Bà Chủ Cực Phẩm Của Tôi

Chương 125

Phương Thanh Di né tránh khỏi tay Lâm Húc Dương mà không hề do dự, cô hỏi chả lấy gì làm vui vẻ: "Sao hả? Giờ định lấy lòng tôi sao? Vừa rồi không phải cậu còn mắng nhiếc tôi với vẻ nghiêm túc lắm cơ mà?"

"Hi hi, đâu có…đâu có, sao tôi dám mắng cô chứ? Tôi chỉ lo lắng thôi mà."

Lâm Húc Dương vội vàng cười, nhìn thấy Phương Thanh Di mặt lạnh lùng thì không dám làm những động tác khác nữa.

Thấy Phương Thanh Di không thèm đếm xỉa đến mình, anh cảm thấy dường như bầu không khí quá đỗi ngượng ngùng, nên chủ động đổi đề tài: "Vậy cô và Diệp Thiếu Thiên ra ngoài ăn tối, đã bàn bạc xong chuyện ngôi sao chưa?"

"Vẫn chưa, tôi chỉ nói rõ vấn đề với anh ta thôi. Ngôi sao này khá nổi tiếng, để sắp xếp tham gia sự kiện còn phải xem xem có lịch diễn hay không. Ngoài ra, còn phụ thuộc vào việc Diệp Thiếu Thiên có khả năng mời được cô ta hay không."

Phương Thanh Di không từ chối trả lời câu hỏi này.

"Lịch diễn? Thế nếu như có công ty khác cũng mời cô ta đến cùng một thành phố để làm đại diện phát ngôn tại sự kiện của họ, thì có phải cô ta sẽ ưu tiên xếp lịch hay không?"

Lâm Húc Dương do dự một chút rồi tiếp tục hỏi.

"Công ty khác? Cậu muốn ám chỉ điều gì? Làm sao có chuyện trùng hợp như vậy?"

Phương Thanh Di hơi nghi ngờ nhìn người đàn ông trước mặt, sau đó có vẻ hiểu ra vấn đề, cô nhíu mày: "Nghe cậu nhắc tới chuyện này, tôi chợt nhớ đến việc nghe người ta nói rằng tòa nhà thương mại Quắc Mỹ cũng có sắp xếp để đại diện phát ngôn tại triển lãm bán hàng. Thời gian cụ thể tôi không biết là khi nào. Lẽ nào họ cũng định mời người mà chúng ta đã xác định?"

"Hả? Việc này... Tôi... Tôi không biết..."

Lâm Húc Dương hơi bối rối trả lời.

"Thật sao? Hay là tôi gọi điện hỏi Cung Ấu Hi xem họ sắp xếp như thế nào nhé.”

Phương Thanh Di nhướng mày nhìn Lâm Húc Dương, giả vờ lấy điện thoại di động ra định gọi điện.

"Đừng ... được rồi, tôi thừa nhận rằng trước đó Cung Ấu Hi đã liên lạc với tôi và có nhắc đến vấn đề này. Có vẻ như họ cũng định mời người mà chúng ta đã xác định sẽ đến tham gia sự kiện. Có điều cô ấy không nói thời gian cụ thể. Tôi bảo cô ấy nếu như xác định chắc chắn thì nói với tôi một tiếng.”

Lâm Húc Dương đành phải thành thật khai báo.

"Họ cũng muốn người đó à? Cậu đừng có nói với tôi, đây là gợi ý của cậu đấy nhé?”

Phương Thanh Di ngờ vực nhìn Lâm Húc Dương.

"Chuyện này ... làm sao có thể ... a ha ha ..."

Lâm Húc Dương vội vàng chấn chỉnh lại vẻ mặt của mình và nói dối một cách táo tợn.

Anh sợ sau khi Phương Thanh Di biết được mình dựng chuyện sẽ lại khiến anh phải khổ sở.

"Ừm ... nhưng như vậy cũng tốt. Nếu cả hai công ty đều mời cùng một ngôi sao, có khi lại tăng thêm khả năng sắp xếp lịch, hơn nữa..."

Phương Thanh Di nở một nụ cười tự tin vào lúc này.

"Hơn nữa làm sao?"

Lâm Húc Dương tò mò nhìn Phương Thanh Di.

"Hơn nữa, nếu có Diệp Thiếu Thiên giúp đỡ, chúng ta có đủ kinh phí, có lẽ sẽ có thể mời được cô ta suôn sẻ hơn. Điều này đồng nghĩa với việc thắng cuộc cạnh tranh với bên Quắc Mỹ."

"Cậu thử nghĩ xem, một ngôi sao nổi tiếng đứng trước lời mời của hai công ty cùng ngành nghề kinh doanh và phải lựa chọn một trong hai công ty đó, điều này vô hình chung chính là một sự tuyên truyền, nếu lại kết hợp với quan hệ công chúng để gia tăng thêm mức độ, thì đó cũng sẽ là một mánh lới quảng cáo tốt cho công ty."

Phương Thanh Di giải thích.

"Ý cô là mượn hiệu ứng người nổi tiếng để trấn áp Quắc Mỹ? Làm vậy có thích hợp không?"

Lâm Húc Dương có chút thấp thỏm.

"Sao lại không thích hợp? Cạnh tranh kinh doanh chính là như thế, chỉ có thể càng khốc liệt hơn. Hơn nữa lần trước vì cậu mà công ty đã đánh mất đi cơ hội kinh doanh, để hời cho bên Quắc Mỹ. Lần này tôi phải nhân cơ hội này tìm lại chỗ đứng, nên chuyện này cũng không là gì cả."

"Có thể giành được ngôi sao này cũng chính là một sự khích lệ đối với tinh thần của công ty! "

Phương Thanh Di nói mà mắt cô không ngừng chuyển động, dường như cô đã tính toán kỹ lưỡng vấn đề này.

"Ồ? Thật sao? Có vẻ đó là một kế hoạch không tệ..."

Lâm Húc Dương cười một cách miễn cưỡng, trong lòng anh cảm thấy đây chẳng phải chuyện hay ho gì. Biết được chuyện lần trước đã khiến cho Ngự Ưu Mỹ Phẩm tổn thất một mối làm ăn khiến anh cảm thấy có chút áy náy.

Bản thân mình lại đưa ra gợi ý cùng một ngôi sao cho Cung Ấu Hi, há chẳng phải đang chống lại Cung Ấu Hi hay sao?

"Sao hả? Có phải cậu cảm thấy có chút không nỡ? Sợ rằng Cung Ấu Hi phải chịu thiệt thòi sao?"

Phương Thanh Di nhướng mày khi nhìn thấy Lâm Húc Dương đang lo lắng.

"Thành thật mà nói, đúng là tôi có chút băn khoăn, dù sao chính tôi đã cho cô ấy lời khuyên này..."

Lâm Húc Dương cảm thấy hơi khó chịu.

"Ha ha, lòi đuôi cao rồi nhé? Vừa rồi còn không chịu thừa nhận."

Phương Thanh Di cười chế nhạo.

"Được thôi, vậy Thanh Di này, liệu có biện pháp nào khác vẹn cả đôi đường được không?

Lâm Húc Dương nhíu chặt đôi mày.

"Không có, tôi đã tìm Diệp Thiếu Thiên xử lý chuyện này rồi. Bây giờ hối hận cũng đã muộn rồi. Trừ khi cậu đi thuyết phục Cung Ấu Hi để họ tìm một ngôi sao khác, nếu không đến lúc đó chắc chắn sẽ có sự cạnh tranh giữa chúng tôi."

Phương Thanh Di lắc đầu.

"Vậy à..."

Lâm Húc Dương nghĩ rồi sờ điện thoại trong túi quần, đúng là anh đang có ý này.

"Muốn gọi thì cứ gọi đi, không cần quan tâm đến tôi."

Phương Thanh Di lại xúi giục thêm.

Lâm Húc Dương nghiến răng và lại gọi điện cho Cung Ấu Hi.

Một lúc sau, Cung Ấu Hi nhấc máy, giọng của cô rất nhỏ, dường như đang cố nói trong cổ họng: "Alo, anh Húc Dương? Có chuyện gì vậy?"

"Tiểu Hi, tôi chỉ muốn hỏi xem công ty cô đã chốt được ngôi sao chưa?”

Lâm Húc Dương ngập ngừng dò hỏi.

"Ờm, vụ việc đã được trình lên rồi, giờ đang chạy quy trình để sắp xếp! Em đã nói với mọi người sự phân tích của anh, về cơ bản đều đã thông qua.”

Cung Ấu Hi đáp lại với vẻ thích thú.

"À ... thế à ... thế có nghĩa là bên cô muốn đổi thành ngôi sao khác là chuyện không thể?”

Lâm Húc Dương cảm thấy khổ tâm.

"Đổi người khác? Tại sao lại phải đổi? Đã bắt đầu chạy quy trình sắp xếp rồi, có lẽ cũng đã liên hệ với giám đốc của bên đó rồi, đổi người khác chắc là không thích hợp cho lắm?”

Cung Ấu Hi nghi hoặc hỏi.

"Ồ, vậy không có chuyện gì nữa, cô đang bận sao? Tôi không làm phiền cô nữa!"

Lâm Húc Dương nói xong liền cúp máy, anh thấy Phương Thanh Di đang nhìn mình cười mà như không cười.

"Thế nào? Có phải họ cũng đang sắp xếp rồi?"

"Ừ……"

Lâm Húc Dương gật đầu, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

“Ầy da, đừng có làm cái bộ dạng đầy áy náy đó nữa, cậu đâu có làm gì sai. Cung Ấu Hi là một cô gái rất thông minh, cho dù cậu không đưa ra đề nghị này, bọn họ có lẽ cũng sẽ lựa chọn giống như chúng ta thôi."

"Có điều cậu cũng đừng quá lo lắng, đã nói là cạnh tranh rồi, ngôi sao đó sẽ lựa chọn ai, giờ chúng ta cũng chưa chắc chắn mà. Tuy nhiên, có vẻ như nữ minh tinh đó cũng sẽ dành thời gian đến để khảo sát thực địa trước tình hình hai công ty cùng lúc đưa ra lời mời, sau đó sẽ lựa chọn bên tốt hơn. Chắc chắn tôi sẽ cố gắng hết sức, đã thua hết trận này đến trận khác rồi, tôi không muốn tiếp tục thua nữa!”

Phương Thanh Di nói một hồi, không biết có thể coi là đang an ủi không.

Thấy Lâm Húc Dương không lên tiếng, Phương Thanh Di ngập ngừng dò hỏi: "Có phải cậu lại định đi thông báo cho Cung Ấu Hi, kêu cô ấy phải cẩn thận?”

"Sao thế được? Tôi tự biết thân phận của mình là gì. Thực ra ngay từ đầu tôi đã nên tránh chủ đề này ra. Cũng là cô không để ý thôi, chứ nếu nói nghiêm trọng một chút, thì tôi cũng có thể coi là đã tiết lộ bí mật doanh nghiệp rồi đúng không?”

Lâm Húc Dương cười gượng.

"Ừm, xem ra cậu còn chưa đến nỗi ngốc lắm, được rồi, nếu không còn việc gì thì cậu ra ngoài làm việc đi!”

Phương Thanh Di ra lệnh đuổi khách.

Nhưng khi Lâm Húc Dương vừa mở cửa phòng làm việc ra, cô lại gọi giật người đàn ông này lại: “Này! Nếu như có một ngày, tôi và Cung Ấu Hi buộc phải phân cao thấp, cậu sẽ giúp ai?”

Bình Luận (0)
Comment