Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

Chương 7.2

Thực tế trong một năm nay, người muốn cô kí hợp đồng hợp tác với họ không chỉ có mỗi An Tuệ, người quản lý của những công ty lớn cũng tới tìm cô không ít lần, nhưng cô đều từ chối, hơn nữa trong khoảng thời gian này, cô cũng không có những vai diễn để đời, nhưng cô cũng không muốn ý nghĩ là sẽ theo đuổi những thứ quá sức, càng không làm những chuyện bản thân không thích, nếu không chỉ dựa vào gương mặt này, thì không phải chỉ là một diễn viên thôi sao!

Dung mạo, đây là ưu thế mà cô không thể xem nhẹ được, nụ cười mang theo cả gió xuân, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, con ngươi mang theo sự ướt át kiều diễm, đúng là mỹ nhân khuynh thành!

Không ai có thể xem nhẹ dung mạo của cô được, là một diễn viên, dung mạo trở thành lợi thế lớn nhất của cô, cũng có lúc cũng có thể trở thành nhược điểm, nên mới nói chuyện gì cũng có hai mặt, co nên trong lợi có hại, cho nên cô luôn phải dựa vào bản thân.

Lúc này weibo của cô có tin tức mới, là sự tiết lộ của một người trong tổ nhân viên làm cho một nhân vật nổi tiếng, Hoàng Phủ Tử Y bị tin tức này hấp dẫn, nên kéo lên xem bình luận của các fans.

“ Ngô hoàng bệ hạ làm sao bị bệnh được, thật nhảm nhí! ”

“ Bệ hạ bệnh rồi sao? Nhất định phải nhanh chóng khỏe lại, cầu nguyện!”

“ Bệ hạ không cần phải chạy show nữa, đi tìm công ty rồi kí hợp đồng đi, diễn mệt như vậy, bệnh cũng không có ai chăm! ”

“ Dựa vào giá trị của bệ hạ, không có nữ chính, thì cũng có nữ phụ chạy tới, sao phải khổ sở như vậy chứ? ”

“ Bởi vì bệ hạ không muốn luyện tập diễn xuất, bệ hạ của chúng tôi dựa vào thực lực và gá trị bản thân để đứng vứng trong thế giới này! ”

“ Nói đi, sao muốn gọi là bệ hạ? ” có người chưa bước chân vào thế giới này đặt câu hỏi như vậy.

“ Đại khái là vì họ của bệ hạ? Hoàng Phủ, cái họ này có vẻ may mắn. ” đây cũng là bình luận của một cô nàng chưa gia nhập thế giới này, nhưng đáp án của cô có vẻ dễ tin.

“ Ha Ha Ha, chắc là do danh tiếng lan xa! ”

“ Chắc là do bệ hạ dùng uy quyền của mình! ” Gì vậy trời, đây chắc là antifan rồi.

“ Bởi vì bệ hạ không có đối thủ! ”

“ Bởi vì bệ hạ vừa là nam vừa là nữ! ”

“ Một đứa hay đóng vai quần chúng cũng tự xưng là bệ hạ, không sợ cố quá thành quá cố à! ”

“ Bởi vì bệ hạ tự làm tự chịu! ” Hoàng Phủ Tử Y thật muốn sặc!

“ Bởi vì...” tuy chỉ có hơn một trăm bình luậ, nhưng mỗi câu mỗi từ của mọi người, thật là náo nhiệt, đối với một diễn viên như cô mà nói, đây là một niềm vui lớn rồi.

Nhìn thấy những thứ này, Hoàng Phủ Tử Y đảo mắt, cô có giỏi hơn nữa cũng không muốn xem sự kích động của fans hâm mộ đâu.

Trong lúc cô đang đảo mắt suy nghĩ, thì ở một nơi khác, có người đang bị bệnh tật dày vò đang lâm vào trạng thái sắp chết.

Trong căn phòng u ám, những chiếc rèm đen che đi ánh sáng, Sở Ngạo Luật nằm một mình trên giường, nắm chặt gra giường, cắn môi mình đến bật máu, cho dù là người đau đến nỗi người bình thường còn không chịu được, nhưng anh vẫn cắn răng không phát ra âm thanh.

Hai ba năm trôi qua rồi, sự thiếu hụt trong gen di truyền mang đi của anh đôi chân, còn ban tặng cho anh sự đau đớn tận cùng này, mỗi khi tới thời điểm này, anh đều có cảm giác mình sắp chết, nhưng anh không nỡ chết, ai bảo anh yêu người làm gì, nên anh phải sống, phải sống để nhìn thấy cô...

Bình Luận (0)
Comment