Anh Trai Tôi Có Cái Tai Mèo

Chương 4

16.

Khoảng 5 phút sau, tai và đuôi mèo đồng thời chậm rãi biến mất, Hạ Tri Hành thích làm nũng thích giả vờ đáng thương cũng đã trở về là một người bình tĩnh, trầm ổn.

Chẳng qua là hôm nay anh rõ ràng còn có chút xấu hổ mà đỏ cả tai.

Khá… khá đáng yêu đó chứ.

“Không sao đâu, đừng xấu hổ, bình thường thôi mà.” Tôi vỗ vỗ vai anh an ủi.

Rốt cuộc thì phải cả tai cả đuôi cùng xuất hiện thì mới được coi là bình thường.

Hạ Tri Hành xấu hổ mím môi, cuối cùng cũng nghẹn ra một câu: “Xin lỗi, lúc nãy kéo cả em vào.”

Cảm nhận được niềm vui sướng khi được sờ mèo, tôi tỏ vẻ: “Không sao, em hiểu, anh tắm tiếp đi! Em ra ngoài đây!”

Nói xong, không chờ Hạ Tri Hành trả lời, tôi liền tay chân nhẹ nhàng chạy ra khỏi phòng tắm, chạy về phòng ngủ của mình.

Buổi tối trước khi đi ngủ, trong đầu tôi đều chỉ toàn cái đuôi xù xù đầy lông kia.

Quá đáng yêu rồi! Thật muốn Hạ Tri Hành vẫn luôn có cái đuôi dài đó quá, hu hu hu.

17.

Cứ như vậy, tôi đã giúp Hạ Tri Hành giấu giếm chuyện này suốt cả một kỳ hè, nhưng không nghĩ tới! Giữa trưa trước ngày chuẩn bị đi học, tôi lại đụng phải bố mẹ mình!

Trên bàn cơm, mẹ tôi đang dặn dò Hạ Tri Hành phải giám sát tôi thật kỹ khi lên trường, còn bảo nếu tôi làm chuyện xấu gì thì cứ đánh thẳng tay cho bà.

Hạ Tri Hành ngước mắt liếc tôi một cái: “Dì yên tâm, con nhất định sẽ không nương tay.”

Tôi giận dữ đạp anh một cái ở bên dưới cái bàn.

Lúc này, bố tôi đột nhiên lo lắng sốt ruột mở miệng: “Còn có, Tri hành à, chú và dì con nuôi con nhiều năm như vậy, thật sự đã coi con thành con trai rồi, cho nên có một số lời cũng muốn thay bố con nói với con một tiếng.”

Hạ Tri hành yên lặng ngồi thẳng người: “Chú cứ nói, con nghe đây.”

Bố tôi: “Con cũng lớn rồi, công việc cũng ổn định, có thể suy xét một số chuyện như mang bạn gái về ra mắt.”

Hạ Tri Hành hơi bất ngờ, tựa hồ không nghĩ tới là bố tôi sẽ giục anh kết hôn.

Tôi lập tức cười rộ lên vì vui vẻ khi người gặp họa, còn không quên châm ngòi thổi gió: “Phải đó, anh Tri Hành bao giờ mới mang bạn gái về đây? Em muốn gọi chị dâu lắm rồi nè.”

Hạ Tri Hành lơ đãng nhìn tôi, hơi hơi híp mắt, tôi đột nhiên dựng cả da gà lên, cảm giác như lại trở về bầu không khí lúc thầy giáo gọi sinh viên lên trả lời câu hỏi vậy.

Nghĩ tới bản thân còn muốn thi lại, tôi quyết đoán lựa chọn theo phe địch, bắt đầu khuyên bố tôi: “Thật ra ấy à, anh Tri Hành cũng đâu có lớn tuổi lắm, bố mẹ đừng vội mà.”

Mẹ tôi liếc xéo tôi một cái: “Người lớn nói chuyện, trẻ con lắm miệng làm gì!”

Hự…

Tôi ấm ức cúi đầu bới cơm, nghe bố mẹ tôi đổi đủ các cách khuyên nhủ Hạ Tri Hành mang bạn gái trở về.

Cuối cùng, Hạ Tri Hành cũng ngoan ngoãn đồng ý: “Vâng, chú dì, con sẽ cố gắng.”

Ở trước mặt bố mẹ tôi, Hạ Tri Hành luôn rất ngoan, rất nghe lời, hòi nhỏ tôi cũng không ít lần bị đem ra so với anh, sau đó bị mắng cho một trận.

Nói xong, Hạ Tri Hành đột nhiên kéo tôi đang nghiêm túc lùa cơm vào câu chuyện: “Bé đào nhỏ, không phải có đề toán cao cấp không hiểu sao? Anh giúp em làm.”

“Hả?” Tôi ngẩng đầu lên khỏi bát, nghi hoặc nhìn anh.

Anh làm bộ như vô tình gãi gãi đỉnh đầu, tôi nháy mắt liền hiểu ra.

Người này lại bắt đầu mọc tai mèo rồi!

“Bố mẹ, con nhớ ra còn có cái đề bài chưa làm xong, con về phòng làm đã nhé, 5 phút là xong ngay.” Nói xong, tôi lập tức đứng dậy kéo Hạ Tri Hành lên phòng ngủ của mình, để lại bố mẹ tôi vẻ mặt ngơ ngác hoài nghi, đang ăn cơm mà sao lại đi làm toán làm cái gì.

18.

Hạ Tri Hành đã mọc ra cái tai mèo đang đoan chính ngồi ở mép giường của tôi, động động cặp mắt ngập nước nhìn chằm chằm tôi.

Tôi vừa mới đóng cửa lại liền xoay người thì thấy bộ dáng này của anh, trong nháy mắt bị sự đáng yêu này làm cho không chịu nổi, ỷ vào việc anh không có ký ức, tôi không hề che giấu nụ cười mất dần nhân tính trên mặt mình, vui vẻ chạy vài bước đến trước mặt anh, thuần thục dùng tay niết niết tai mèo của anh.

“À hú! Mềm quá đi. Hí hí, đáng yêu quá đi mất!”

Bởi vì mẹ không cho nuôi mèo trong nhà nên việc Hạ Tri Hành mọc ra được cái tai mèo đã thỏa mãn được d*c vọng muốn vuốt lông mèo của tôi một cách nhất định, hơn nữa, tóc của anh sờ cũng vô cùng thoải mái!

Có đôi khi tay tôi ngứa ngáy, lúc anh còn chưa mọc ra tai mèo, tôi thiếu chút nữa là duỗi tay muốn sờ đầu anh rồi, còn may mà tôi vẫn nhịn được.

Nhân lúc anh mọc tai, tôi bắt đầu điên cuồng niết tai với tóc anh, đang chơi vui vẻ, tôi bỗng nhiên đối diện với con ngươi của anh.

Con ngươi đen nhánh hàm chứa cảm xúc tôi nhìn không thấu, nhưng tóm lại không phải là biểu hiện của một người mất trí nhớ nên có, làm tôi sợ tới mức tưởng là anh nhớ lại rồi, trong nháy mắt liền thu lại nụ cười, im lặng sợ hãi nhìn anh.

“Sao… mẹ ôi!”

Hạ Tri Hành không chút dự đoán giơ tay ấn ở cái ót của tôi, kéo đầu tôi xuống li3m một cái lên khóe môi tôi.

Tim tôi bỗng chốc ngừng đập.

Cả người dại ra dừng ở đó, ngẩn người nhìn vào sâu con ngươi đen nhánh của anh.

Không tới một giây sau, anh thế nhưng lại trực tiếp hơi nghiêng đầu, đè lên môi tôi.

?!

Hạ Tri Hành… hôn tôi?

Hai tay đang chống trên vai anh của tôi vô thức nắm chặt lại áo anh, trong khoảng thời gian ngắn vì quá khiếp sợ mà quên mất phải đẩy anh ra.

Tôi không nghĩ tới, người này vì sao lại đột nhiên hôn tôi, bởi vì mất trí sao? Vậy cũng không thể nào nha!

Có điều, không chờ tôi nghĩ thông.

Papa và mama iu dấu của tôi đã đẩy cửa ra.

Những lúc thế này, chỉ cần một nụ cười tự tin là được.jpg

19.

Tôi quay cuồng trong mơ hồ.

Trước không nói tới chuyện tôi với Hạ Tri Hành còn đang hôn nhau, điều quan trọng hơn chính là, tai mèo của Hạ Tri Hành còn chưa có rụt xuống đâu!!!

Cứu mạng!

“Bé Đào, Tri Hành, con, các con…”

Tôi nhắm chặt mắt, bất chấp tất cả ôm chặt đầu Hạ Tri Hành vào trong lòng, dùng cánh tay che khuất tai mèo của anh, một cái tay khác nhanh chóng sờ sờ tai mèo của anh, hy vọng nó mau chóng trở lại như bình thường.

Tôi quay đầu nhìn hai vị phụ mẫu đang ngẩn cả người đằng kia, sau khi thở dài một hơi liền cười cười với họ: “Bố mẹ, hai người có thể ra ngoài trước được không? Quấy rầy con tỏ tình với anh Tri Hành rồi.”

Người trong ngực cứng đờ một chút, tôi cho rằng anh là bị bố mẹ tôi đột ngột xuất hiện nên bị dọa, liền vỗ vỗ đầu an ủi anh.

Mẹ tôi nhanh chóng phản ứng lại, kéo bố tôi chạy ra ngoài, trước khi đóng cửa còn không quên cho tôi một ánh mắt cổ vũ.

Mẹ già nhà tôi, đang cổ vũ tôi tỏ tình với Hạ Tri Hành?

Tôi lại quay cuồng trong mơ hồ.

Bất quá, việc cấp bách nhất bây giờ là nhanh chóng khiến Hạ Tri Hành trở lại như bình thường, tôi điên cuồng xoa xoa tai mèo trên đầu anh, sốt ruột nói: “Làm ơn làm ơn đi mà, nhanh biến mất đi, hu hu hu, thầy Hạ ơi, anh mau trở về đi mà.”

Còn may, không trong chốc lát, tai mèo đã biến mất, Hạ Tri Hành cũng trở lại bộ dáng bình thường.

Tôi vội vàng nhỏ giọng giải thích với anh tình huống hiện tại: “Ban nãy bố mẹ em đi vào, em sợ anh bị phát hiện nên nói dối là em đang tỏ tình với anh, đợi chút nữa đi ra ngoài, anh cứ nói thẳng là chúng ta không phù hợp là được, hiểu chưa?”

Nói xong, tôi liền xoay người đi mở cửa, Hạ Tri Hành phía sau duỗi tay muốn kéo tôi nhưng không kịp.

Cửa vừa mở ra, tôi liền đối diện với gương mặt đang nghe lén của bố mẹ tôi.

Mẹ tôi xấu hổ cười cười, liếc mắt nhìn Hạ Tri Hành phía sau tôi, xoa xoa tay khẩn trương hỏi, “Hai đứa yêu chưa?”

Tôi ra vẻ thương tâm mà thở dài một hơi, đang chuẩn bị giả vờ đau khổ vì vừa bị từ chối thì Hạ Tri hành đã tiến lên một bước nắm lấy tay tôi, dịu dàng nói với bố mẹ tôi: “Yêu rồi ạ, thưa dì.”

Tôi quay phắt đầu nhìn anh, dùng ánh mắt để biểu đạt nội tâm:??? Anh zai? Ban nãy chúng ta thương lượng kịch bản rồi mà, đâu phải thế đâu!

Anh nhìn tôi, cười cười, nắm tay tôi đung đưa, trực tiếp biến thành đan mười ngón.

Mẹ tôi chú ý tới động tác nhỏ này, cười tới mức nếp nhăn nơi khóe mắt cũng hiện ra, bà vui vẻ vỗ vỗ cái đầu trọc của bố tôi, giọng nói vô cùng sung sướng: “Lão Giản! Con gái nhà mình có người yêu rồi kìa, ha ha ha ha!”

???

“Mẹ, mẹ nói thế là có ý gì? Con cũng không phải rác rưởi không ai yêu.” Tôi can lời nói, mẹ tôi lại ngó lơ sự oán giận ủa tôi, đi tới vỗ vỗ vai Hạ Tri Hành, cười tủm tỉm.

“Tốt lắm tốt lắm! May mà con với bé Đào ở bên nhau, không thì chú và dì con cũng sắp nghẹn chết rồi, không tệ không tệ! Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, mình tự nuôi con rể cho mình, yên tâm rồi!”

Tôi với Hạ Tri Hành lúc này mới biết, bố mẹ tôi vẫn luôn đều hy vọng tôi và anh có thể ở bên nhau, chỉ là không muốn nhúng tay quá nhiều vào tình cảm của người trẻ cho nên trước nay chưa từng nói ra, để chúng tôi tự mình phát triển một cách tự nhiên. Không nghĩ tới ngày hôm nay lai xảy ra chuyện đúng như ý muốn của họ.

20.

Sau đó, bố mẹ còn muốn hỏi kỹ hơn về chuyện của chúng tôi, tôi lại lập tức lấy cớ từ chối.

“Mẹ! Con với anh Tri Hành vừa mới ở bên nhau, có rất nhiều chuyện chính con cũng không quá rõ, chờ bon con chuẩn bị tốt rồi thì sẽ nói với hai người, có được không?”

Tôi cũng không có nói dối, bây giờ tôi thật sự đúng là như lạc trong sương mù, không thể hiểu được rốt cuộc Hạ Tri Hành có ý gì.

Mẹ còn muốn nói gì đó, lại bị bố tôi kéo ra phía sau: “Được, hai con thương lượng với nhau trước, bố mẹ không gấp.”

Nói xong, ánh mắt bố tôi nặng nề nhìn qua Hạ Tri Hành, “Tri Hành, nói chuyện với chú một lát.”

“Vâng.”

Tôi có chút lo lắng lôi kéo Hạ Tri Hành vừa mới đồng ý, anh nhéo má tôi, cười: “Đi làm đề của em đi.”

Người này, giờ đã là lúc nào rồi mà còn đề với cả số chứ!?

Tôi nhanh nhẹn buông tay Hạ Tri Hành ra, hận không thể đạp anh một chân.

Anh cười cười, đi theo sau bố tôi ra ban công, hai người đứng đó trò chuyện, khoảng 20 phút sau thì cùng đi vào.

Trong lúc đó, tôi cũng bị mẹ kéo ra phòng khách thẩm vấn, tôi chỉ sợ Hạ Tri Hành ở ngoài ban công nói cái gì đó với bố tôi mà không khớp với tôi, rồi lại bị phát hiện thì toi.

Sau đó, tôi hỏi Hạ Tri Hành rằng bố tôi đã nói với anh cái gì, anh lại không chịu kể cho tôi nghe.
Bình Luận (0)
Comment