Ánh Sáng Nhạt - Nhất Hô Nhất Hấp

Chương 17

Bữa tối do Liêu Kiêu Lâm làm, Già Nghệ ở bên giúp đỡ, nói là giúp, nhưng ngồi một bên nói chuyện với Liêu Kiêu Lâm là chính. Món Liêu Kiêu Lâm làm là mì hải sản bí ngòi, học từ bà chủ nhà bên Mỹ, anh nói sau khi về nước không được mấy lần nấu cơm, không biết tài nghệ có bị mai một hay không.

Nhưng sự thật là mùi vị ngon hơn trong tưởng tượng của Già Nghệ, bí ngòi rất mềm, sò và tôm bóc vỏ giúp nước dùng rất ngon, rượu vang trắng càng khiến cho mùi vị của bí ngòi và mì sợi trở nên hoàn toàn hài hòa. Miệng Già Nghệ phồng lên còn không quên giơ ngón cái lên khen đầu bếp ngồi đối diện.

Sau khi ăn xong, Liêu Kiêu Lâm dọn dẹp chén đĩa, lại lấy chocolate mousse từ trong tủ lạnh ra, cắt một miếng đặt trước mặt Già Nghệ. Già Nghệ đã no rồi, nhưng sức hấp dẫn của đồ ngọt quá lớn, cô không nhịn được mà cầm muỗng lên, mặc dù là bánh ngọt lạnh, nhưng vì bánh dùng nguyên liệu tốt, vị rất ngon, mùi rất thơm.

Già Nghệ vừa thưởng thức món tráng miệng sau bữa chính, vừa nói: “Lần sau em làm bánh cho anh nhé? Em rất thích làm bánh ngọt.” Liêu Kiêu Lâm đang cho chén vào máy rửa, cười nói: “Được chứ, vậy anh phải mua thêm đồ dùng làm bánh rồi.” Trên cửa sổ phản chiếu ánh đèn của vạn nhà, Già Nghệ nhìn bóng lưng người đàn ông trong bếp, toàn bộ

hình ảnh dưới ánh đèn ấy đều vô cùng dịu dàng, làm Già Nghệ bỗng có cảm giác của “nhà”.

Tắm xong, Già Nghệ mặc áo thun rộng thùng thình của người đàn ông ngại ngùng ra khỏi nhà vệ sinh, khó khăn lắm chiếc áo mới che qua phần giữa hai chân cô, chỉ cần mạnh tay một chút, thì quần lót màu hồng bên trong sẽ lộ ra, quần áo bó sát đã bị ném vào máy giặt. Liêu Kiêu Lâm chốt đơn vài bộ đồ lót và váy ngủ, song vẫn chưa giao đến. Già Nghệ lấy tay kéo áo thun xuống, từ từ đi đến mép giường. Liêu Kiêu Lâm tắm ở nhà vệ sinh bên ngoài, chờ khi anh lau tóc bước tới, thấy cô gái nhỏ ngồi bên mép giường, lưng thẳng tắp, không nhúc nhích, biểu cảm vô cùng nghiêm túc. Liêu Kiêu Lâm kiềm lại nụ cười trên mặt, chậm rãi đi đến chiếc ghế sô pha nhỏ bên cạnh rồi ngồi xuống, đôi chân trắng nõn của cô gái nhỏ bắt chéo vào nhau, tóc búi thành một cục trên đầu, khi không trang điểm thì ngây thơ như học sinh cao trung, chân tóc hơi ướt, vài giọt nước chảy xuống cằm và cổ, trông rất cám dỗ.

Liêu Kiêu Lâm vẫy tay về phía Già Nghệ: ‘Tiểu Thất, lại đây.” Già Nghệ đi đến trước mặt anh, anh giữ chặt tay Già Nghệ, kéo cô xuống. Già Nghệ vốn cảm thấy chân hơi mềm, lúc này bèn trực tiếp ngồi trên đùi Liêu Kiêu Lâm, Già Nghệ cảm giác mặt rất đỏ, cúi đầu không dám nhìn anh. Đột nhiên bàn tay của người đàn ông chạm vào má mình, ngay sau đó khuôn mặt của Liêu Kiêu Lâm càng ngày càng tiến lại gần, Già Nghệ căng thẳng không dám nhúc nhích, nhưng một giây tiếp theo, cô cảm giác môi mình đang bị nhẹ nhàng ngậm lấy. Lần này, Liêu Kiêu Lâm nhanh chóng đưa đầu lưỡi vào rồi tùy ý tấn công vào khoang miệng của Già Nghệ, Già Nghệ từ từ đầu hàng trong nụ hôn nồng nhiệt hút hồn này, dè dặt đáp lại.

Cảm nhận được sự đáp lại của Già Nghệ, Liêu Kiêu Lâm hôn càng mạnh hơn, bàn tay to cách qua lớp quần lót luồn xuống đỡ lấy cặp mông của Già Nghệ, vừa áp vào người mình vừa dùng sức xoa nắn. Già Nghệ bị hôn đến thở hồng hộc, cảm giác không khí trong lồng ngực bị dồn ết ra ngoài, bấy giờ Liêu Kiêu Lâm mới buông cô ra, nhẹ nhàng cầm lấy vạt áo của cô đưa tay vào, bàn tay bắt đầu vuốt ve ở bụng Già Nghệ, không ngừng tiến lên trên, nhưng khi chạm vào dưới mép ngực thì dừng lại, lặp đi lặp lại vài lần, mặt khác, anh nhìn chằm chằm Già Nghệ bằng đôi mắt nóng bỏng như thể đang cầu xin sự đồng ý của cô. Già Nghệ cảm thấy hơi không chịu nổi, vòng tay qua cổ người đàn ông để anh cách mình gần hơn, tựa như cô đang khát khao được giải tỏa.

Liêu Kiêu Lâm nhận ra tín hiệu, kéo hết áo Già Nghệ lên để lộ ra bộ ngực bên dưới. Mặc dù không được lớn lắm, nhưng lại có hình dạng giọt trông rất đẹp, treo thấp ở đó, hấp dẫn người ta muốn hái lấy. Liêu Kiêu Lâm há mồm ngậm lấy một bên đầu v*, bắt đầu dùng sức mút, bàn tay kia cũng không rảnh rỗi nắm lấy bầu ngực bên kia không ngừng xoa nắn, cảm giác được đầu v* dưới ngón tay bắt đầu cứng lên. Kích thích mãnh liệt khiến khuôn mặt Già Nghệ đỏ bừng, cô vô thức muốn chạy thoát nhưng phản ứng sinh lý lại khiến cô tiếp tục dựa về phía trước, đưa bầu ngực sữa vào miệng và tay của người đàn ông mà không hề giữ lại.

Bàn tay của người đàn ông bắt đầu từ từ di chuyển xuống phía dưới đùi của Già Nghệ, vừa mới chạm vào quần lót, Già Nghệ đã hoảng hốt khép hai chân lại, Liêu Kiêu Lâm bật cười: “Tiểu Thất ướt rồi đúng không?” Già Nghệ chỉ cảm thấy mật dịch dưới thân không ngừng tiết ra, bây giờ Liêu Kiêu Lâm lại nói thẳng ra như vậy càng làm cô xấu hổ hơn, cô chỉ có thể vùi đầu vào vai người đàn ông. Liêu Kiêu Lâm không hề từ bỏ những hành động tiếp theo, anh không ngừng đưa tay chen vào bên trong, đồng thời áp môi vào tai Già Nghệ, giọng nói nhẹ nhàng vang lên đày từ tính và dục vọng: “Tiểu Thất ngoan, để anh sờ có được không.” Già Nghệ bị giọng nói của anh mê hoặc, từ từ mở hai chân ra, Liêu Kiêu Lâm đặt sát lòng bàn tay lên cánh mu đầy đặn, mềm mịn, xuyên qua lớp quần lót, anh bắt đầu vân vê dọc theo khe hở giữa môi. Già Nghệ cảm thấy hai cách hoa môi như bị ma sát đến nóng ran, môi châu no đủ tràn ra nước nhưng khu rừng huyền bí phía dưới lại trống rỗng như thể không được lấp đầy.

Già Nghệ bắt đầu không kiềm chế được phát ra tiếng kêu hừ hừ, nhìn Liêu Kiêu Lâm cầu xin. Liêu Kiêu Lâm cảm thấy “cậu nhỏ” càng sừng to hơn như sắp làm nổ tung quần, ngón tay đi xuống tới miệng huy*t vốn đã rất ẩm ướt, nhưng để đảm bảo an toàn, trước tiên Liêu Kiêu Lâm chỉ chậm rãi đút một ngón tay. Vừa tiến vào, ngón tay đã bị thịt mềm hút lấy tứ phía, cô gái phát ra tiếng rên rỉ, Liêu Kiêu Lâm hít một hơi thật sâu, tiếp tục khó khăn duỗi ngón tay đi vào bên trong, gần như đã được mở rộng, anh lại nhét thêm một ngón tay nữa đi vào. Già Nghệ nhắm mắt lại, cau mày nửa thống khổ nửa hưởng thụ, cảm giác dị vật ở trong khu rừng huyền bí quá mãnh liệt. Liêu Kiêu Lâm cúi đầu hôn lên lông mày của Già Nghệ, nhìn nó từ từ giãn ra, ngón tay phía dưới bắt đầu nhịp nhàng thọc vào rút ra. Anh không dám vươn vào quá xa, sợ làm cô gái nhỏ bị thương. Già Nghệ cắn ngón tay, cố gắng không để bản thân phát ra tiếng rên rỉ, đột nhiên ngón tay của người đàn ông chạm phải một chỗ thịt mềm, Già Nghệ cảm giác được đợt kích thích mãnh liệt, cả người hơi

giật giật. Liêu Kiêu Lâm ngay lập tức hiểu ra, song chỉ dùng ngón tay ấn mạnh vào chỗ thịt mềm đó, khoái cảm như thủy triều nhanh chóng bao phủ Già Nghệ, cổ họng vang lên tiếng “a”, cô cảm thấy cả người như bị ném lên không trung rồi lại ngã xuống, cơ thể mất đi tự chủ. Liêu Kiêu Lâm rút ngón tay ra kèm theo một đống nước, anh hài lòng nhìn cô gái nhỏ cao trào đang nhẹ nhàng đung đưa, gò má xinh đẹp như hoa, cơ thể mềm mại giống như kẹo bông.

Một lúc sau, Già Nghệ mới trở lại bình thường, mở đôi mắt ướt đẫm, trên lông mi còn dính nước mắt, phát hiện Liêu Kiêu Lâm đang cười nhìn phản ứng của mình, cô cảm thấy cực kỳ ngại ngùng, định nhắm mắt làm lơ tất cả mọi thứ trước mắt. Liêu Kiêu Lâm vén mái tóc ướt đẫm trên trán Già Nghệ, nhỏ giọng nói: “Già Nghệ, bên dưới anh rất khó chịu, em giúp anh có được không.” Bấy giờ, Già Nghệ mới để ý đến cái vật cứng ngắc đang chọc vào mông mình, hiền lành gật đầu.

Liêu Kiêu Lâm dạng chân ra để cho Già Nghệ ngồi trên người mình, cởi dây buộc trên quần đùi thể thao, móc đồ vật bên trong ra. Lần đầu tiên cô được nhìn kỹ bộ phận sinh dục của người đàn ông như vậy, cũng không biết kích thước của người khác như thế nào nhưng của Liêu Kiêu Lâm quá lớn, bình thường anh giấu nó đi kiểu gì vậy nhỉ. Lúc này, dương v*t ngẩng đầu lên giống như Optimus Prime*, toàn bộ là màu tím sẫm, quy đ*u màu hồng nhạt, vật thể hình trụ dường như càng lúc càng lớn dưới cái nhìn chằm chằm của Già Nghệ. Liêu Kiêu Lâm đưa tay Già Nghệ đặt lên côn th*t, Già Nghệ vô thức nắm lấy nó, thấy cầm một tay có vẻ hơi khó khăn, cô lại dùng thêm một tay nữa. Liêu Kiêu Lâm hít thẳng một hơi nhưng Già Nghệ đã dừng lại, cô không biết bước tiếp theo nên làm gì.

*Một nhân vật trong Transformers.

Liêu Kiêu Lâm chỉ có thể nắm lấy tay Già Nghệ, đồng thời để cô bắt vuốt ve lên xuống cây gậy căng phồng đang cực kỳ khó chịu, Già Nghệ cũng từ từ nắm được nội dung quan trọng, bắt đầu tự chủ tuốt dương v*t trong tay. Cô cũng học cách quan sát biểu cảm của Liêu Kiêu Lâm để điều chỉnh cường độ và nhịp điệu. Liêu Kiêu Lâm nhắm hai mắt, bắt đầu chậm rãi thưởng thức sự an ủi của cô gái, cơ thể vô thức đẩy về phía trước khi bàn ta của Già Nghệ trượt lên trên, suýt chút nữa đâm vào hai chân tách ra của cô.

Chỉ một lúc sau, Già Nghệ đã cảm thấy tay mình hơi đau, nhưng đồ vật trong tay vẫn vô cùng cứng rắn. Già Nghệ nghiêng nửa mình về phía

dưới, đặt môi mình lên yết hầu đã lộ ra của người đàn ông, vươn đầu lưỡi liếm rồi ngập ngừng nói: “Tay em đau quá…”

Liêu Kiêu Lâm nghe thấy cô gái làm nũng, anh bất lực mỉm cười, bế Già Nghệ đặt xuống mặt đất, sau đó để cô xoay người đỡ bệ của sổ, tiếp đó một tay nắm lấy eo của cô gái, tay kia chống vào vách tường, thì thầm bên tai cô dặn dò: “Bé con, kẹp chặt lại.” Già Nghệ khép chân theo bản năng, đột nhiên cô cảm thấy được cây gậy nóng bóng kia đang chen vào giữa hai chân mình. Già Nghệ còn chưa kịp phản ứng thì người đàn ông ở phía sau đã bắt đầu điên cuồng ra vào, cọ xát, đâm chọc giữa hai chân cô, tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông phả vào bên tai, Già Nghệ không biết phải làm gì bây giờ, chỉ có thể làm theo hướng dẫn, không ngừng kẹp chặt hai chân lại.

Cảm giác sắp đến, Liêu Kiêu Lâm buông Già Nghệ ra, lấy tờ khăn giấy trên bàn trà, dùng sức đẩy về phía trước, khăn giấy vừa mới quấn được quy đ*u, Già Nghệ đã nghe thấy tiếng “hừ” mạnh của người đàn ông phía sau vang lên. Đùi cô giống như bị chất dịch sền sện bắn vào, ngay lập tức người đàn ông thất thần dựa người vào lưng Già Nghệ, nhưng sợ đè nặng cô gái nhỏ, cánh tay còn lại vẫn cố gắng chống lên vách tường.

Căn phòng lại im lặng, chỉ còn lại tiếng hít thở không đều đặn của hai người và mùi xạ hương nồng nặc của chất dịch tản ra.

Liêu Kiêu Lâm đặt Già Nghệ ở trên giường, đi vào nhà vệ sinh lấy khăn giúp cô lau vẩn đục ở trên đùi. Bấy giờ, quần áo từ chuyển phát nhanh cùng thành phố cũng đến, Già Nghệ mệt không muốn di chuyển bèn nằm ở đó nhìn Liêu Kiêu Lâm cẩn thận cởi quần lót ướt của mình ra, lại mặc vào giúp mình một bộ thật sạch sẽ.

Trước khi đi ngủ, Già Nghệ nằm trong vòng tay của Liêu Kiêu Lâm, ngón tay nắm lấy mảnh nhỏ ở bộ đồ ngủ rộng thùng thình của anh, đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Em còn tưởng rằng chúng ta sẽ làm xong vào tối hôm nay.” Liêu Kiêu Lâm khẽ giọng cười một tiếng, lồng ngực rung động cũng trùng xuống, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt thẹn thùng của Già Nghệ, vui vẻ nói: “Anh cũng rất muốn làm, nhưng anh hy vọng Tiểu Thất có thể tận hưởng cả quá trình này, chúng ta không vội, đến từ từ, được không?” Già Nghệ cảm thấy trái tim ấm áp, đáp lại “vâng” một tiếng rồi lại vùi mặt vào trong ngực Liêu Kiêu Lâm, chỉ một lúc sau đã chìm vào giấc mộng.
Bình Luận (0)
Comment