cái, ngồi thẳng lên chút, hai mắt phát ra quang mang không ngừng nhìn chằm chằm chiếc nhẫn lớn hơn trong hộp.

Một giây sau, người tham dự đột nhiên gia tăng thêm rất nhiều!

Chỉ thấy một loạt tiểu ca mặc đồ đen xuất hiện từ dưới khán đài, cạnh bên cây, bên trong biệt thự…

Quả thật đúng là cái tiết tấu mang tên “địa cầu bị xâm lược bởi quân đoàn đồ đen”!

Nhưng những người này nhìn cũng còn bình thường lắm.

Có một tiểu ca mặc đồ ninja chui ra từ đống cát đang hít lấy hít để!

Lại có một tiểu ca kéo đồ phục vụ ra lộ đồ gián điệp!

Rồi còn thêm một tiểu ca mặc đồ đặc công theo thang của máy bay trực thăng bay xuống!

Hay là một tiểu ca trông có vẻ khá lưu manh vừa trầm ổn vừa chùi múi mãu chui ra từ váy của một khách mời nữ…

Được rồi, đây chính là người cuối cùng.

—— Tiểu Trần, người lúc nãy bị đám khách xô ra, vội vã chạy đến đứng sau Trần Tử Hào, nghiêm túc chỉ huy một đám đen đen xếp hình đứng ngay ngắn.

Mấy người này ai cũng mặc đồ đen đeo kính đen, vô cùng có loại khí tràng “đi qua liền giết người”!

Sau đó, khi nghe Tiểu Trần hạ lệnh, bọn họ đều quỳ gối một chân giống Trần Tử Hào.

“Rầm rầm” mấy tiếng! Đất rung núi chuyển!

Vô luận là hiệu quả thị giác hay hiệu quả thính giác đều vô cùng rúng động lòng người.

Hạ Triển và Hạ đại bá hoàn toàn chìm đắm trong không khí giống như sắp có tận thế này.

Hạ tiểu miêu lãnh diễm nhất quyết không đứng dậy, sắc mặt thì có chút không được tự nhiên dần dần chuyển thành đỏ đỏ…

Đỏ giống như táo mùa thu! Đỏ giống như cua luộc vậy đó!

Mà Hạ đại bá – ông tổ ngạo kiều thì quên mất châm chọc, thậm chí canh nóng dính lên quần cũng quên lau, cả người kinh ngạc đến ngây ra.

Bởi vì ông cảm thấy đại não mình có chút mất cân bằng!

Không thể hiểu là đám nhóc này muốn chơi trò gì cho nên không kịp phản ứng!

Ông bác mô-đen cư nhiên lại theo không kịp kiểu chơi mới này.

Thật sự quá đau buồn!

“Bảo bối, cùng anh kết hôn nhé.” Trần Tử Hào nhìn thẳng vào mắt Hạ Triển, nghiêm túc nói ra từng chữ.

Vừa dứt lời, Tiểu Trần quỳ sau Trần Tử Hào liền tiêu sái vung tay lên, đám tiểu ca mặc đồ đen liền hiểu, tê tâm liệt phế hét lên: “Chị dâu! Cùng Hào ca kết hôn đi!!!”

Hạ đại bá tạm thời rơi vào trạng thái não ngừng hoạt động há miệng run rẩy đè lại ly rượu đỏ, lòng còn sợ hãi nhìn thoáng qua quần mình.

Hạ Triển hít vào một ngụm khí lạnh, hai mắt trợn to.

Mà lúc này, máy bay trực thăng xoay xung quanh phía trên Trần Tử Hào bắt đầu thả hoa!

Hoa hồng đổ trào xuống, quả thật giống như mưa lớn!

Pháo hoa nơi xa cũng đồng thời nổ!

Tràn đầy phong phạm xã hội đen!

Thấy Hạ Triển còn trợn mắt há miệng chưa tỉnh hồn lại, khóe môi Trần Tử Hào lại câu ra một đường cong nhỏ, đến gần Hạ Triển hơn, hạ giọng khẽ cười nói: “Bé méo nhỏ, gả cho vương tử điện hạ đi…”

Nhóm tiểu ca lại lần nữa gào lên: “Chị dâu! Xin hãy gả cho Hào ca!!!”

Con mẹ nó, tên Trần Tử Hào này ngay cả cầu hôn mà cũng làm đến kiểu tìm đường chết như vầy sao!?

Tổng công đại nhân dương cương oai hùng Hạ Triển rất không thích nghe “gả” và “chị dâu”!

Vì vậy, trong nháy mắt hắn biến từ đổi từ trạng thái phấn hồng chuyển sang trạng thái giận dữ, hắn đập bàn đánh bay hai con cua bự, hét: “Phi! Rõ ràng là lão tử cưới anh nhá!”

Vừa dứt lời, Hạ Triển nhanh chóng đoạt lấy chiếc nhẫn lớn hơn trong hộp đeo vào ngón cái của mình!

Y chang chưởng môn cái bang!

Sau đó, Trần Tử Hào liền cười phụt một tiếng!

Từ lúc ở cùng với Hạ Triển, băng sơn đại nhân trở nên càng ngày càng thích cười.

Động một chút là xảy ra chuyện “cười như chuông bạc” thật không phù hợp với một lão đại xã hội đen!

Xem ra Trần đại thúc nên rời khỏi giang hồ.

“Cười cái rắm ấy!” Mắt Hạ Triển lộ hung quang, lấy hết sức đeo vào ngón út Trần Tử Hào, vừa đeo vừa nói: “Ngón tay vừa dài vừa to làm cái gì hả?”

“… Cũng không phải chỉ có ngón tay mới to.” Trần Tử Hào ý vị thâm trường nháy nháy mắt.

Nhất thời Hạ Triển liền đỏ mặt, vô cùng ngạo kiều.

Nhẫn đeo xong chính là thông báo hoàn tất việc cầu hôn. Tất cả khách đều vỗ tay. Tiểu Hạ Lạc cũng đã chuẩn bị chạy đến cho anh họ một cái ôm cảm động.

Nhưng vào lúc này, hậu tri hậu giác Hạ đại bá rốt cục bạo phát!

“Trần Tử Hào! Cái tên tiểu tử thúi này muốn đánh phải không!” Hạ đại bá tức giận đến đầu cháng váng não phồng, ngây thơ cầm lên hai cái cẳng cua nhào tới đánh Trần Tử Hào. “Lão tử không đồng ý! Hoang đường!”

“Em sẽ cưng chiều em ấy cả đời.” Trần Tử Hào ưu nhã phủi phủi tay, không cẩn thận làm bay càng cua đến mặt Hạ đại bá.

Các tiểu ca mặc đồ đen cũng hét theo: “Hào ca sẽ cưng chiều chị dâu cả đời!”

Hạ Triển đen mặt che tai lại…

“Mơ đi! Lão tử đẻ ra con trai chứ không phải con gái!” Hạ đại bá tức giận giậm chân một cái, giẫm nát hai cái càng cua…

“Em sẽ dẫn em ấy đến Châu Âu kết hôn.” Trần Tử Hào mỉm cười, căn bản là không sợ Hạ đại bá.

Đám tiểu ca tiếp tục cao giọng lặp lại, khí thế cuồn cuộn!

Ngược lại, Hạ bại bá thế đơn lực độc nhìn qua quả thật nhỏ b.

“Dù sao cũng không được! Chết cũng không được!” Gân xanh của Hạ đại bá nổi lên!

“Chết cũng không được ——?” Trần Tử Hào kéo dài thanh âm chậm rãi lặp lại một lần, sau đó lấy ra một câu súng lục từ trong áo.

Con mẹ nó, chẳng lẽ muốn giết nhau đấy à?

Trong lòng Hạ Triển vô cùng lo lắng, thậm chí đã chuẩn bị chạy đến ngăn Trần Tử Hào lại!

Nhưng Trần Tử Hào chỉ lạnh nhạt mở khoá an toàn hướng ống súng lên trời nổ một phát súng.

Một giây sau, Trần Tử Hào bình tĩnh chuyển thành cười tà mị! Sau đó xoay họng súng để ở thái dương mình!

Mấy trăm tiểu ca quỳ sau lưng cũng rút súng ra làm như thế!

Đây chính là tiết tấu cả nhà cùng chết sao!

Kịch bản này vô cùng tuyệt vời!

“Hạ Triển em đã định là muốn có em ấy, anh có cho hay không?” Trần Tử Hào nheo nheo mắt lại, ánh mắt nhanh chóng trở nên vô cùng sắc bén! “Em đếm ba tiếng, không đồng ý thì mọi người cùng chết cho anh xem.”

Moẹ, còn có loại bức hôn như thế này à!?

Linh hồn mảnh mai của Hạ đại bá chấn động vô cùng kịch liệt!

Thế nhưng vẫn ngạo kiều giận dữ nói: “Các người chết thì có liên quan gì đến lão tử đâu! Chết thì rộng đất!”

“Ba…” Trần Tử Hào bắt đầu đếm.

“Ba!!!” Đám tiểu ca cũng lặp lại!

Không hổ là những con người rắn rỏi!

Phòng tuyến ngạo kiều của Hạ Triển dù sao cũng mới thành lập 22 năm thì một chút cũng không kiên cố bằng Hạ đại bá đã bốn mươi năm!

Vì thế, trước hoàn cảnh hơn trăm người bức hôn thế này, Hạ Triển lập tức chạy đến…

“Anh bỏ súng xuống ngay!” Hạ Triển nhào qua muốn đoạt lấy súng trong tay Trần Tử Hào, thế nhưng cơ thể của Trần Tử Hào không phải luyện chơi, cho dù tiểu miêu có lay cỡ nào, hắn cũng lù lù bất động!

“Hai…” Trần Tử Hào đếm rất nhanh,, ánh mắt của hắn hết sức kiên nghị quyết tuyệt, nhìn ra được chỉ cần đến đúng lúc hắn nhất định sẽ nổ súng!

“Hai!!!” Đám tiểu ca thấy chết không sờn!

“Trước bỏ xuống đã! Có chuyện gì thì từ từ nói! Năm đó lão tử ở trên đường thì mày vẫn còn…” Hạ đại bá muốn lấy uy nghiêm trưởng bối ra thuyết phục.

“Một…” Trần Tử Hào một chút cũng không dừng lại, trực tiếp đếm một, hơn nữa cò súng cũng đã kéo xuống hơn phân nửa, mắt thấy sắp đến điểm mấu chốt!

“Ba!” Ở thời khắc quan trọng này, Hạ Triển bộc lộ ra khí chất đàn ông mạnh mẽ! Chỉ thấy hắn túm lấy súng của Tiểu Trần kéo đến đầu mình, cầu khẩn nói: “Cầu xin ba! Con, con thật sự thích anh ấy! Nếu không thể ở với anh ấy con liền…”

“Mày!” Hạ đại bá vỗ đùi! Trong lòng là một vạn câu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép!

Theo đàn ông còn chưa tính…

Lại còn không rụt rè không ngạo kiều như thế!

Hơn hai mươi năm qua lão tử dạy ngươi thế nào?

Mắt thấy âm tình bất định trên mặt Hạ đại bá, dường như có thể thoả hiệp, Trần Tử Hào nắm chặt thời cơ đặt súng xuống, cúi đầu một cái, cao giọng nói: “Tham kiến nhạc phụ đại nhân.”

Cuối cùng cũng không gọi “ca”!

Sắc mặt Hạ đại bá tái xanh, tuy rằng vô cùng muốn phản bác nhưng nhìn con trai ăn cây táo rào cây sung thì cũng không có biện pháp nào khác!

Hơn nữa ông cũng không muốn nhìn máu hơn trăm người đổ xuống.

Nhóm tiểu ca đồng thời hướng họng súng lên trời…

“Bọn họ lại muốn làm gì?” Hạ Triển nhanh chóng đè lại tay cầm súng của Trần Tử Hào, thần kinh cả người co lại. “Ba em đã đồng ý rồi mà!”

Đối với ngạo kiều mà nói, không phản bác chính là đồng ý lớn nhất…

“Bảo bối đừng lo lắng.” Trần Tử Hào phủi bụi trên ống quần, ôm Hạ Triển vào lòng.

Theo từng tiếng súng vang lên, chỉ thấy rất nhiều trứng trắng bay ra từ ống súng! Nổ thành từng đoàn đủ màu sắc lông chim…

Thật sự là cực kỳ cực kỳ hoan hỷ!

“Con… mẹ…” Nhất thời Hạ tiểu miêu có cảm giác lên nhầm thuyền giặc!

Hạ đại bá cũng chợt phục hồi!

“Nhạc phụ đại nhân, đùa chút cho vui không tốt sao? Cười một cái nao2~” Vẻ mặt Trần Tử Hào bĩ cười bắn súng của mình, thế nhưng bên trong không hề có một viên đạn nào!

Sau đó tên đầu sỏ vô liêm sỉ này còn bảo người khác là “đùa chút cho vui”!?

Vui cả nhà mày!

Hạ đại bá vừa muốn phát tác, Tiểu Trần thần kỳ đột nhiên búng tay một cái.

Sau đó đám tiểu ca liền phát ra từng tiếng lớn!

“Yo yo! Yeah yeah!!! Hào ca chị dâu tới một cái!!!”

Sau đó rãnh máu của Hạ đại bá nhanh chóng bị đánh đến số không!

Hạ Triển: “…”

“Đi thôi, cô dâu của anh.” Trần Tử Hào bị biểu tình sợ hãi của Hạ Triển chọc cho buồn cười, thế nhưng đêm tân hôn không phải để cười được chứ, vì thế Trần đại thúc lập tức thi triển kỹ năng ôm công chúa đi vào biệt thự, để lại đằng sau là tiếng thét chói tai của quần chúng.

“Chờ một chút!” Hạ đại bá vỗ tay một cái muốn lao ra chặn đường.

“Thật ra đồng tính luyến ái là trời sinh, không đổi được đâu.” Ba Hạ Lạc chờ đúng lúc xông ra, vẻ mặt bí hiểm chặn Hạ đại bá lại, “Xã hội bây giờ đã tiếp nhận rồi, cũng còn có một từ chuyên nghiệp là “gay”, chẳng lẽ cái này anh cũng không biết à?”

—— Xích loã trả thù! Vô cùng vô sỉ!

“… Trước ba mươi tuổi không được ôm!!!” Hạ đại bá tê tâm liệt phế quơ nắm đấm theo hướng con trai và Trần Tử Hào. “Còn ôm! Còn ôm đấy hả! Có còn liêm sỉ không hả! Hả!?”

Moẹ nó, mấy tên thanh niên bây giờ!!!
Bình Luận (0)
Comment