Sau khi thả phân thân của Hỏa Nữ, Hoàng Dật cấp tốc rời khỏi chổ này, về phòng bên ngoài, sau đó hắn tấm ván gỗ đóng lại, đem phân thân của Hỏa Nữ nhốt bên trong.
Hoàng Dật tựa như có thể thấy, biểu tình đặc sắc tuyệt luân của tù trưởng Bán Thú Nhân khi mở hầm ngầm.
"Dật ca, sao biểu tình của anh có cảm giác âm hiểm vậy?" Tần Thời Vũ thấy Hoàng Dật đi ra, không khỏi thấp giọng hỏi.
"Anh tặng bọn họ một phần đại lễ, lần sau bọn họ mở hầm ngầm, là có thể thấy thành ý của anh." Hoàng Dật cười âm hiểm, sau đó dắt tay nhỏ mềm mại của Tần Thời Vũ, đi tới bên cạnh cửa sổ, lặng lẽ nhảy ra.
Lúc này, bọn họ sẽ không thể đi loạn, Tần Thời Vũ không có biến thân, một người sống như thế, muốn thần không biết quỷ không hay từ khu vực trung tâm của bộ lạc rời đi là hoàn toàn không có khả năng, tùy thời sẽ bị phát hiện.
"Nắm chặt anh, chúng ta bay ra!" Hoàng Dật hướng Tần Thời Vũ căn dặn một tiếng, sau đó phía sau lưng bỗng nhiên "phập" một tiếng, mở một đôi cánh màu đen, dường như một hắc ám thiên sứ. Trong đôi cánh toát ra khí tức hắc ám thuần khiết, từng lông chim thật dài, dường như một mũi đao nhọn, lợi hại không gì sánh được.
Đôi cánh này, chính là đôi cánh mà Hoàng Dật lấy trên người một cường giả cấp 150, ráp vào hóa thân, hiện tại lần đầu tiên xuất hiện công dụng.
Kế tiếp, Hoàng Dật đập đôi cánh màu đen, toát ra một dòng khí lưu yếu ớt, mang theo Tần Thời Vũ cấp tốc bay lên bầu trời đêm, biến mất tại chỗ.
Hoàng Dật bay rất cao, hầu như bay vào tầng mây, người trên mặt đất cơ bản đều bị lá cây rừng rậm che khuất, cho dù ngẩng đầu cũng rất khó thấy bọn họ.
Trong rừng rậm phía dưới, còn có thể thấy cây đuốc di chuyển chung quanh, âm thanh huyên náo ồn ào, tiếng đánh nhau mơ hồ truyền đến, đám Bán Thú Nhân còn đang bận rộn đánh chết phân thân của tội phạm, không biết đã chết bao nhiêu người.
Đến tận đây, Hoàng Dật thành công mang theo Tần Thời Vũ, chạy ra bên ngoài.
...
"Dật ca, sao năng lực gì anh cũng đều có vậy!" Trên không trung, Tần Thời Vũ ôm Hoàng Dật, đôi mắt đẹp sùng bái nhìn hắn, còn cố ý đem bộ ngực đầy đặn của mình ép chặt trong lòng hắn, ép đến độ biến hình.
"Em còn như vậy, anh sẽ ngã xuống." Hoàng Dật cảm thụ được sự thoải mái tê tái trong lòng, thân thể khẽ run lên, ngay cả tiết tấu phi hành đều bị rối loạn.
"Được rồi, không đùa anh nữa." Tần Thời Vũ hơi cười một ít, sau đó nói: "Dật ca, ngày hôm qua anh 2 bảo em hỏi anh, đại khái lúc nào bại lộ thân phận?"
Hoàng Dật trầm ngâm một hồi, nói: "Số 2 là con bài chưa lật lớn nhất của chúng ta, không thể đơn giản bại lộ, chờ lúc quốc chiến rồi nói sau!"
"Ừm!" Tần Thời Vũ gật đầu, sau đó nhìn bầu trời, cảm khái một tiếng "Nếu như anh 3 và anh 8 còn sống thì tốt rồi, chúng ta lại có thêm hai lá bài chưa lật."
"Khi chúng ta đi trên con đường này, tử vong vẫn theo chúng ta, chúng ta lúc nào cũng như đang khiêu vũ trên lưỡi dao, không cẩn thận là sẽ chết." Hoàng Dật chặt ôm chặt Tần Thời Vũ trong lòng, nhìn đôi mắt đẹp gần trong gang tấc của cô ấy, động tình nói: "Tiểu Vũ, sau này em chấp hành nhiệm vụ, ngàn vạn lần phải nhớ kỹ cẩn thận, anh không hy vọng khi anh rời khỏi Hoa Hồng Ngục Giam, chỉ có thể mua một bó hoa hồng, đặt trên mộ của em, nhớ lại dáng dấp của em."
"Em nhất định sẽ bảo vệ tốt bản thân, em muốn đích thân thấy anh từ trong Hoa Hồng ngục giam đi ra."
...
Bay một hồi lâu, hai người rốt cục rời khỏi phạm vi của Thị Huyết Sâm Lâm.
Bọn họ cấp tốc đáp xuống, ngồi lên thú cưỡi, nhanh chóng chạy về Long Đô.
Hai con Địa Hành Long mạnh mẽ, nhanh chóng phóng đi dưới trăng sáng, một đường không gặp cản trở gì, an toàn về tới Long Đô.
"Tịch Dương, đoàn đội của cậu tập kết thế nào rồi?" Sau khi trở lại Long Đô, Hoàng Dật lập tức gửi tin cho Tịch Dương.
"Ngày hôm nay vừa gửi thông báo, các phân đoàn trưởng đều an bài người, đại khái ngày kia là có thể tập kết được 50 vạn người xuất chinh. Mặt khác, bộ phận hậu cần của Tiểu Mê Đồ bên kia, cũng chuẩn bị xong tất cả vật tư vào ngày kia." Tịch Dương nhanh chóng trả lời, nói cho Hoàng Dật biết tiến độ cơ bản.
Hoàng Dật gật đầu, Tịch Dương làm việc còn muốn nhanh hơn so với trong tưởng tượng của hắn, chỉ cần đợi đến ngày kia bọn họ có thể xuất chinh, san bằng bộ lạc Bán Thú Nhân.
...
Cùng lúc đó, tại Thị Huyết Sâm Lâm xa xôi.
Phân thân cuối cùng của tội phạm, rốt cục bị tù trưởng Bán Thú Nhân một gậy đập nát tiêu tán trên không trung.
Trận chiến này, bọn họ trả giá rất đắt, nhưng không thu được bất luận chỗ tốt gì, Hoàng Dật đều chỉ thả phân thân của tội phạm, giết chết không có bất luận cái gì khen thưởng. Nếu như là bản thể của tội phạm, vậy sau khi giết chết còn có thể lưu lại một thi thể cường đại, bù đắp tổn thất của bọn họ.
" Tình huống thương vong của chúng ta ra sao?" Tù trưởng hướng một Bán Thú Nhân cấp 80 hỏi, sắc mặt tràn đầy sương lạnh.
Bán Thú Nhân cấp 80 nơm nớp lo sợ tiến tới hai bước, cung kính đáp: "Báo cáo tù trưởng đại nhân, tình huống thương vong đã biết của đêm nay như sau: Tử Dạ trưởng lão, Ma Dạ trưởng lão, Lãnh Dạ trưởng lão, Hàn Dạ trưởng lão, Vũ Dạ trưởng lão toàn bộ tử vong, tế ti trưởng Đông Dạ tử vong, đại pháp sư Bạch Dạ trọng thương, mặt khác còn có 13 vạn dũng sĩ tử vong..."
"Rầm!" Tù Trưởng Bán Thú Nhân cắm mạnh lang nha bổng xuống mặt đất, đập ra một hố sâu, thể hiện ra phẫn nộ trong nội tâm, tất cả Bán Thú Nhân xung quanh, đều bị dọa đến run lên.
Tù trưởng nổi giận, không ai có thể ngăn cản!
Sau một khắc, tù trưởng nhìn quanh bốn phía, sử dụng thực lực của cường giả Thánh Vực, cao giọng hô: "Miểu Sát, ta biết ngươi còn trốn trong rừng, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, ngươi mau mau đem Linh Hồn Tự Khúc giao ra đây, nếu không ta hiện tại sẽ đi giết chết Tần Thời Vũ, lỡ như ả luân hồi, các người sau này sẽ rất khó gặp lại!"
Trong Thị Huyết Sâm Lâm, khắp nơi đều có thể nghe được âm thanh này, hơn một trăm vạn Bán Thú Nhân, tất cả đều nghẹn khuất nghe âm thanh này, toàn bộ bộ lạc của bọn họ, bị một mình Hoàng Dật làm ầm ĩ gà chó không yên! Giờ này phút này, mỗi người đều hận không thể ăn tươi thịt hắn, uống sống máu của hắn.
"Ngươi không ra sao? Được! Vậy ta hiện tại đi giết Tần Thời Vũ, tương lai bộ lạc chúng ta và các ngươi không chết không thôi!" Tù trưởng hầu như là nghiếng răng nói ra những lời này, sau đó đi nhanh đến hướng hầm ngầm. Mà đám Bán Thú Nhân xung quanh cũng nhanh chóng đuổi theo.
Lúc này, bầu không khí của Thị Huyết Sâm Lâm dường như đọng lại, tù trưởng hoàn toàn tức giận, kế tiếp cũng là điên cuồng trả thù!
Rất nhanh, tù trưởng liền suất lĩnh tất cả cao thủ trong bộ lạc, hùng hổ đi tới trước nhà gỗ giam giữ Tần Thời Vũ. Tù trưởng ngay cả vào cửa cũng không mở, trực tiếp một gậy đập nát tường gỗ, đạp phế tích đi qua.
"Hả? Thủ vệ dĩ nhiên tự ý rời đi! Tử tội!" Tù trưởng thấy bên trong không có một bóng người, không khỏi giận quát một tiếng.
Bán Thú Nhân thủ vệ vốn dĩ ở chỗ này đã bị Hoàng Dật giết, ngay cả thi thể đều đã biến mất, không để lại chút vết tích nào, tù trưởng chỉ cho rằng đối phương tự ý rời khỏi chổ này.
Kế tiếp, tù trưởng trực tiếp đi tới một vách tường khác, mở cơ quan ván gỗ.
Sau một khắc, tấm ván gỗ điêu văn trên lối vào của hầm tự động mở ra, lộ ra một cầu thang, thông xuống hầm ngầm về phía dưới.
"Miểu Sát, kế tiếp, ngươi chờ nghe tiếng kêu thảm của Tần Thời Vũ đi." Tù trưởng nở nụ cười tàn khốc một tiếng, sau đó hướng sang một cao thủ Bán Thú Nhân cấp 80 bên cạnh, nói: "Vân Dạ, ngươi đi vào dùng phương pháp tàn nhẫn nhất, đem Tần Thời Vũ giết chết, sau đó đem thi thể của ả ra đây."
"Vâng!" Cao thủ Bán Thú Nhân kia gật đầu, lập tức đi vào hầm ngầm, thân hình to lớn hoàn toàn biến mất trước mắt của mọi người.
Người còn lại không tiến vào, tất cả đều ở bên ngoài. Còn tù trưởng quay đầu nhìn chung quanh, gã cần Tần Thời Vũ chết, bức Hoàng Dật xuất hiện.
Lúc này, trong rừng rậm bốn phía một mảnh tĩnh mịch, gió đêm thổi tới, thổi lá cây xào xạc, mang theo một vẻ gấp gáp, không biết Hoàng Dật trốn ở phương nào.
"Ầm! Ầm! Ầm!" Đúng lúc này, trong hầm ngầm bỗng nhiên truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt, xuyên qua bùn đất vang lên, toàn bộ mặt đất dường như đều có địa chấn, rung lên.
"Miểu Sát, ngươi nghe thấy không? Hiện tại trong hầm ngầm truyền đến âm thanh lớn như vậy, có thể thấy được Tần Thời Vũ đang gặp đả kích kịch liệt cỡ nào, ngươi nếu không ra, có thể ngay cả thi thể cũng không được nguyên vẹn!" Tù trưởng cao giọng hô, dụ dỗ Hoàng Dật đi ra.
Nhưng bốn phía vẫn yên tĩnh, không có bất luận kẻ nào xuất hiện.
Đúng lúc này, tiếng đánh nhau trong hầm ngầm ngừng lại, trở về bình tĩnh.
Tất cả mọi người kiên trì chờ đợi, nhìn chằm chằm lối vào hầm ngầm, đợi Vân Dạ bên trong đem thi thể của Tần Thời Vũ mang ra. Truyện được copy tại TruyenGG
Thời gian trôi qua từng giây, nhưng trong hầm ngầm từ đầu đến cuối không ai đi ra, cái này không khỏi khiến cho bầu không khí trở nên quỷ dị.
Tù trưởng cũng cảm giác được có chút không thích hợp, gã tự mình đi qua, tiến vào hầm ngầm.
"Rầm! Rầm! Rầm!" Rất nhanh, trong hầm ngầm lần thứ hai truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt, toàn bộ mặt đất dường như gặp chấn địa lợi hại hơn, dường như sơn băng địa liệt.
"Lẽ nào tù trưởng đại nhân đang tiên thi?" Lúc này, một người Bán Thú Nhân cấp 90 bên ngoài không khỏi nhíu mày.
"Tiên thi kịch liệt như thế, có thể thấy được tù trưởng đại nhân có bao nhiêu giận, đã bao nhiêu năm, ta vẫn là lần đầu tiên thấy tù trưởng đại nhân nổi giận lớn như vậy! Miểu Sát lần này là tự tìm đường chết, sau này chúng ta nhất định phải giết chết toàn bộ người có quan hệ với hắn ủa, một người cũng không để lại!" Người Bán Thú Nhân còn lại nghiến răng nói.
"A!" Đúng lúc này, trong hầm ngầm truyền đến tiếng kêu thảm thiết của tù trưởng, xuyên qua bùn đất vang lên.
"Không tốt! Phía dưới có cái gì!" Nhất thời, tất cả Bán Thú Nhân trên sân khiếp sợ lên, đều nhìn chằm chằm mặt đất dưới chân.
Lúc này, mặt đất dưới chân chấn động kịch liệt, không biết trong hầm ngầm phía dưới rốt cục xảy ra chuyện gì.
"Ầm ầm!" Đúng lúc này, mặt đất bỗng nhiên sụp đổ, hầm ngầm rốt cục đạt được cục hạn, chấn sụp toàn bộ hầm ngầm, một đám Bán Thú Nhân đứng ở trên nhất thời rơi xuống phía dưới.
Trong hầm ngầm đã là một biển lửa, trong biển lửa, mơ hồ có thể thấy được một người nữ toàn thân bốc lửa, ánh mắt không mang theo bất luận tình cảm gì.