Lạc Thần cảm giác miệng nàng đã mỏi, lưu luyến ngậm cái lưỡi nhỏ nút chặt một cái, lúc này mới nhả ra...
Một sợi tơ bằng nước trong suốt nối liền hai khuôn miệng khiến hai người nhìn nhau mĩm cười...
“Bảo bối, miệng muội thật ngọt” Lạc Thần gãy gãy đôi môi hơi sưng đỏ của nàng, mĩm cười khen ngợi...
Lý Trúc Loan xấu hổ cúi đầu, lý nhí đáp: “Miệng huynh cũng vậy, phu quân”
Nghe nàng gọi mình phu quân, Lạc Thần hạnh phúc cười lớn, ôm vòng eo. nàng, cảm nhận bộ ngực tròn đè ép, hắn chân thành thủ thỉ: “Nàng đã gọi ta một tiếng phu quân, ta sẽ trân trọng nàng suốt đời này, không để thê tử của mình chịu nữa điểm ủy khu:
“Vâng” Nàng ngoan ngoãn, thậm chí không biết vì sao, trong lòng thầm cảm ơn Mộc Hào, nếu không nhờ đối phương, có lẽ hiện tại mình và phu quân còn là bằng hữu quan hệ...
“Hôm nay ba người chúng ta chính thức là một gia đình, mau thay huynh cởi y phục” Lạc Thần thả lỏng nàng ra, bắt đầu cởi bỏ y sam trên người nàng...
Lý Trúc Loan cố nén cảm giác xấu hổ, đôi tay mềm mại hơi run bắt đầu lột y phục hắn...nhớ lại hình tượng trần truồng ngạo nghễ tại Đấu Thú Trường lần kia khiến tim nàng đập mạnh...
Từng lớp vải mỏng rơi xuống, thân thể lung linh như tiên nữ cũng xuất hiện trong tầm mắt nam nhâi
'Yếm hồng rơi xuống... Tiểu khố nơi hai chân cũng tiếp bước... Một ngọc thể hoàn mỹ trở về với tự nhiên...
Lạc Thần như bị định thân, không thể rời mắt khỏi tuyệt phẩm của thiên nhiên kia...
Ngực nàng không cự đại như Mộc Tử Âm, nhưng lại to tròn vừa vặn, có hai núm vú hồng nhạt tô điểm...vòng eo nhỏ gọn tạo cảm giác một tay có thể nắm chặt, nơi trung tâm là lỗ rốn xinh xắn tô điểm...
Đùi đẹp thon dài, nơi giữa là một khe nứt bằng thịt hồng hào, lúc này đang có nước từ bên trong chảy ra...vài sợi cỏ nhỏ đen tuyền phún phín ngay gò mu múp. máp...
Đây có lẽ là cổ thân thể hoàn mỹ nhất của tuổi thanh xuân người con gái...
Mà lúc này thân thể Lạc Thần cũng trở về nguyên thủy trước đôi bàn tay mềm mại kia, trãi qua rèn luyện và các trận chiến, Lạc Thần đã không còn gầy yếu như hôm nào, trái lại thân hình cao thẳng, cơ bắp chắt khỏe săn lại một cách linh hoạt, sáu muối rắn chắc, thân hình cân đối khỏe khắn, có các làn gân xanh...
Lý Trúc Loan hai mắt dần mê ly nhìn ngắm phu quân của mình, khe thịt giữa hai chân hơi co lại, bị thứ ngạo nghễ đang sừng sững cao kia thu hút...
“To và dài quá” Nàng hoảng hốt thầm nghĩ, dù lần trước nàng từng chứng kiến nhưng với khoảng cách xa, chưa cảm nhận được độ vĩ đại của vật kia...
Thật ra gần đây kích cỡ dương vật Lạc Thần có sự gia tăng, hắn chỉ mới 17 tuổi, thân thể còn tiếp tục phát triển, ngoài ra Long Tiên Thánh Điển càng làm quy mô của nó gia tăng, các đường gân guốt lồ lộ như long căn...
Khó trách vốn cao quý, nội hàm như Mộc Tử Âm sau lần trước vẫn bị nó chinh phục, kích phát sự mẫn cảm của thân thể...
“Thích nó không?” Lạc Thần kéo bàn tay mềm mại của nàng đặt lên dương vật đang nóng hổi...
Lý Trúc Loan giật bắn người, theo bản năng muốn rút tay về nhưng không hiểu vì sao vẫn run run nắm lấy, thứ kia dường như có ma lực thu hút lấy nàng...
“Nó sau này sẽ là bảo bối của muội” Lạc Thần một tay xoa nhẹ bầu vú to tròn của thê tử, mở miệng cười trêu chọc...
“Phu quân..nó lớn quá...muội sợ..” Lý Trúc Loan ngượng ngùng mở miệng, bàn tay nàng vẫn chưa thể năm gọn thứ kia...
“Không sao, muội thử hỏi Tử Âm, xem có thích nó không” Lạc Thần quay đầu nhìn Mộc Tử Âm liếc mắt...
“Vô liêm sĩ, mau thả ta ra...” Mộc Tử Âm từ lâu đã sớm nhắm chặt hai mắt, bị không gian Linh Giới Châu trói buộc khiến nàng chỉ có thể nằm im ở đó, nghe nam nhân trêu chọc nàng lên tiếng chửi măng...
“Ta đã nói hôm nay sẽ sủng ái hai vị lão bà của mình, sao có thể nuốt lời?” Lạc Thần nhếch môi, bất ngờ bế thân thể trần truồng của Lý Trúc Loan đến cạnh Mộc Tử Âm...
“Ngươi thật sự muốn sao?” Mộc Tử Âm thanh âm xuất hiện một tia run lẩy bẩy, trong lòng còn một tia hy vọng hắn chỉ hù dọa...
“Phu quân, muội ngại... Lý Trúc Loan ngập ngừng dịu dàng nói...
“Ngoan, rồi sẽ dần quen, chúng ta sống với nhau một đời chứ không phải chỉ vài sớm chiều” Lạc Thần vuốt ve phần lưng trơn bóng của nàng an ủi...
Lý Trúc Loan nghĩ cũng có lý, nàng đảo đôi mắt đẹp, nhìn sư phụ đang xấu hổ nhắm mắt kia...
Nàng vốn cũng là cô nương nghịch ngợm, chẳng qua muốn dịu dàng trước mặt hắn, hiện tại đột ngột xuất hiện ý nghĩ tinh quái trong đầu, ra vẻ làm nững nói:
“Nhưng muội chưa có kinh nghiệm trong chuyện này nha, hay là huynh trước sủng ái sư phụ để muội quan sát, sau đó an tâm hầu hạ phu quân”
iếp tay cho giặc” Mộc Tử Âm ình thành từng cơn sóng...
“Xú nha đầu, uổng công vi sư tốt với ngươi nghe vậy tức giận thở phì phò, bộ ngực hùng vĩ
“Dù gì sư phụ cũng đã thuộc về phu quân, đời này ngoài đồ nhi cũng không còn thân nhân nào khác, phu quân lại yêu ngươi nhiều như vậy, chẳng lế người còn muốn rời đi hay sao?”
Lý Trúc Loan hiểu chuyện lên tiếng khuyên nhủ, trong lòng nàng mong được sống cùng hai người họ đến cuối đời.
Mộc Tử Âm trầm mặc, quả thật hiện tại ngoài Lý Trúc Loan nàng không còn người thân nào khác, Doãn Chí Bình cũng không đủ tình nghĩa để nàng tự sát theo hẳn, lại nghĩ tới Lạc Thần mặc dù hay làm mình tức giận, nhưng hắn quả thật tốt quá mức với mình...
Lạc Thần chứng kiến cảnh này, âm thầm gật đầu khen ngợi, xem ra lần này cưới được vợ tốt, quyết định chiều nàng, cười nói:
“Được rồi, hôm nay để nàng làm chủ, bất quá sau này nên gọi Tử Âm là tỷ tỷ... Chụt
“Phu quân tốt nhất, trước mau sủng ái sư phụ tỷ tỷ” Lý Trúc Loan hôn vào má hắn một cái, ngoan ngãn rời khỏ lòng hắn nhường cho sư phụ...
Lạc Thần nằm xuống bên cạnh Mộc Tử Âm, kéo thân thể đây đặn mềm mại của nàng vào lòng, điều khiển Linh Giới Châu giải bỏ trói buộc, lúc này xoay người nàng lại nhìn vào mắt hắn...