Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

Chương 23.1

Bởi vì có Sở Ngao Dư ở đây, Hoàng Phủ Tử Y không thể xem xét tình hình hệ thống thăng cấp, nhưng vẫn cao hứng ăn thêm hai cái sủi cảo tôm, còn cực kỳ tự nhiên gắp cho Sở Ngao Dư một cái, nói: “Mùi vị không tệ, anh cũng ăn nhiều một chút.”

“Gâu gâu... ” Tiểu Ngao Ô ở bên chân Hoàng Phủ Tử Y đáng thương tội nghiệp kêu to, biểu đạt mình cũng cực kỳ muốn ăn, Hoàng Phủ Tử Y liếc mắt nhìn nó một cái, cũng thưởng cho nó một cái sủi cảo tôm.

Lúc này tai Sở Ngao Dư ửng đỏ, bọ dạng vừa cao hứng vừa thẹn thùng, nhìn ánh mắt Hoàng Phủ Tử Y dịu dàng sắp chảy ra nước, sủi cảo tôm ở trước mặt, căn bản không nỡ ăn hết, lần trước ăn cơm, Tử Y không có gắp đồ ăn cho mình đâu.

“Mau ăn đi, đừng ngây ngốc nhìn nữa.” Hoàng Phủ Tử Y bất đắc dĩ thúc giục một câu, cũng không biết người đàn ông này nghĩ tới cái gì, nhìn ngốc như vậy.

“A…” Sở Ngao Dư ở trước mặt Hoàng Phủ Tử Y, thật sự có chút ngốc, phản ứng chậm chạp, suy nghĩ hỗn loạn, chuyện gì cũng đều có thể nghĩ đến Hoàng Phủ Tử Y, ngay cả động tác ăn cơm đều có chút cứng ngắc không được tự nhiên.

Hai người ăn xong đã là hơn mười giờ tối, tuy không tính quá muộn, nhưng cô nam quả nữ ở cạnh nhau vẫn có chút mẫn cảm, Sở Ngao Dư dơ dự có nên tạm biệt rời đi hay không, tuy trong lòng anh không nỡ, nhưng vì danh dự của Tử Y, vẫn không nên quấy rầy nhiều lắm, chỉ là đột nhiên được gọi đến ăn khuya, Tử Y thật sự không có chuyện gì muốn nói với mình sao?

Sau khi ăn cơm xong, chỉ số thông minh của Sở Ngao Dư rốt cuộc cũng trở lại, không chắc chắn lắm hỏi: “Gần đây có khỏe không? Có gặp chuyện gì phiền toái không?”

Hoàng Phủ Tử Y ngẩn người, nhưng mà lập tức hiểu rõ ý của Sở Ngao Dư, cười lắc lắc đầu, “Không có chuyện gì, toàn bộ đều rất tốt.”

“A…” Sở Ngao Dư ấp úng nói một câu, có chút thất vọng, nếu có thể làm chút chuyện gì đó thì tốt rồi, nhưng lập tức suy nghĩ, lại cao hứng trở lại, Tử Y không có việc gì tìm mình, đó chính là chỉ muốn cùng mình ăn khuya mà thôi…

Tai Sở Ngao Dư đỏ lên một chút, chỉ là nghĩ đến mặt mình và thân thể, màu đỏ đó lại biến mất rất nhanh không thấy nữa, mấp máy khóe miệng, lộ ra chút tự giễu, anh đang suy nghĩ miên man gì thế, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga sao? 

“Trời đã muộn rồi, cảm ơn chiêu đãi, tôi không tiện ở lâu.” Sở Ngao Dư nói cho chính mình, đừng vọng tưởng linh tinh nữa, anh không xứng!

Hoàng Phủ Tử Y nhíu mày, nhưng không có giữ lại, còn chủ động giúp Sở Ngao Dư, đưa anh ra cửa, chỉ là lúc tạm biệt, Hoàng Phủ Tử Y làm một chuyện có chút lớn mật, cô vươn ngón tay ngọc ra, chọc chọc má lúm đồng tiền của Sở Ngao Dư, ngữ khí có chút nghiêm túc nói: “Anh nên cười nhiều mới đúng, cười rộ lên rất đẹp.” Hơn nữa không chỉ có đẹp, còn có chút đáng yêu.

Mặt Sở Ngao Dư nháy mắt liền đỏ bừng, ngơ ngác nhìn Hoàng Phủ Tử Y, nửa gương mặt tuấn tú cũng không biết nên biểu đạt cảm xúc như thế nào, Hoàng Phủ Tử Y nhìn thấy, đúng là vô cùng thú vị.

“Ha ha ha, xem phản ứng của anh này, đúng là vô cùng thú vị.” Vừa ngốc vừa đáng yêu, nhìn khiến người ta cảm thấy tâm tình vui vẻ.

Hoàng Phủ Tử Y hiếm khi cười to sung sướng như vậy, Sở Ngao Dư còn chưa tỉnh táo lại, lại một lần nữa chìm đắm trong tươi cười xinh đẹp này, cả người ngốc hoàn toàn, lúc An Thụy đi tới, nhìn thấy thiếu gia nhà mình ngốc như vậy, đúng là không còn mặt mũi để nhìn.

“Khụ, thiếu gia, xe chuẩn bị xong rồi.” Vẫn nên nhắc nhở thiếu gia một phen, để thiếu gia giữ lại chút mặt mũi trước mặt tiểu thư Hoàng Phủ, ít nhất nhìn không ngu ngốc như vậy, không biết có thể bị tiểu thư Hoàng Phủ ghét bỏ hay không.

An Thụy là tốt bụng, nhưng mà anh ta hiển nhiên chưa hiểu rõ Hoàng Phủ Tử Y, anh ta đâu biết Hoàng Phủ Tử Y thích như vậy, thẩm mỹ của tbây giờ và người bình thường, vẫn có chút khác biệt.

Lúc này Sở Ngao Dư mới có chút phản ứng lại, chỉ là đầu óc vẫn có chút loạn, không biết nói gì cho phải, chỉ có thể nói: “Ừm, tôi trở về đây, em cũng trở về đi.”

Sở Ngao Dư xụ mặt, cảm thấy mình nên rất bình tĩnh, nhưng thực ra lúc này cả khuôn mặt anh đỏ bừng, bộ dạng ra vẻ bình tĩnh, lại nở nụ cười với Hoàng Phủ Tử Y.

Bình Luận (0)
Comment