Anh Thật Đáng Sợ Mà - Thất Thất

Chương 29

Chương 29

 

Vương Lâm nhìn hắn ta rồi Tống Tử Sâm, cậu ta dè dặt lên tiếng. 

 

“Một phần vì tiền một phần vì tình” 

 

Bùi Vĩ Trí nhíu mày, khó hiểu nhìn cậu ta, bỗng như vỡ ra gì đó, hắn ta phá lên cười lớn, rồi vỗ mạnh vai Vương Lâm. 

 

Gác Xép Của Tiếu Tiếu

“Thằng này, mày yêu cô ta rồi hả? Nghe cô ta dụ dỗ vài câu hứa hẹn đúng không?”

 

Vương Lâm né ánh mắt của hắn ta, cậu ta không trả lời, Bùi Vĩ Trí vẫn tiếp tục nói. 

 

“Dại dột lắm, cậu không biết gì sao, cô ta cũng ngủ với tôi rồi, con đ.i.x đó đúng là thứ tâm thần. Năm xưa vì bẫy Lục Tử Sâm mà cô ta tự bỏ thuốc bản thân, dâng hiến thân thể cho thằng cha đó, ai có dè tôi lại may mắn như vậy, vào đúng cái phòng cô ta đang hứng tình. Thế là bum ba la bum, tôi chén cô ta ngon lành, sau đó cô ta còn có thai, phải cầu xin tôi hỗ trợ đi phá”

 

 Vương Lâm kinh ngạc nhìn anh ta, Tống Tử Sâm thì vẫn yên lặng không lên tiếng gì cả.

 

 “Sao có thể, cô ấy nói với tôi, sau này xong việc sẽ hỗ trợ tôi vào vị trí cao, giúp tôi ra mắt ba mẹ nuôi của cô ta nữa…” 

 

“Thì sao, thì chú em tin hả, con đó anh nói rồi nó có bệnh đó, anh mày vào công ty cũng là nó tìm cách giúp đó, nhưng tao biết nó sẽ không lấy tao hay mày, nó muốn lấy là gã Lục Tử Sâm cơ” 

 

Vương Lâm vẫn còn cảm thấy bàng hoàng, cậu ta ngồi xuống ghế, ngơ ngác, môi run rẩy, cậu ta hỏi. 

 

“Vậy là thật sao, anh nói cô ấy bị bệnh là thế nào?” 

 

Bùi Vĩ Trí đặt tay lên vai cậu ta, chậm rãi kể như để thông não tên ngốc này. 

 

“Năm xưa cô ta đánh suýt c.h.ế.t một con bé, chỉ vì con bé đó được thằng anh trai cô ta nói có vài câu, nó điên tới mức đấy đó. Nhưng nhà họ Lục cũng ác, vì nó mà che giấu đi, haizz khổ thân con nhỏ đó, bị đánh cho đến mức tâm lý không được bình thường, nghe đồn sau này con nhỏ đó tự vẫn vì ám ảnh”

 

 Tống Từ Sơn đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt sắc lạnh, gằn từng tiếng hỏi Bùi Vĩ Trí. 

 

“Vụ việc năm đó, không phải do Lục Tử Sâm gây ra sao, sao anh lại kể là do Chu Phượng Vũ” 

 

Bùi Vĩ Trí không để tâm tới ánh mắt của cậu ta, hắn ta ngả ngớn nói. 

 

“Cậu nghe ai nói, nhà họ Lục tung tin là con trai nhà họ vô tình gây tai nạn, làm cô bé kia bị thương, rồi công khai xin lỗi rồi chuyển trường cho người ta, đúng hay không?” 

 

Tống Từ Sơn gật mạnh đầu, khẳng định câu chuyện Bùi Vĩ Trí kể là đúng, hắn ta nhìn cậu cười nhạt, tất nhiên đó đâu phải sự thật. 

 

 Chính miệng Chu Phượng Vũ nằm trên giường kể cho hắn nghe, cô ta còn coi đó như là chiến tích của mình. 

 

“Thế thì cậu em chỉ biết được bề nổi của tảng băng chìm, đích thân hung thủ kể với anh.  Lúc kể cô ta còn miêu tả rất là kỹ lưỡng, rất là thích thú và sung sướng, khi con nhỏ đó bị cô ta hại nữa cơ” 

 

Tống Từ Sơn đột nhiên run rẩy, tay cậu ta nắm chặt lại nổi lên vài đường gân, mắt cậu long lanh lên như sắp khóc, kìm nén lại cơn uất hận, cậu lẩm bẩm ra vài câu. 

 

“Thì ra là cô ta, cô ta thậm chí còn hả hê sung sướng, không có chút ăn năn hối hận gì sao, vậy bấy lâu nay tôi đã hận nhầm người rồi?”

 

 Bùi Vĩ Trí khó hiểu khi thấy hành động của Tống Từ Sơn, Vương Lâm do vẫn còn đang sốc vì bị lừa nên không để ý đến.

 

Tống Từ Sơn đột nhiên mở bừng mắt ra, như thức tỉnh, vung tay đ.ấ.m mạnh Bùi Vĩ Trí một đ.ấ.m cực mạnh, như dồn hết sức lực. 

 

Cú đ.ấ.m đó làm đã Bùi Vĩ Trí bất tỉnh tại chỗ, miệng hắn ta trào ra một lượng m.á.u lớn, Vương Lâm sợ hãi hét lên, chưa kịp định hình đã bị Tống Từ Sơn đánh cho ngất xỉu.

 

Tống Từ Sơn cầm điện thoại lên gọi thẳng đến nhà họ Lục, cậu ta hiện tại chỉ cần một thứ mà thôi, đó chính là mạng sống của Chu Phượng Vũ.

 

Tại căn biệt thự nhà họ Lục, mọi người đang ngồi tại phòng chính chờ đợi cuộc gọi tiếp theo từ bọn bắt cóc, tiếng điện thoại vang lên, Lục Tử Sâm cầm lên nhìn phía cảnh sát xung quanh ra hiệu, anh bắt đầu mở máy nghe.

 

“Tôi muốn trao đổi lại” 

 

Bên kia bất ngờ lên tiếng trước, Lục Tử Sâm xiết chặt nắm tay hỏi.

 

 “Anh cần thêm tiền sao?”

 

 “Không, tôi hiện tại muốn thứ khác, nếu không có được tôi sẽ g.i.ế.c cô ta ngay lập tức”

 

Lục Tử Sâm hồi hộp, tay anh run lên, tim đập không ngừng, hỏi gấp tên bắt cóc. 

 

“Anh muốn gì, cứ nói”

 

 “Tôi muốn trao đổi con tin, đổi vợ chưa cưới của anh với cô em gái nuôi của anh, địa điểm tại vùng biển tôi chỉ định”

 

Sau khi nghe lời yêu cầu từ hắn, anh giật mình suýt thì rơi điện thoại, sao hắn lại muốn đổi thành Chu Phượng Vũ. 

 

“Tại sao chứ? nếu anh cần thêm tiền tôi có thể cho anh thêm, không thì anh hãy trao đổi với tôi”

 

 “Nếu anh không đồng ý, cũng được thôi. Hãy để em gái quý báu của anh, để cô ta lên tiếng công khai xin lỗi về sự việc năm đó, sau 1h nữa tôi chưa thấy tin tức gì thì anh sẽ nhận được xác của cô ta” 

Bình Luận (0)
Comment