Triệu Úy Lan và Tần Hoài đều nhận ra bầu không khí khác thường giữa hai người, Tần Hoài cười cười hỏi: “Tiểu Ninh, đây là bạn trai của em sao?”“Cũng được.” Tần Hoài mỉm cười, “Buổi trưa uống nhiều canh quá, hiện tại muốn đi vệ sinh.”Cố Ninh mỉm cười gật đầu.“Không hề.” Cố Ninh không cần suy nghĩ mà phủ nhận ngay lập tức, ấp a ấp úng nói, “Mình chỉ là…”
“Không phải”. Cố Ninh không muốn cho gia đình mình biết chuyện mình đang yêu sớm nên theo bản năng phủ nhận, “Tụi em chỉ là bạn học bình thường thôi ạ.”“Tôi không phải cố ý không trả lời tin nhắn của em.” Mạnh Diễn nhìn cô cười cười, “Điện thoại tắt máy để quên ở nhà.”八荣八耻 (bát vinh, bát sỉ): tám điều lấy làm vinh quang, tám cái xem là sỉ nhục.
Mạnh Diễn không nói gì nhưng sắc mặt hắn đang vô cùng xấu. Cố Ninh quay sang nói với Tần Hoài, “Đi thôi, em dẫn anh đi xem tòa nhà dạy học mới xây của trường.”Ngoài ra còn có một bức ảnh cô chụp lúc đứng trước gương toàn thân, trong ảnh là cô gái xinh đẹp thướt tha, chiếc điện thoại vừa khít che đi khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, chỉ lộ ra mái tóc suông dài qua vai, vòng eo thon thả và bắp chân trắng trẻo cân đối.5. Lấy đoàn kết tương trợ làm vinh, hại người lợi mình làm nhục.Cảm nhận được tiếng bước chân không ngừng đến gần, cảm thấy quen thuộc đến khó hiểu, Cố Ninh quay đầu lại, mùi hương mát lạnh quen thuộc xộc vào mũi, một bóng người đè xuống, hắn nắm lấy cằm cô, tiếp theo môi bị hôn lấy.
Cố Ninh không thèm quay đầu lại nhìn Mạnh Diễn mà cùng Tần Hoài đi thẳng vào trường học. Cô gái đó là ai, chẳng lẽ đúng là như vậy, vì đang đi cùng cô nàng đó nên Mạnh Diễn mới không trả lời tin nhắn à? Cố Ninh vừa đi vừa nhớ lại, không hề nhận ra bản thân đang bất giác cau mày lại, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.Mạnh Diễn nhếch môi, vừa định gõ chữ trả lời thì bên kia gửi đến một tin nhắn thoại, hắn click mở, giọng nói mềm mềm mại mại của Cố Ninh truyền đến, giống như một chú mèo con lông xù xù cào xé đáy lòng hắn.
Tần Hoài cảm nhận được có một áp suất cực thấp đang bao quanh Cố Ninh, anh cười khẽ, mở miệng hỏi: “Em không lừa anh được đâu, người vừa rồi không phải là bạn học bình thường đúng không?”“Ồ, vậy giờ chúng ta đi xem những chỗ khác đi.”
Lời nói dối bị nhìn thấu, Cố Ninh hơi ngại ngùng thừa nhận, “Cậu ấy đúng là bạn trai của em, em không phải cố ý nói dối anh đâu …”Anh Tần Hoài? Mạnh Diễn nhướng mày, “Tôi giải thích hết với em rồi, nhưng em vẫn chưa nói cho tôi biết anh ta là ai.”
“Thế sao em lại bỏ đi? Nếu anh là em thì anh nhất định đã đứng lại hỏi cho ra lẽ rồi.”Cố Ninh bất đắc dĩ, “Chẳng lẽ cậu muốn cùng anh Tần Hoài nói vài câu?””Em nhìn anh giống loại người hay tố cáo lắm à? Yên tâm đi, chuyện này nhất định phải giữ bí mật.”Mạnh Diễn xoa xoa đầu cô, “Đừng lo, tôi không có hứng thú với những cô gái xinh đẹp khác.”
“Ôi …” Cố Ninh thở dài. “Em cảm thấy lúc đó không thích hợp để hỏi, hơn nữa em tin rằng cậu ấy sẽ chủ động giải thích với em.”Đôi mắt cô sáng lấp lánh, giống như ẩn giấu bên trong cả một dải ngân hà, Mạnh Diễn trầm giọng trả lời: “Đẹp.”Cố Ninh lùi ra xa hắn một chút, dựa lưng vào bàn ngẩng đầu hỏi: “Cô ấy là ai, tại sao cậu phải đi cùng cô ấy? Còn nữa, tại sao cậu không trả lời tin nhắn.” Cô không nhận ra giọng điệu của mình bây giờ rất giọng với cô vợ nhỏ đang chịu nhiều oan ức.
Tần Hoài cười vỗ vỗ vai cô, “Cô nhóc nay đã lớn rồi, mà anh thấy cậu nhóc kia cũng được đó, trông rất đẹp trai, ánh mắt của Tiểu Ninh nhà ta khá tốt đấy chứ.”
Cô gái nhỏ mắc cỡ cười cười, “Anh Tần Hoài, anh đừng nói chuyện này cho người khác biết nha, cha mẹ em nhất định sẽ không đồng ý cho em yêu sớm đâu.”Lời tỏ tình đột ngột làm Cố Ninh nhất thời không biết nói gì, lúc sau cô mới lẩm bẩm nói: “Vậy sau này cậu đừng đến gần cô ấy nữa.”“Nhà vệ sinh ở cuối hành lang bên trái, để em đưa anh đến đó.”4. Lấy chuyên cần làm vinh, lười nhác làm nhục.
“Em nhìn anh giống loại người hay mách lẻo lắm à? Yên tâm đi, chuyện này nhất định phải giữ bí mật.”1. Lấy yêu tổ quốc làm vinh, tổn hại tổ quốc làm nhục.
Tần Hoài hơi dừng lại, giây sau lại cất giọng nói đùa: “Nếu thằng nhóc đó đối xử không tốt với em thì cứ việc đi đến tìm anh, anh sẽ giúp em dạy dỗ nó.”“Dạ.” Cố Ninh đi tới dãy đầu tiên cạnh cửa sổ, nói, “Đây là vị trí của em.”
Cố Ninh mỉm cười gật đầu.6. Lấy thành thực giữ tín làm vinh, thấy lợi quên nghĩa làm nhục.Mạnh Diễn cười khẽ, đặt bức ảnh này làm ảnh đại diện, bấm chữ hỏi lại: “Đẹp không?”
Bây giờ là cuối tuần nhưng học sinh lớp 12 vẫn phải đi học, còn học sinh lớp 10 11 đều được về nhà nghỉ ngơi, hiện tại đang là giờ nghỉ trưa nên khu dạy học rất yên tĩnh.
Cố Ninh dẫn Tần Hoài đi xem phòng học của mình, lớp 11A2 nằm ở tầng 2, cửa sau của phòng học không khóa, cô đẩy cửa bước vào. Phòng học đã kéo hết rèm lại nên khi có chút ánh sáng chiếu vào thì cảm thấy có hơi tối tăm.
“Đây là phòng học của em à.” Tần Hoài nhìn xung quanh, “Rất giống với lúc anh còn học, trên tường có cả bát vinh, bát sỉ.”Bây giờ là cuối tuần nhưng học sinh lớp 12 vẫn phải đi học, còn học sinh lớp 10 11 đều được về nhà nghỉ ngơi, hiện tại đang là giờ nghỉ trưa nên khu dạy học rất yên tĩnh.
*—八荣八耻 (bát vinh, bát sỉ): tám điều lấy làm vinh quang, tám cái xem là sỉ nhục.Cố Ninh nhất thời nghẹn họng, vành tai đỏ bừng trừng mắt nhìn chằm chằm vào hắn, “Nhưng cô ấy trông xinh đẹp như thế, mình không muốn cậu đi gần cô ấy như vậy…”8. Lấy phấn đấu gian khổ làm vinh, kiêu sa dâm dật làm nhục.(Cre: Thục Tường.)
“Dạ.” Cố Ninh đi tới dãy đầu tiên cạnh cửa sổ, nói với anh, “Đây là vị trí của em.”Mạnh Diễn cười khẽ, xoa xoa gương mặt của cô, “Cô ấy trông có đẹp hay không cũng không liên quan đến tôi, tôi chỉ thích em.”
“Cũng được.” Tần Hoài mỉm cười, “Buổi trưa uống nhiều canh quá, giờ anh muốn đi vệ sinh.”*八荣八耻 (bát vinh, bát sỉ): tám điều lấy làm vinh quang, tám cái xem là sỉ nhục.“Không phải”. Cố Ninh không muốn cho gia đình mình biết chuyện mình đang yêu sớm nên theo bản năng phủ nhận, “Tụi em chỉ là bạn học bình thường thôi ạ.”
“Nhà vệ sinh ở cuối hành lang bên trái, để em đưa anh đến đó.”2. Lấy phục vụ nhân dân làm vinh, xa ròi nhân dân làm nhục.“Anh trai Mạnh Diễn, thật ra lúc mình không mặc gì trông đẹp hơn nhiều nhooo –“
“Không cần đâu, tự anh đi là được.” Tần Hoài bước ra ngoài nói với vào: “Đợi một lát nhé, xíu anh trở lại tìm em, chúng ta đi xem những nơi khác.”Gút mo ninh: [Ảnh đại diện của anh trai Mạnh Diễn đẹp quá nhaa]
“Được ạ.” Cố Ninh gật đầu, cũng không khăng khăng bảo đưa đi nữa.
Cô gái nhỏ ngồi vào chỗ mình sắp xếp lại đống sách lộn xộn trên bàn, bỗng cô nghe thấy tiếng đóng mở cửa sau của phòng học, cô cũng không quay đầu lại chỉ mở miệng thắc mắc hỏi: “Sao về nhanh thế.”
Cảm nhận được tiếng bước chân không ngừng đến gần, cảm thấy quen thuộc đến khó hiểu, Cố Ninh quay đầu lại, mùi hương mát lạnh quen thuộc xộc vào mũi, một bóng người đè xuống, hắn nắm lấy cằm cô, tiếp theo môi bị hôn lấy.
Cảm giác môi bị cắn một cái, không mạnh cũng không nhẹ, đầu lưỡi người kia vươn ra liếm liếm, cố gắng đẩy hàm răng của cô ra, người con gái không chịu phối hợp ngậm chặt miệng lại, đưa tay lên đẩy mạnh vào lồng ngực của người đang đè mình ra.
Mạnh Diễn rời khỏi môi cô, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của thiếu nữ, hắn tự hỏi bản thân lý do khiến cô tức giận là gì, sau đó giải thích ngắn gọn: “Tôi bị ép phải đưa cô ấy đến đây.”Hắn ghé sát vào tai cô, “Đẹp đến mức muốn cởi nó ra.”
Cố Ninh lùi ra xa hắn một chút, dựa lưng vào bàn ngẩng đầu hỏi: “Cô ấy là ai, tại sao cậu phải đi cùng cô ấy? Còn nữa, tại sao cậu không trả lời tin nhắn.” Cô không nhận ra rằng giọng điệu vào lúc này đây của mình giống hệt như cô vợ nhỏ đang chịu nhiều oan ức vậy.Mạnh Diễn không nói gì nhưng sắc mặt hắn đang vô cùng xấu. Cố Ninh quay sang nói với Tần Hoài, “Đi thôi, em dẫn anh đi xem tòa nhà dạy học mới xây của trường.””Vâng.” Trước khi đi Cố Ninh còn liếc nhìn Mạnh Diễn một cái, sau đó động tác tự nhiên đóng cửa lại cùng Tần Hoài rời đi.