Anh Hùng Ngục Giam

Chương 100

Kế tiếp, đấu giá quan liên tiếp bán vài phù văn cao cấp có chỗ thiếu hụt, hiệu quả đều vô cùng cường đại, nhưng chỗ thiếu hụt cũng đồng dạng vô cùng cường đại, theo thường nhân xem ra cơ bản đều thuộc về phế phẩm. Trong những phù văn này, có miếng được bán giá quy định, có miếng chẳng ai thèm mua, miếng phù văn quý nhất, cũng chỉ được mua với giá hai mươi ngàn kim tệ mà thôi.

Nhưng mãi cho đến lúc này, Hoàng Dật vẫn không thấy phù văn thích hợp hắn.

"Kế tiếp, là một miếng phù văn cao cấp có chỗ thiếu hụt cuối cùng, miếng phù văn này là tiếc nuối lớn nhất của Thông Pháp Giả • Long Văn trong mười năm nay, ngài ấy vốn định giữ làm kỷ niệm, nhưng cuối cùng quyết định đem nó bán đấu giá, tìm kiếm một người hữu duyên." Đấu giá quan nói xong, từ trong túi móc ra một đôi găng tay bảo hộ, sau đó cẩn thận mang vào, rồi trịnh trọng lấy ra một bảo rương màu đồng cổ.

Mọi người nhìn chằm chằm không chuyển mắt cái rương kia, tất cả đều lộ ra vẻ hiếu kỳ. Miếng phù văn này vậy mà lại là tiếc nuối lớn nhất của Long Văn trong mười năm qua, có thể thấy được miếng phù văn này khẳng định là tác phẩm mà Long Văn đã dành ra tâm huyết rất lớn, phỏng chừng miếng phù văn này xuất hiện chỗ thiếu hụt vô cùng cường đại nào đó, thế cho nên khiến cho Long Văn cảm thấy tiếc nuối thật lớn. Mà đấu giá quan cũng lần đầu tiên mang găng tay bảo hộ, có thể thấy được phù văn trong rương là một loại phù văn cực kỳ đặc thù, không thể khiến cho da trực tiếp tiếp xúc.

Kế tiếp, đấu giá quan chậm rãi mở bảo rương màu đồng cổ ra, bên trong là một phù văn thạch xanh lục đang nằm lẳng lặng. Miếng phù văn thạch toàn thân tản ra ánh sáng xanh lục rực rỡ, mặt ngoài mơ hồ che một tầng ô uế, dường như là một tảng đá vừa được móc ra từ cống thoát nước. Bạn đang xem tại TruyenGG - www.TruyenGG

"Miếng phù văn này, tên là Ngải Độc Bệnh phù văn!" Đấu giá quan cẩn thận cầm lấy miếng phù văn, hơi giơ lên, hơi run giọng nói, hiển hiện ra nội tâm dao động.

"A!" Mấy vạn người bên dưới, không ít người sau khi nghe được ba chữ "Ngải Độc Bệnh" này, đều hít sâu một hơi, thân thể nhanh chóng giật lùi ra sau, dường như nhìn thấy một cái gì đó kinh khủng.

"Nói vậy không ít người đều nghe nói qua Ngải Độc Bệnh." Đấu giá quan không có vội vã giới thiệu hiệu quả phù văn, ngược lại nói ra một đoạn lịch sử, "Ba mươi năm trước, một trong bảy đại ma vương Ô Tạp Nhĩ suất lĩnh một đám vong linh đại quân từ trong Tử Linh Thâm Uyên đi tới mảnh đại lục này, từ đó sinh linh đồ thán, mặt đất biến thành màu đen, bầu trời là mây đen vĩnh viễn không tiêu tan, nơi nơi đều là tuyệt vọng. Lúc đó có một loại bệnh độc đến từ vực sâu ấy cũng theo vong linh đại quân tàn sát bừa bãi khắp đại lục, loại bệnh này truyền nhiễm có thể truyền qua không khí, tính truyền nhiễm rất mạnh. Người mắc loại bệnh này, thân thể sẽ chậm rãi sinh ra vô số bệnh độc, vô số bệnh độc sẽ mỗi giờ mỗi phút tạo thành thương tổn đối với người nhiễm bệnh, thương tổn của mỗi một bệnh độc rất nhỏ rất nhỏ, hầu như có thể quên đi, nhưng vô số bệnh độc cùng nhau bạo phát, lại đủ khiến cho người bị bệnh trong nháy mắt chết bất đắc kỳ tử, ngay cả Bán Thú Nhân kháng tính tật bệnh rất mạnh cũng không thể may mắn tránh khỏi. Bởi loại bệnh này không cách nào bị khu trừ và trị liệu, đã từng tạo thành cái chết cho vô số người trên đại lục, trở thành một ác mộng đáng sợ. Loại bệnh độc này cũng là Ngải Độc Bệnh! Năm đó, người nhà của tôi cũng là chết vì loại bệnh độc này."

Nói đến đây, sắc mặt của đấu giá quan hơi có chút bi thương, mà những là NPC lớn tuổi tham dự đấu giá bên trong phòng cũng đều lộ ra thần sắc sợ hãi, hiển nhiên là năm đó đã tự mình trải qua trường hạo kiếp ấy.

"Khi Ô Tạp Nhĩ bị đẩy lùi quay về Tử Linh Thâm Uyên, Ngải Độc Bệnh vẫn tiếp tục ở lại mảnh đại lục này tàn sát bừa bãi, không cách nào ngăn cản, khắp đại lục dường như đều sinh một trận bệnh nặng, khắp nơi đều là tử thi, khắp nơi đều là tiếng rên rỉ tuyệt vọng của mọi người. Sau đó giáo sư bào chế nước thuốc của học viện hoàng gia Osco vĩ đại-- Thánh Thủ • Lục Dịch tiêu hao rất nhiều thời gian, rốt cục thành công nghiên cứu ra vắc-xin phòng bệnh của Ngải Độc Bệnh, mang đến hy vọng sống cho đại lục! Sau đó loại vắc-xin phòng bệnh này bắt đầu được tiêm phòng trong phạm vi toàn bộ đại lục, loại bệnh độc này mới rốt cục bị ngăn chặn. Mười năm trước, thành Some ở phía đông đại lục có người mang bệnh Ngải Độc Bệnh tuyên bố hoàn tất công đoạn cuối cùng của quá trình tiêm phòng, chiếm được cách ly hoàn toàn. Trong hai năm sau, học viện Osco tiếp tục tiến hành tìm kiếm đặc biệt khắp đại lục, cuối cùng xác định Ngải Độc Bệnh đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Hiện nay, toàn bộ đại lục chỉ có hai phòng thí nghiệm tồn giữ mẫu của Ngải Độc Bệnh, một phần bảo tồn trong phòng thí nghiệm sinh mệnh của học viện hoàng gia Osco, một phần khác cũng là bảo tồn trong phòng thí nghiệm phù văn của Thông Pháp Giả • Long Văn."

Đấu giá quan nói đến đây, phất phất miếng phù văn lục sắc trong tay, tiếp tục nói: "Long Văn sau khi nhận được mẫu của Ngải Độc Bệnh, trải qua nghiên cứu thời gian dài, rốt cục đem loại bệnh độc này thay đổi, cũng dung nhập vào trong miếng phù văn này. Miếng phù văn này có thể khiến cho một kỹ năng thêm vào hiệu quả Ngải Độc Bệnh, cũng có thể bị gió thổi đến bốn phương tám hướng, khiến kẻ địch trong phạm vi hai trăm mét tất cả đều đã bị truyền nhiễm! Đúng vậy! Xung quanh hai trăm mét, đây là phạm vi mà kỹ năng Thánh Vực mới có! Bất quá hiệu quả của Ngải Độc Bệnh sau khi thay đổi đã suy yếu rất nhiều, chỉ có thể khiến cho kẻ địch mỗi giây bị thương tổn bệnh độc tương đương với 10% lực công kích của người công kích, thời gian kéo dài cũng chỉ 10 giây."

Biểu tình của mọi người dưới đài không thay đổi, không có cảm thấy kinh ngạc đối với hiệu quả của miếng phù văn này, bởi vì bọn họ biết miếng phù văn này khẳng định có chỗ thiếu hụt nào đó mạnh hơn, mà chỗ thiếu hụt này cũng là tiếc nuối lớn nhất mười năm qua của Long Văn.

"Thế nhưng, chỗ thiếu hụt của miếng phù văn này lại càng rõ ràng." Sau một khắc, giọng điệu của đấu giá quan run nhè nhẹ lên, "Nó sẽ làm người thi pháp nhiễm Ngải Độc Bệnh, loại Ngải Độc Bệnh không trải qua bất luận suy yếu gì, nguyên thủy nhất! Nếu như người thi pháp tử vong, lần thứ hai sống lại, chỉ cần một lần nữa sử dụng kỹ năng có chứa phù văn này, vậy cũng vẫn sẽ nhiễm Ngải Độc Bệnh! Khác nhau duy nhất, cũng là loại Ngải Độc Bệnh này sẽ không lây lan, chỉ dừng lại trong cơ thể người thi pháp."

Lời nói vừa dứt, mấy vạn người ngồi dưới tất cả đều rụt cổ, cảm thấy một loại kinh khủng phát ra từ nội tâm. Cái này căn bản là không phải phù văn, mà là kịch độc, ai dùng người đó chết. Cho dù là hi sinh bản thân, đi lây nhiễm cho người khác cũng không thể thực hiện được, bởi vì loại Ngải Độc Bệnh sau khi biến dị này đã mất đi năng lực lây nhiễm, chỉ hữu hiệu đối với bản thân người thi pháp.

"Sau đây bắt đầu bán đấu giá miếng phù văn này, giá khởi điểm 1 vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá không được ít hơn 1 ngàn kim tệ." Lúc này, đấu giá quan nhìn quanh bốn phía, khai giá.

Hiện trường lặng ngắt như tờ, không ai mở miệng, loại phù văn này cho dù là tặng người cũng không có ai muốn nhận, càng đừng nói bỏ mười ngàn kim tệ đi mua, cái này thuần túy là hành vi tìm chết.

Ngải Độc Bệnh ba chữ này, là một ác mộng vĩnh hằng đáng sợ, khắp đại lục đều để lại một vết thương khó có thể quên được, cho dù sông dài lịch sử tiếp tục qua đi vô số năm, lịch sử của đại lục cũng sẽ nhớ mãi sự kiện đặc biệt thảm khốc này, không ai sẽ quên.

"Không ai nguyện ý mua sao?" Hồi lâu sau đó, đấu giá quan cao giọng hỏi bốn phía, âm thanh của hắn vang lên vách tường, vọng đi khắp nơi, hình thành từng tiếng vang.

"1 vạn kim tệ." Đúng lúc này, Hoàng Dật mở miệng.

Bình Luận (0)
Comment