Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Chương 45.2

Chương 45.2: Thích hợp
Editor: Mẹ Bầu

Người đại diện bên cạnh mồ hôi túa ra đầy đầu: “Ai ôi, bà cô nhỏ của tôi ơi, nói nhỏ tiếng một chút đi! Đạo diễn Lý là hạng người như thế nào, có ai lại không biết chứ! Ông ấy luôn luôn thích tìm người mới để quay phim. Ai có lai lịch thì đều chen chân vào làm nữ chính. Tôi đã nhờ công ty hỗ trợ tổ chức sự kiện rồi. ”

Nữ minh tinh cũng biết đạo lí này, nhưng mà, chính là trong lòng tức giận không thuận. Bị đồng nghiệp chèn ép có thể nói là thua kém người khác, nhưng tại sao lại là người mới, khi mới vào nghề, cô ấy cũng chỉ đóng vai phụ nhỏ, cùng nhà sản xuất đi cùng nhà đầu tư đi nhậu nhẹt, ăn nên làm ra, @MeBau*diendan@leequyddonn@  thành công không ai bằng. Sự thành công của ai mà không phải chịu bị gió lớn thổi trầy xước kia chứ!

Những người khác thì cũng đã âm thầm nói thầm, nhưng mà cũng chưa có người nào to gan, dám táo bạo nói trắng trợn ra như vậy. Trừ bỏ mấy vị già không giống với kiểu như vậy, các cô càng hiểu rõ, làm người cần lưu lại một con đường, để ngày sau gặp nhau còn có những lời chào hỏi tốt đẹp.

Hơn nữa, vị Đạo diễn Lý này chính là danh tiếng vang ầm ầm. Các cô làm sao có thể dám, DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn chỉ vì bị mất cơ hội một lần được đóng vai nữ chính, mà lại chửi bới để đắc tội với ông được? Cũng có thể tranh thủ đóng nhân vật nữ phụ 2 nữ phụ 3 mà. Có co được, dãn được, mới chính là thành công trong nghề.

Tào Tinh cùng Đinh Văn Ngạn vừa mới đi ra liền nghe thấy lời này, miễn bàn nhiều đến cảm xúc không dễ chịu rồi! Hai người nhìn nhìn lại gương mặt của cái cô nữ minh tinh xinh đẹp kia, xem như đã hiểu rõ sức mạnh của cô ta là ở chỗ nào.

“Có một số người chính là tự cho mình quá cao, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn khí chất không thích hợp mà cũng không thể hiểu được hay sao?” Tào Tinh là một biên kịch nổi danh, công lực độc miệng của chị cũng là đạt tới đỉnh cao.

“Cô!” Nữ minh tinh kia tức giận công tâm trực tiếp đứng bật dậy. Cô ta đã nghĩ muốn đấu khẩu với Tào Tinh một hồi, một người biên kịch mà thật sự coi mình như một nhân vật quan trọng lắm hả ?

Tào Tinh đi đôi giày đế bằng. Vị nữ minh tinh kia đứng lên lại đi đôi giày cao gót, nên cao hơn Tào Tinh đến nửa cái đầu. Nhưng mà về khí thế thì hai người đều có thế lực ngang nhau. di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn. Bất quá Tào Tinh bản mặt đột nhiên giống như xuân về hoa nở, vẻ tươi cười đầy mặt, đi vòng qua phía sau của nữ minh tinh kia bỏ đi.

“Uyển Dung, chuẩn bị xong rồi chứ? Đi nào, chúng ta cùng đi ăn cơm. Hôm nay chị mời em!” Tào Tinh kéo cánh tay của Ứng Uyển Dung, đã sớm bỏ quên vị nữ minh tinh kia ra sau đầu.

Đinh Văn Ngạn lắc lắc đầu. Anh không có mù quáng tham gia vào chuyện này. Phụ nữ ấy à, đều là sinh vật không thể nói lý được. Nếu như anh lờ mà lờ mờ giẫm vào chiến trường của các cô, khẳng định đến cái xương cũng không còn! Vẫn là nên kiềm chế lại một chút thì hơn.

“Người kia là ai vậy nhỉ? Nhìn cực kỳ lạ mặt, có phải là người mới không?” Người đại diện nói vẻ nghi hoặc. Một câu nói làm người trong mộng bừng tỉnh.

“Là cô ta? ! Cô ta chính là người mới!” Người phụ nữ kia nói vẻ phẫn hận, hàm răng cắn chặt. Một đôi mắt đẹp nhìn theo giống như là b ắn ra những mũi tên lạnh tẩm độc…

“Mạn Mạn, coi như quên đi! Lần này chúng ta triển khai công việc đang tốt, cho dù không được vai nữ số một, thì vai nữ số hai cũng không sao. Hiện tại đang là thời điểm em nỗ lực để đạt được giải thưởng, những cái khác đều không quan trọng!”

Tôn Mạn Mạn cười lạnh một tiếng, một lần nữa ngồi trở lại chỗ cũ, bộ dáng đặc biệt ngạo mạn, làm cho người ta nhìn không quen mắt. Người đại diện lau mồ hôi cảm giác mình trong nháy mắt mình không chỉ già đi mười tuổi, trong lòng thực là mệt mỏi…

Ứng Uyển Dung đoàn người trực tiếp đi đến một nhà hàng gần đó để dùng cơm. Trừ bỏ Đinh Văn Ngạn thì phải cải trang một chút khi đi vào, Ứng Uyển Dung và Tào Tinh lại không có một chút gánh nặng nào, cho nên trực tiếp đi vào trong căn phòng được đã được bao để ăn cơm.

Đồ ăn được mang lên xong, Tào Tinh mới nói với Ứng Uyển Dung: “Như thế nào, có phải là cảm thấy rất căng thẳng hay không? Chị đã sớm nói với Văn Ngạn rồi, để cho anh ấy phối hợp diễn xuất với em cho tốt để quay phim thử. May mắn là em đã trải qua thuận lợi rồi. Chị lại cảm thấy anh ấy diễn xuất có chút qua loa lấy lệ, căn bản không xuất ra toàn bộ thực lực.”

Tào Tinh phẫn hận cắn vào chiếc nem rán, vẻ tức giận tràn ngập. Ứng Uyển Dung vội vàng nhìn nhìn sang Đinh Văn Ngạn, trong lòng âm thầm kỳ quái. Thế nào mà Tào Tinh lại có thể tùy tiện oán giận như vậy? Có lẽ là hai người bọn họ có quan hệ cá nhân với nhau tốt lắm thì phải.

“Chị Tào, chị đừng nói như vậy! Tiền bối thật sự là rất tốt mà. Nếu mà anh ấy phát huy ra toàn bộ thực lực, em sợ là em sẽ không tiếp nhận được. Vậy thì em sẽ làm trò cười mất thôi.”

Đinh Văn Ngạn lột một cái vỏ tôm, trực tiếp đặt vào trong chén ở trước mặt, nghe vậy liền ngẩng đầu nói: “Sẽ không đâu! Em diễn xuất cực kỳ tốt, kỳ thực sự trợ giúp của anh cũng không lớn lắm.”

Tào Tinh tiếp tục châm chọc: “Em đừng có thấy anh ấy không hay nói chuyện, kỳ thực trong bụng đầy ý nghĩ xấu xa đó! Em làm gì mà lại gọi anh ấy là tiền bối chứ? Cứ gọi thẳng tên của anh ấy ra là được rồi.”

Ứng Uyển Dung mỉm cười. Cô thực sự xác định mối quan hệ giữa hai người này hẳn là tốt lắm. Chỉ có bạn tốt thì mới có thể nói châm chọc không chút kiêng nể gì như vậy.

“Tiền bối… Anh Đinh và chị Tào nhất định là bạn tốt của nhau đi! Lần này đúng là em phải cám ơn hai người, được tham gia vào bộ phim mới của Đạo diễn Lý như vậy, em thật sự rất cao hứng.” Ứng Uyển Dung giơ chiếc ly lên. Cô muốn kính bọn họ một ly nước có ga, nhưng lại nhìn thấy khuôn mặt của Tào Tinh có chút lúng túng.

Đinh Văn Ngạn lột xong một ít vỏ tôm, trực tiếp đặt cái chén tới trước mặt Tào Tinh, dùng khăn nóng lau lau tay xong xuôi, rồi mới nói: “Em gọi cô ấy là chị Tào là rất đúng. Chỉ là… em có thể gọi anh là anh rể. Chị Tào của em là vợ của anh mà.”

Tào Tinh trực tiếp véo vào người Đinh Văn Ngạn một cái. Đinh Văn Ngạn tính khí tốt, chỉ cười cười, không có so đo với Tào Tinh. Nơi đáy mắt của anh tràn đầy sự cưng chiều chứ không phải là giả vờ.

Ứng Uyển Dung lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ. Khó trách, khi hai người bọn họ cùng nhau đi ra đây để ăn một bữa cơm, Đinh Văn Ngạn cũng đều muốn đi theo. Cô lại còn tưởng rằng là đi đến là để bàn bạc với nhau về bộ phim mới sắp quay, hóa ra là cùng đi đến đây để thể hiện tình cảm ân ái với nhau?

Bất quá đối với bên ngoài, Đinh Văn Ngạn hình như là nói là mình vẫn còn độc thân… Cái này xem như kết hôn ngầm hay sao?

“Chị Tào, chuyện kết hôn của chị và anh Đinh, cứ như vậy mà nói không có quan hệ gì với em sao?”Ứng Uyển Dung nhíu mày hỏi, việc này nghĩ là bị người phát hiện rồi…

Tào Tinh khoát tay nói: “Không có việc gì, nếu phát hiện ra thì cứ nói thôi. Anh ấy ước gì đi khắp nơi để nói cho người khác biết chuyện này đó. Nếu như không phải là chị ngăn chặn, thì bây giờ các fan của anh ấy đã có thể nghiền nát chị thành bột mất rồi.” Bả vai của Tào Tinh run lẩy bẩy, giống như có thể tưởng tượng ra được hình ảnh ấy vậy.

“Chị đừng nói anh ấy như vậy! Chị xem chừng, chờ vài bộ phim em đóng được chiếu lên màn ảnh lớn, màn ảnh nhỏ, fan của em có thể ở trong nước phải có tầm đến vài vòng. Đến lúc đó chị sợ tình địch của Cao Lãng nhiều lắm, dấm chua phải  ăn đến thành tấn mất.”

Đối mặt với nụ cười giễu cợt của Tào Tinh, Ứng Uyển Dung vẫn tỏ ra không có gì là quan trọng, hai tay thả lỏng, nói: “Em cùng chưa từng bao giờ giấu diếm chuyện em đã kết hôn. Chuyện giữa fan và em cũng không có quan hệ gì. Cao Lãng làm sao có thể ghen được? Không có khả năng.”

Tào Tinh cười hắc hắc không ngừng, nhưng cũng không có biện giải rõ ràng gì về sự thực, cứ để cho Ứng Uyển Dung lừa mình dối người đi thôi.

“Bất quá chị nói này, mấy tháng quay phim ở đoàn làm phim với đạo diễn Khang, có thể  nói là em thật sự được nghỉ ngơi lấy lại sức rồi. Em không biết đâu, Đạo diễn Lý đã liên hệ với cấp trên của bên bộ đội rồi. Đến lúc đó ông ấy sẽ ném mọi người tới nơi thâm sơn cùng cốc, ở trong rừng hoang để bí mật huấn luyện đó. Đến lúc đó đừng có kêu là khổ sở nhé… Hãy chú ý hưởng thụ những ngày nghỉ cuối cùng của em cho tốt đi.”

Ứng Uyển Dung gật gật đầu. Cô đã từng quay những cảnh hành động, bất quá, vì để diễn xuất cho đúng kỹ thuật chuyên môn mà phải đi huấn luyện rèn luyện kỹ năng, thì đúng là lần đầu tiên cô được gặp.

Bình Luận (0)
Comment