Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 114

Cùng với sự hào hứng của quần chúng hóng chuyện, ngày hôm sau, giải mùa hè Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp chính thức bắt đầu.

Trận khai mạc của giải mùa hè náo nhiệt hơn rất nhiều so với giải mùa xuân, dù sao thì đây cũng là con đường bắt buộc phải đi để đến với chung kết thế giới, không những các tuyển thủ xem đây là mục tiêu số một, mà các fan cũng cực kì háo hức chờ đợi giải đấu này.

Nhất là khi trận khai mạc còn là cuộc đối đầu của hai đội đang rất được yêu thích hiện nay.

"Quào, các anh có nghe thấy tiếng la hét của fan lúc chúng ta bước vào không?" Xiao đứng ở hàng trước, cùng vào hội trường với các thành viên của đội hình chính, tâm trạng vẫn còn đang khá hưng phấn, "lần đầu tiên em thấy cảnh tượng như thế đấy!"

"Tôi cũng vậy." sau mấy tháng, tiếng Trung của Park Jae Joon đã tốt hơn rất nhiều, tâm trạng sa sút sau thất bại tại giải mùa xuân đã không còn nữa, "Hàn Quốc, không có."

Hàn Quốc không có tiếng la hét đến mức độ này—— có lẽ là ý này.

Xiao gật đầu: "Cũng phải thôi, dù sao thì Trung Quốc bọn tôi cũng đông người mà. Ây! Anh Hạo, uống sữa chua không?"

Từ Hạo không ngoảnh đầu lại: "Không uống."

Về lại phòng chờ, quản lý là anh Thành đang ngồi dựa vào ghế sô-pha, vừa xem stream trên tivi vừa lướt điện thoại, sau khi nhìn thấy bài đăng tại trang đầu của Tieba, ngẩn người rồi ấn vào xem ảnh, líu cả lưỡi: "Bọn TS này thật là... Ngay cả hướng gió của trận khai mạc cũng muốn cướp."

Nghe thấy TS, Từ Hạo cuối cùng cũng rời mắt khỏi điện thoại: "Sao vậy."

"Cậu xem đi."

Từ Hạo nhận lấy điện thoại, người bên cạnh lập tức sáp lại xem chung.

Lúc trước quan hệ giữa Park Jae Joon và Từ Hạo khá lạnh nhạt, bản thân Từ Hạo lúc nào cũng là vẻ mặt lạnh như tiền, còn Park Jae Joon lạ nước lạ cái nên không dám đến làm thân, giờ ở chung lâu ngày, hai người cũng đã đấu đôi rất nhiều trận, mối quan hệ đã tốt lên nhiều rồi.

Chí ít thì Park Jae Joon cho là như vậy.

Thế nên cậu ta cũng sáp lại gần, sau khi nhìn rõ ảnh trên màn hình, không nhịn được mà thốt ra một câu: "Wow!!"

Ảnh chụp màn hình cực kì mờ, có thể thấy được người đăng hình đã phải tua đi tua lại video rất nhiều lần mới chụp lại được.

Đáng tiếc cho dù có cố gắng chụp lại màn hình, thì hình ảnh vẫn rất khó nhận diện, chỉ lờ mờ thấy được hai bóng người, nhưng dựa theo khoảng cách của cả hai...90% là đang hôn nhau, không sai được.

"Á——" Xiao ôm đầu, "em thất tình rồi!!"

"Cậu đã thất tình từ mấy trăm năm trước rồi không phải à?" anh Thành cười, "cậu nên mừng vì Bùi Lộ chưa xóa cậu khỏi danh sách bạn bè."

Xiao: "Em đâu có kết bạn WeChat với Bùi Lộ."

"Anh đang nói tài khoản WeChat của Wan." Anh Thành nói xong, ngả người ra sau, "TS này, hôm qua mới lòi ra cái video bị YSP thồn hành, nay lại thêm ảnh hôn hít, hết tin này đến tin khác, kinh thật kinh thật. Shark, cậu thấy thế nào?"

"Quay tệ thật. Ai quay vậy?"

"Khoan, có vậy thôi à?" anh Thành nói, "bên trên có viết đó, lúc tiểu Bánh Bao livestream vô tình quay trúng."

Không biết Từ Hạo nghĩ đến điều gì, cười xùy một tiếng, "Thế thì đúng là xui thật."

Anh Thành chỉ vào bình luận phía dưới: "Cậu xem đi, đã bị chửi tan nát ra rồi."

[Hôm qua mới thòi ra video bị YSP gõ cho to đầu, tối đến lượt hai người đường dưới thả thính ve vãn nhau trong trụ sở, cuộc sống của TS đúng là phong phú thiệt ha.]

[Lầu trên nói bậy rồi, phải là TS đúng là lắm tiền thiệt ha.]

[Thế mới bảo cho nữ vào đội là một sai lầm, sau này mà MA cũng có nữ tuyển thủ thì tôi cũng bỏ không đu nữa.]

[Lầu trên tỉnh đê, người ta đang bảo MA nhà bạn nhận tiền nhường ngôi vô địch kia kìa.]

Từ Hạo chỉ đọc sơ qua rồi ném trả lại điện thoại.

"Sao cậu không phát biểu ý kiến gì cả thế." Anh Thành vội vàng tiếp lấy điện thoại, hỏi.

"Phát biểu ý kiến gì."

Anh Thành thuận miệng nói một câu: "Ví dụ như chuyện yêu đương giữa tuyển thủ với nhau chẳng hạn, cậu thấy thế nào?"

"Sắp thi đấu đến nơi rồi mà anh vẫn phởn quá nhỉ?" Từ Hạo nói xong, nhẹ nhàng phun ra một câu, "không thế nào cả, rất tốt, cũng có thấy họ chểnh mảng gì đâu."

Anh ta ngước mắt lên, nhìn màn hình mấy lần liền, sau đó cau mày, "đạo diễn này sao không quay đến chỗ khán giả?"

Anh Thành khó hiểu: "Đang thử máy thôi mà, quay qua chỗ khán giả làm gì?"

Từ Hạo lại nhìn thêm nửa phút, sau đó đứng vội dậy: "Em ra ngoài..."

Anh Thành: "Không được hút thuốc."

"Hóng gió."

Ra khỏi phòng chờ, Từ Hạo đi thẳng đến cuối hành lang, lấy điện thoại ra xem giờ rồi bấm số gọi điện.

Đầu dây bên kia mãi mới chịu nghe máy.

Xung quanh rất ồn, anh còn nghe được tiếng thở hổn hển của chủ nhân chiếc điện thoại.

"Ha...hu...gì đấy?"

Giọng cô rất hay, nếu không lúc trước cũng không thể thành người đứng đầu mảng stream âm nhạc của Doumao được, ngay cả khi chửi người thì giọng cũng vẫn bay bổng có lên có xuống.

Từ Hạo nghe một lúc lâu, cau mày, "hổn hển cái gì?"

"..." Lâm Cửu trừng mắt, "hổn hển cái rắm...á..."

Lại thêm mấy tiếng thở dốc nặng nề, cô nói với giọng khó chịu, "tôi đang chạy bộ!"

"À." Giọng Từ Hạo trầm thấp, "hôm nay tôi thi đấu."

"Liên quan quái gì đến tôi."

"Qua đây."

Vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng Xiao ở phía sau.

"Anh Hạo! Anh Thành bảo anh vào trước, sắp phỏng vấn trước trận rồi!"

Đầu dây bên kia hẳn cũng đã nghe thấy, Lâm Cửu nói, "Không đi không đi! Cúp đây, mau đi quay phỏng vấn của anh đi."

Điện thoại nhanh chóng bị ngắt, Từ Hạo sầm mặt, một lúc sau mới xoay người đi vào phòng chờ.

Tất cả công tác trước trận đều đã chuẩn bị xong, cuối cùng đến lượt các tuyển thủ bước ra sân khấu.

Lúc lên sân khấu, Từ Hạo nhìn qua chỗ khán giả, thấy vị trí nào đó ở hàng thứ hai trống không không có ai ngồi, anh thu hồi tầm mắt, sắc mặt lại đen thêm mấy phần, đi thẳng đến chỗ máy tính liên kết thiết bị.

Hình như cũng khá lâu rồi anh không nghe thấy giọng nói phấn khích của bình luận viên, nhưng vẫn quen thuộc như cũ.

Trong tai nghe không có âm thanh gì, vậy nên anh nghe được rõ ràng bình luận viên đang nhắc đến tên anh, cũng cảm giác được ống kính máy quay đang chuyển động trước mặt mình.

Mỗi lần anh nhìn về phía khán giả, ánh mắt đều trùng hợp giao nhau với ống kính trước mặt, dù biểu cảm của anh vẫn lạnh nhạt như thường, nhưng vẫn khiến khán giả la hét không thôi.

Khi anh nhìn qua chỗ khán giả đến lần thứ bảy, cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc—— cô gái mặc áo và quần jeans đơn giản, ôm ba lô vội vàng chạy vào hội trường, tóc bay tán loạn theo động tác của cô, cô đang cúi người vừa xin lỗi vừa đi lên chỗ khán giả, sau đó ngồi xuống.

Lòng Từ Hạo rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, sắc mặt giãn ra, thu hồi tầm mắt rồi tập trung vào trận đấu.

...

"Tất cả là lỗi của em!!" tiểu Bánh Bao ngồi quỳ trên đất, giọng thành khẩn, "Bánh Bao em đây không đợi đến kiếp sau nữa, kiếp này vì TS em sẽ làm trâu làm ngựa, tận tụy hết lòng, đến chết mới thôi!"

"...Có thể cho anh nghỉ một ngày, chỉ một ngày thôi được không vậy." anh Dương xoa chân mày, "hôm trước anh mới xử lý xong chuyện của các cậu với Doumao, tính đánh một giấc rồi dậy chuẩn bị cho giải đấu... còn các cậu thì hay rồi. Anh vừa ngủ dậy, đã chiếm trọn cả cái Tieba, trận khai mạc giải mùa hè cũng không giúp nổi các cậu luôn?"

Tiểu Bánh Bao gào khóc, nói: "Em đâu có ngờ nửa đêm nửa hôm, hai người họ lại..."

Mục Vãn Vãn đỏ mặt, đang trả lời tin nhắn của mẹ Mục và Lâm Cửu, không ngẩng đầu lên: "Anh tưởng bọn em lường được chuyện nửa đêm nửa hôm anh còn livestream cho khán giả xem cái ổ chó của anh chắc? Không sợ mất fan à?"

Tiểu bánh Bao cố cãi lý: "Phòng anh hơi bị sạch đấy nhá, tại phải livestream nên buổi sáng anh đã dọn dẹp hết rồi."

Anh Dương: "...Cậu im đi, gây ra một đống chuyện như vậy, phạt cậu có gì quá đáng không?"

"Không quá đáng." Tiểu Bánh Bao nói trong đau khổ.

"Vậy thì phạt cậu nửa tháng lương, với lại tháng này đừng có ăn khuya nữa, cậu nhìn cái bụng cậu xem, coi chừng sau này cao huyết áp các thứ tìm đến tận cửa đấy."

Tiểu Bánh Bao: "......"

Anh Dương càm ràm một lúc lâu, phát hiện Bùi Lộ im lặng nãy giờ: "tiểu Lộ, cậu định thế nào?"

Bùi Lộ ngước mắt lên: "Gì cơ?"

"Thì chuyện livestream này này, định xử lý thế nào?"

Mục Vãn Vãn: "Hay để em xin lỗi, đăng bài giải thích..."

Bùi Lộ gật đầu: "Nếu phải đăng bài xin lỗi giải thích, thì để anh."

Anh Dương ngẩn ra, không ngờ lần này hai người này lại dễ nói chuyện như vậy, Mục Vãn Vãn thì cũng thôi, ngay cả Bùi Lộ cũng vậy... Anh còn tưởng đâu với một người dám công khai chuyện yêu đương ngay tại trận chung kết giải mùa xuân như Bùi Lộ, chuyện bị quay trúng này không nhằm nhò gì nữa chứ.

Vậy thì anh đỡ phải mất công làm công tác tư tưởng rồi, gật đầu lia lịa: "Được, anh bảo người soạn bài giải thích, rồi cậu lấy đăng lên là được..."

"Không cần đâu." Bùi Lộ nói, "để em tự viết."

Anh Dương nghi hoặc, nói: "Được không đấy?"

"Được mà." Bùi Lộ cười cười, giọng như thường, "em sẽ viết đàng hoàng, anh yên tâm."

Anh yên tâm...

Cái quần á!!!

Mười phút sau, anh Dương nhìn bài Weibo vừa được đăng lên, đấm ngực dậm chân—— sao anh có thể tin mấy lời quỷ quái của Bùi Lộ được vậy hả trời?!

[TSLuu: Chào mọi người, tôi là Lu của đội TS, tại đây tôi muốn gửi lời xin lỗi đến mọi người về hành động bồng bột của mình. Là do cá nhân tôi, tối qua chọn nơi không thích hợp để làm một số việc riêng, sau này tôi sẽ chú ý địa điểm hoàn cảnh, cũng sẵn sàng đón nhận tất cả hình phạt của ban quản lý, vô cùng xin lỗi.]

Bùi Lộ không hay đăng Weibo, đa phần là chia sẻ các loại quảng cáo, ngoại trừ lần trước đổi ảnh bìa Weibo ra, thì về cơ bản là một tài khoản cá cảnh.

Nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến độ hot của anh, bài viết này vừa đăng lên được mấy phút đã có vô số lượt bình luận.

"Ha ha ha ha xin lỗi mọi người, tôi chọn sai chỗ để hôn bạn gái, sau này tôi sẽ dẫn Wan thần ra ngoài rồi mới hôn!"

"Lầu trên chốt quá chuẩn chốt quá chuẩn!"

"Xin lỗi giải thích kiểu vẹo gì vậy? Chả có tí thành ý nào, mà cái video thi đấu bị lan truyền hôm qua sao không giải thích gì đi?"

"Thua một trận cũng phải giải thích? Thế thì ngày mai tất cả các đội LPL chắc phải viết bài giải thích mấy ngàn chữ mất, lầu trên chắc chắn phải có âm mưu gì đó chứ không thể nào có chuyện ngu như thế được?"

...

Anh Dương ngẩng đầu lên định nói gì đó, thấy Bùi Lộ đang tập trung theo dõi trận đấu trên tivi, những lời chỉ trích lại bị nuốt ngược trở về.

Thôi, người ta là ông chủ, thích nói thế nào thì nói thế ấy, với lại đây là chuyên riêng của Bùi Lộ và Mục Vãn Vãn, anh can dự vào quá nhiều cũng không thích hợp.

Dù sao nếu chuyện này rùm beng lên thì cũng có Du Long ém xuống, anh lo cái gì chứ...

Sau khi trận đấu giữa MA và UB kết thúc Mục Vãn Vãn mới đọc được bài Weibo này.

Cô ngồi ở đầu giường, nghĩ nghĩ, cuối cùng ấn chia sẻ.

[TSWanwan: Ừm...nói gì bây giờ nhỉ...thấy trong bình luận có bạn xin địa chỉ mua dép, vậy thì tôi...[chia sẻ đường dẫn: Cặp đôi yêu đương thắm thiết bắt buộc phải có! Dép cặp đi trong nhà mẫu "Thỏ và Gấu"]]
Bình Luận (0)
Comment