Edit: Bối NhiNgày hôm sau, lúc Hà Duyệt đi tới hiện trường quay chụp của Trương đạo, phát hiện toàn bộ hiện trường đều vội như kiến bò trên chảo nóng, người đến người đi, như nước chảy.
Mấy trăm người tụ tập ở trong sân một cái trong nhà để quay phim, có người tập thoại, có người xếp đạo cụ, còn có người đang điều chỉnh camera cùng ánh sáng, tuy là bận rộn, nhưng có thể thấy được là mỗi người một việc.
Hà Duyệt lần đầu tiên nhìn thấy loại hiện trường quay chụp này, trong lòng ngẩn ra một chút, rồi lại khôi phục cất bước tiến lên, đi đến trước mặt Trương đạo chào hỏi.
Trương đạo vừa thấy cô, hàng mày đang nhíu chặt cũng không có giãn ra, nói thẳng với cô: "Hôm nay, không có mỗi cô tới thử kính đâu."
Vốn tưởng rằng, lời này sẽ làm cô tức giận.
Rốt cuộc Hà Duyệt cũng từng là một ảnh hậu, mặc cho ai nghe được chính mình còn phải tranh đoạt nhân vật với diễn viên khác, tất nhiên sẽ cảm thấy đây là một loại mạo phạm.
Nhưng mà, trên mặt Hà Duyệt lại không chút gợn sóng, vẫn rất thong dong.
"Không thành vấn đề, dựa vào bản lĩnh."
Trương đạo vừa nghe lời này, cảm khái mà thở dài một hơi, trên mặt lúc này mới lộ ra một chút tươi cười, nói với cô: "Được! Từ khí độ này của cô là có thể nhìn ra được bản lĩnh, không có thiếu kiên nhẫn giống như người mới."
Lời này của hắn có ý ám chỉ, Hà Duyệt cũng ăn ý mà không tiếp tục miệt mài theo đuổi.
Cô trực tiếp hỏi Trương đạo: "Nội dung thử kính là gì vậy?"
Trương đạo tìm ra một trang giấy hơi mỏng, đưa tới trước mặt cô: "Chỉ có một cảnh, một cảnh quay xong. Qua, cô liền lên, không qua tôi liền đổi người khác."
Hà Duyệt gật đầu đáp: "Được."
Nói xong, liền cầm tờ kịch đi sang một bên nghiền ngẫm.
Lại không nghĩ rằng, vừa náng mắt lên liền nhìn đến An Kiều Kiều cũng đi từ bên ngoài vào trong phim trường. Nàng ta như hoa hồ điệp tươi cười tiến đến chào hỏi đạo diễn, sản xuất, quay phim một vòng, rồi đưa chút lễ vật nhỏ mình mang đến.
So sánh với nhau thì Hà Duyệt có vẻ lãnh đạm hơn rất nhiều.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Từ Ngọc Thúy khẽ nhíu mày, thấp giọng nói với Hà Duyệt: "Chẳng qua chỉ là thử kính, An Kiều Kiều liền rêu rao như vậy, chẳng lẽ còn thật sự cho rằng chính mình có thể bắt lấy nhân vật này được chắc?"
Hà Duyệt thản nhiên, bình luận: "Cô ta đây là biết làm người."
Chỉ một thoáng, trên mặt Từ Ngọc Thúy liền có chút không nhịn được. Những việc này vốn nên là người đại diện như cô suy xét chu toàn, nhưng cố tình Hà Duyệt vừa xuất đạo đã đạt được ảnh hậu, sau đó lại tiếp vai nữ chính một bộ điện ảnh khác, trước giờ đều là người khác đến nịnh hót, nào cần đến cô phải đi mềm mại lấy lòng những người khác chứ?
Cho nên, lần này thử kính Từ Ngọc Thúy căn bản là không có chuẩn bị gì, không nghĩ hôm nay ở chỗ này lại bị An Kiều Kiều vả mặt.
Cô trầm mặc suy nghĩ trong chốc lát, nghĩ Hà Duyệt hôm nay rốt cuộc không như ngày xưa. Từ trước kia chỉ nhận vai chính, đến bây giờ tới thử kính vai phụ, chỉ sợ là về sau phải cụp đuôi mà làm người thôi.
Lập tức, cô liền dứt khoát nói: "Lấy được nhân vật này, ngày mai chị liền tặng cả đoàn phim đồ uống lạnh."
Từ Ngọc Thúy lẳng lặng mà nhìn Hà Duyệt: "Đừng làm chị thất vọng đấy."
Hà Duyệt khẽ cười một tiếng, ôm trang giấy vào trong lòng ngực, đứng dậy: "Tự chị tới xem đi."
Lúc cô đi tới giữa phim trường, Tiểu Hòa chạy từng bước ngắn nhỏ bám theo, đầy mặt lo lắng mà nói: "Chị, chị có được không? Cái đóng phim này trước kia chúng ta chưa từng thử qua đâu!"
Hà Duyệt ngẩng đầu gõ lên trán nó một cái: "Em còn không biết?"
Đôi mắt Tiểu Hòa quay tròn một vòng, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, nhanh chóng tháo một thứ trên cổ mình xuống nhét vào trong túi Hà Duyệt.
"Em biết rồi, cho chị bùa l may nắn, đại cát đại lợi, trăm sự trôi chảy." Thằng bé nói khẽ.
Hà Duyệt: "......"
Cô nhịn không được lắc đầu bật cười, lại thấy tên nhóc này sợ người khác nhìn thấy, đừa bùa may may mắn cho cô xong liền nhanh chân chạy đến bên cạnh Từ Ngọc Thúy, ngoan ngoãn mà chờ xem cô đóng phim.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Hà Duyệt không khỏi hơi hơi ấm lên.
Đứng ở dưới ánh đèn sáng ngời cùng camera, Hà Duyệt hít sâu một hơi, ngẩng đầu nói với Trương đạo: "Tôi chuẩn bị xong rồi."
Trương Nhất Nguyên gật gật đầu, cũng không vô nghĩa, trực tiếp hô lên với người củ các bộ môn ở hiện trường: "3, 2, 1, bắt đầu!"
Bộ điện ảnh《 Bắt yêu ký 》 này đã bắt đầu quay được mấy ngày, các vai chính cùng vai phụ đều sắp xếp xong, hiện trường quay chụp cũng đã sớm chuẩn bị tốt, mỗi ngày đều bận bận rộn rộn mà di chuyển.
Nhưng cố tình đúng lúc này, nữ hai lại xảy ra vấn đề.
Người đóng nữ hai không cẩn thận bị trượt chân ngã ở trong phòng tắm nhà mình, kết quả là không chỉ bị nứt xương hông, mà trên mặt còn bị rách ra một vết thương, phải cần ít nhất một tháng mới có thể khỏi hẳn.
Cả đoàn làm phim đương nhiên không có khả năng dừng lại chỉ để chờ mỗi một người.
Cho nên, Trương Nhất Nguyên đành phải vội vàng đổi người, tìm mấy nữ diễn viên trẻ tuổi, phù hợp với yêu cầu tới thử kính, An Kiều Kiều cũng là một trong số đó. Hơn nữa, còn là người tự nhận là nắm chắc, lấy được vai diễn này cũng chỉ dễ như trở bàn tay.
Bên trong một đống người tới thử vai, cô ta là tuổi còn nhỏ, lớn lên xinh xắn, thanh danh lớn nhất, lại có fans nhiều nhất.
Phóng mắt nhìn người khác, ai có thể so được với cô ta?
An Kiều Kiều trong lòng đắc ý, ánh mắt trào phúng lướt đến hiện trường quay chụp, phút chốc liền khiếp sợ mở to mắt: "Sao cô ta lại ở đây?"
*****
"Nghiệp chướng!" Hà Duyệt giận dữ quát một câu, mặt mày tất cả đều là lạnh lẽo: "Còn không đưa tay chịu trói?"
Cả phim trường to như vậy lại yên tĩnh đến mức có thể thấy cả tiếng kim rơi.
Chỉ thấy sau khi Hà Duyệt quát chói tai một tiếng, đột nhiên bước nhanh tiến lên, nâng kiếm lên, duỗi tay đâm tới phía trước. Tuy rằng trước mặt cô chỉ là không khí, nhưng động tác lại lưu loát, dứt khoát làm người xem tâm thần chấn động, cầm lòng không nổi mà trở nên khẩn trương.
Từ dáng người đến thần thái, lại đến cả khí tràng trên người, thật sự là khí thế ào ạt không thể cản nổi.
Vừa thấy, là có thể biết được kỹ thuật diễn cao hay thấp.
Lập tức, mọi người ở phim trường đều thu hồi ý khinh thường lại. Vốn tưởng rằng Hà Duyệt vừa nhận giải nữ diễn viên tệ nhất của Cây Chổi Vàng, chẳng qua là chỉ có cái hư danh, là một bình hoa không có kỹ thuật diễn.
Lúc này xem ra, phái thực lực chung quy vẫn là phái thực lực, kỹ thuật diễn vững chắc như vậy tuyệt đối có thể đơn phương treo An Kiều Kiều lên mà đánh. Này còn cần thử kính nữa sao? Như vậy căn bản là có thể trực tiếp qua rồi!
"Ok, qua!" Trương đạo hô lớn một tiếng, phim trường tức khắc oanh động lên.
"Không hổ là Hà Duyệt, trực tiếp một lần liền qua!"
"Hà Duyệt đây là đang thử kính sao, mẹ nó, thật trâu! Lại xem một chút kỹ thuật diễn của những vừa rồi xem, ai, thật là khác nhau một trời một vực."
"Mau, chuyên viên trang điểm cùng tổ trang phục đâu? Nhanh chóng lên trang điểm cho Hà Duyệt, hôm nay chúng ta quay cho hết suất diễn này luôn."
Nhưng mà Tiểu Hòa đứng ở bên cạnh phim trường đã xem đến ngây người.
Lúc trước, quốc sư đại nhân chính là thu phục nó như vậy!
Đây căn bản chính là diễn lại mà!
————
Hà Duyệt thử kính một lần liền qua, cho dù An Kiều Kiều tức giận đến cả người phát run, cũng chỉ có thể cực lực che giấu ánh mắt ghen ghét của mình. Giả bộ một chút cũng không thèm để ý, cười tạm biệt với mọi người ở đoàn phim.
Đến lúc đi đến trước mặt Hà Duyệt, cảm xúc của cô ta rốt cuộc không đè nén được nữa, ngữ khí trào phúng nói: "Hà tỷ, hôm qua tôi có xem lễ trao giải Cây Chôi Vàng, dáng vẻ chị cầm cúp thật đúng là rất xứng đôi đấy!"
Cô ta bận tâm đến đoàn phim người nhiều tai tạp, không dám nhiều lời, chỉ có thể ở trong lời nói ngầm mang theo ý châm chọc chế nhạo.
Xứng đôi? Dứt khoát lại nhận thưởng thêm mấy năm nữa đi!
An Kiều Kiều rủa thầm trong lòng, xem như tự mình xả giận được rồi. Lập tức, trong lòng liền thoải mái hơn rất nhiều.
Hà Duyệt lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái, không nhanh không chậm mà trả lời: "Kỹ thuật diễn của tôi còn non, nhưng may mắn lại được Trương đạo ưu ái."
Kỹ thuật diễn của ta nát? Ngươi còn không bằng ta đâu!
Ngay cả thử kính cũng không so được, còn dám ở trước mặt ta kiêu ngạo cái quái gì?
Lời còn chưa dứt, An Kiều Kiều liền giận tím mặt, thay đổi sắc mặt: "Hà Duyệt, ngươi ——"
Người đại diện ở bên cạnh An Kiều Kiều vừa thấy tình thế không tốt, liền nhanh tay nhanh mắt che miệng cô ta lại, thấp giọng khuyên nhủ: "Bà cô của tôi ơi, cô gây chuyện cũng không nhìn xem đây là trường hợp nào? Trương đạo còn nhìn đấy! Chúng ta đi mau!" Nói xong, liền một tay túm lấy cô ta, vội vàng rời đi.
Nhìn bóng dáng hai người, Hà Duyệt hừ nhẹ một tiếng, thuận miệng nói lại lời kịch vừa rồi: "Nghiệp chướng, còn không đưa tay chịu trói!"
Tiểu Hoà ở bên cạnh vừa nghe vậy, vèo một cái, liền lui ra ngoài ba mét.
QAQ nó rất sợ hãi, làm sao bây giờ?
Cái thân thể béo béo mập mập, chân ngắn tay ngắn này sẽ không bị đại nhân đánh hiện nguyên hình đấy chứ?
Cho nên, đêm đó sau khi Hà Duyệt cả người mệt mỏi trở lại chung cư, không chỉ phát hiện Tiểu Hòa đã sớm nấu xong bữa tối trước thời gian cô trở về, mà còn nhìn thấy nó đang ngồi xếp bằng ở trên ban công, cứng đờ mà bày ra tư thế đả tọa ngũ tâm hướng thiên.
"Ngươi đang làm cái gì?" Hà Duyệt hỏi.
Tiểu Hòa đắm chìm dưới ánh trăng, hoang mang rối loạn mà mở mắt ra: "Tu luyện."
Hà Duyệt: "......"
Giây tiếp theo, liền thấy Tiểu Hòa nhăn khuôn mặt nhỏ, thiếu chút nữa khóc ra tiếng: "Nhưng mà chị ơi, vì cái gì ngay cả pháp lực em cũng không có chứ?"
Nghe được lời này, Hà Duyệt không khỏi hơi hơi nâng lên khóe môi. "Hai cái thế giới này vốn là khác nhau, sao ngươi có thể dùng phương pháp tu luyện lúc trước được chứ?"
Tiểu Hòa không phục: "Vậy bùa may mắn của chị không phải vẫn có thể dùng được sao?"
Hà Duyệt rũ mắt xuống, không thể nói rõ khí vận trên bùa vận loãng, chỉ có thể ảnh hưởng tới mấy chuyện nhỏ, nhưng nếu muốn giúp người có nó tăng thêm phúc vận, nghịch thiên sửa mệnh là không thể.
Đây chỉ sợ cũng là do pháp tắc thế giới này.
Năng lực của cô bị hoàn toàn áp chế không nói, kiếp trước có được số phận cầu phúc hộ quốc cũng chỉ còn lại không có mấy.
Lập tức, cô không nhịn được thuận tay tính mệnh số của thân thể này một chút, lập tức kinh ngạc mà "Di" một tiếng.
Vượng phu vượng đinh lại tượng tài, cưới vào cửa ngẫu hứng gia trấn trạch, xem như là mệnh hậu phúc khó gặp.
Chẳng lẽ Bạc gia cưới cô chính là vì cái này?
Hà Duyệt tâm tư vừa chuyển, nhớ tới hào môn thế gia nào đó cưới vợ còn phải đi đoán mệnh cùng xem bát tự, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Cố lại cứ không theo ý bọn họ đấy!