Bà Chủ Cực Phẩm Của Tôi

Chương 89

Thấy Cung Ấu Hi quan tâm đến Lâm Húc Dương như vậy, trong lòng La Khởi cảm thấy thật buồn cười, đồng thời cô cũng trở nên tò mò về người đàn ông này.

Trong những tài liệu cô thấy, Lâm Húc Dương có hoàn cảnh gia đình không tốt, không có bằng cấp cũng không có văn hoá. Những năm đầu đi làm thuê khắp nơi, sau đó làm một nhân viên chà lưng ở một nhà tắm hơi.

Theo như La Khởi thấy, người đàn ông này đã làm đủ mọi việc bừa bãi, và khi tiếp xúc với anh ta, anh ta lại còn đang bán khoai tây dưới trung tâm thương mại.

Nhưng chính người đàn ông trông có vẻ bình thường như biết bao nhiêu người khác trong xã hội này, thực sự đã khiến cho thiên kim tiểu thư nhà họ Cung mê mẩn đến như vậy.

Hơn nữa, có vẻ như Lâm Húc Dương và Phương Thanh Di vẫn có mối quan hệ không rõ ràng nào đó.

Theo như La Khởi thấy, Phương Thanh Di cũng là một phụ nữ rất cao cấp, nhưng dường như cũng có ý đối với Lâm Húc Dương.

Đây rốt cuộc là tình huống gì vậy, lẽ nào hai người phụ nữ này đều điên rồi sao? Hay là Lâm Húc Dương biết trù ếm?

La Khởi thực sự không thể hình dung được rốt cuộc người đàn ông này có sức hấp dẫn gì. Nếu nói rằng người đàn ông này đẹp trai, mấy anh chàng công tử nhà giàu đẹp trai hơn anh ta có rất nhiều, còn vừa đẹp trai, khí chất lại giàu có nữa kia.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, theo như dữ liệu mà nói, người đàn ông này vốn đã thuộc hàng bần cùng, nhưng không ngờ lại có thể dứt khoát từ chối năm triệu của chú Cung, chút dũng khí này quả thực rất ấn tượng.

Nhưng chỉ dựa vào điều này, La Khởi cho rằng không đủ để lý do để thu hút phụ nữ, có thể người đàn ông này còn có những đặc điểm khác mà cô chưa nhận thấy.

Lẽ nào.......

La Khởi không khỏi nghĩ đến mấy chỗ mơ hồ, dường như phát hiện mình hơi suy nghĩ lung tung rồi, liền âm thầm nuốt ực một cái.

Không rõ tình hình bên chỗ Phương Thanh Di đã đành, lẽ nào cô em họ nhỏ bé Cung Ấu Hi của cô đã bị chinh phục bởi sức đàn ông mạnh mẽ của người đàn ông này?

Người ta nói rằng nếu đàn ông mạnh mẽ sẽ khiến phụ nữ phải xiêu lòng.

Không phải chứ? Cung Ấu Hi bây giờ trông rất bình thường mà?

Hay là gạo đã nấu thành cơm rồi, chỉ là mình không phát hiện ra.

Nghĩ đến đây, La Khởi nhìn Cung Ấu Hi một cách kỳ lạ, tỉ mỉ quan sát cô.

"Chị Khởi, chị đang nhìn gì vậy, rốt cuộc bố em đã nói gì với anh Húc Dương vậy?"

Cung Ấu Hi thấy La Khởi không trả lời câu hỏi của mình mà thay vào đó cứ dò xét mình với ánh mắt kỳ lạ, có chút lo lắng hỏi.

"Chờ đã, Tiểu Hi, chị hỏi em một câu, em quen biết Lâm Húc Dương đó bao lâu rồi?"

La Khởi nghiêm túc hỏi.

"Hừm ... nếu như từ lần gặp tiên đã tính là quen biết thì có lẽ được hai tháng rồi. Nếu như chính thức quen thì chắc là chưa đến một tháng.”

Cung Ấu Hi sau khi suy nghĩ một lúc liền trả lời.

"Một tháng? Nhanh vậy à?"

La Khởi ngạc nhiên hỏi, mặc dù cô không biết cái gọi là quen biết nghĩa là gì, theo như người phụ nữ này nghĩ thì chắc ý là đã thiết lập quan hệ rồi.

"Hả? Cái gì nhanh như vậy?"

Cung Ấu Hi nhìn La Khởi đầy nghi ngờ.

"Không phải là hai người đã…cái đó rồi chứ?"

La Khởi hơn Cung Ấu Hi có vài tuổi, nhưng kinh nghiệm bản thân đã giúp cô trưởng thành hơn. Thực ra cô không biết nhiều về chuyện nam nữ, hầu hết đều học được từ tiểu thuyết hay phim ảnh thành thị.

"Làm gì có? Chị Khởi, rốt cuộc chị đang nói gì vậy? Mau trả lời câu hỏi của em đi."

Cung Ấu Hi ngơ ngác hỏi.

"Haizz ... Ý chị là có phải hai người đã…cái đó…lên giường rồi đúng không?"

La Khởi có chút xấu hổ.

"Chị Khởi, chị đang nói linh tinh cái gì vậy! Em và anh Húc Dương chỉ là bạn bè, làm sao có thể lên giường được? Em có phải người phụ nữ tuỳ tiện đâu!"

Cung Ấu Hi mở to mắt khi nghe những lời này, có phần tức giận đáp lại.

"À ... Không, chỉ là chị cảm thấy lạ thôi, ha ha ..."

Nghe xong câu trả lời, La Khởi càng xấu hổ hơn, từ nhỏ Cung Ấu Hi đã chơi rất thân với cô ở nhà, nên khá là hiểu nhau.

Nói là Cung Ấu Hi lên giường với một gã đàn ông mới quen chưa đến hai tháng thì cô cũng không tin.

Với sự giáo dục của gia đình Cung Ấu Hi, cho dù có quan hệ thật thì ước tính cũng phải đợi đến sau khi kết hôn.

"Chị Khởi, chị còn nói năng suy nghĩ linh tinh, em sẽ thực sự giận đấy! Chị trả lời câu hỏi của em nhanh lên!"

Cung Ấu Hi cau có.

"Được rồi, được rồi, chị chỉ là tuỳ tiện hỏi vậy thôi. Chú Cung đã đến tìm Lâm Húc Dương nói là đưa cho anh ta năm triệu, để anh ta tránh xa em ra, nếu không thì cũng phải biến mất khỏi thành phố này!”

La Khởi không muốn khiến Cung Ấu Hi tức giận, vì vậy cô vội vàng trả lời câu hỏi.

"Bố em thực sự đã làm như thế sao?"

Cung Ấu Hi lo lắng hỏi.

"Chắc trăm phần trăm. Hôm nay bố em đến tìm chị, nhờ chị đưa đến bệnh viện tìm Lâm Húc Dương! Khi nói những điều này, chị ở ngay bên cạnh mà!”

La Khởi gật đầu.

"Sao bố em lại như thế chứ! Vậy thì ... kết quả ra sao!"

Cung Ấu Hi cau mày, đầy mặt u ám.

"Kết quả à... kết quả là chú Cung viết tờ séc năm triệu đưa cho Lâm Húc Dương."

La Khởi cố tình nói lòng vòng, như thể cô muốn xem rốt cuộc Cung Ấu Hi quan tâm đến vấn đề này như thế nào.

"Vậy... anh Húc Dương đã nhận rồi sao?"

Vẻ mặt Cung Ấu Hi có chút tái nhợt.

"Em có chắc là muốn biết câu trả lời không?"

Khi La Khởi nhìn biểu hiện của Cung Ấu Hi, cô đã biết rằng cô gái này đã trúng độc quá sâu rồi. Thành thật mà nói, cô rất muốn nói dối rằng Lâm Húc Dương đã nhận lấy tiền, có điều lời nói dối này không thể giấu giếm mãi được.

"Em...... em muốn biết!"

Cung Ấu Hi gật đầu.

"Thôi được, Lâm Húc Dương đã cầm tờ séc ... và sau đó ... đốt cháy ngay tại chỗ ..."

La Khởi cố ý dừng lại một lúc lâu, cô có thể nhìn thấy gần như Cung Ấu Hi mặt cắt không còn giọt máu khi nghe được vế trước, cuối cùng đành miễn cưỡng nói ra sự thật.

Ngay khi nghe thấy Lâm Húc Dương đốt tờ séc, ánh mắt Cung Ấu Hi lập tức lóe lên.

"Em biết anh Húc Dương sẽ không để em thất vọng! Năm triệu, người bình thường khó có thể từ chối! Anh ấy...... Có phải anh ấy rất quan tâm đến em? Anh ấy đã nói gì với bố em?"

Cung Ấu Hi đỏ mặt và hào hứng hỏi.

"Ừm .... Mặc dù anh ta đã từ chối năm triệu, nhưng không có nghĩa là anh ta rất quan tâm đến em. Nếu chị nhớ không nhầm thì anh ta nói rằng em và anh ta có quan hệ bạn bè. Ừm… vậy nên... là những người đồng đội đã cùng nhau trải qua khó khăn? Là anh em…Dù sao ý là những người anh em sắt son, tình nghĩa này không thể đo được bằng tiền bạc!”

Sau khi La Khởi suy nghĩ một lúc thì trả lời.

"Em biết, chúng em thực sự đã cùng nhau trải qua sinh tử, rồi sao nữa?"

Cung Ấu Hi đỏ mặt.

"Sau đó à, anh ta nói không có tình cảm nam nữ với em, sẽ tìm cơ hội nói rõ ràng với em là anh ta không thích em!"

La Khởi trả lời thẳng thừng.

"Cái gì mà tình cảm nam nữ, à? Anh ấy nói không thích em?"

Khi nghe đến đây, Cung Ấu Hi đang có vẻ ngại ngùng liền ngẩn ra.

"Ừ, anh ta không thích em, nhưng anh ta lại rất quan tâm đến Phương Thanh Di. Chị khuyên em không nên có quá nhiều tình cảm đối với tên nhóc đó. Như thế thực sự là đang lãng phí tình cảm. Khẩu vị của người ta lạ, họ thích phụ nữ, thiếu phụ đã kết hôn rồi cơ!”

La Khởi gật đầu.

"Chị đừng nói linh tinh, Anh Húc Dương và Phương tiểu thư ở bên nhau là vì có nỗi khổ riêng. Em biết, nhưng mà anh Húc Dương thực sự tự mình nói ra là không thích em ư?”

Cung Ấu Hi căng thẳng nhìn La Khởi.

"Đúng là có ý như vậy!"

La Khởi trả lời rất nghiêm túc.

"Tại sao? Không phải chứ, nếu như anh ấy đã không thích em thì anh ấy cầm thẳng năm triệu đồng ý với yêu cầu của bố em là được rồi, nhưng anh ấy lại đốt cháy nó! Phải rồi, chị Khởi này, chị nói xem liệu có phải vì bố em ở trước mặt nên anh ấy không muốn làm bố em giận, mới cố tình nói như vậy không? Thực ra có thể anh ấy có ý với em, chỉ là đang nói dối thôi?”

Cung Ấu Hi nhìn La Khởi với vẻ mặt đầy mong đợi.

Bình Luận (0)
Comment