Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 179

Một tia cự đại Kiếm Khí lấy thế không thể cản hướng Mộc Tử Âm vô tình chém tới...

Rống

Thổ Hùng không biết sợ hãi là gì, thân hình to lớn ngăn chặn trước mặt Mộc 'Tử Âm, hai nấm đấm hướng Kiếm Khí kia đập mạnh...

Xet...

Trước uy lực của Hóa Thần sắp Viên Mãn, Thổ Hùng tứ phân ngũ liệt, tiêu tán trong thiên địa...

Mà Liệt Vân Trảm cũng bị yếu bớt vài phần... Mộc Tử Âm ngưng trọng khế quát: “Tổ Thụ Che Chở”

Theo tiếng nói vừa dứt, Mộc hệ linh lực ngưng tụ thành một cây to lớn cổ thụ che chắn trước mặt nàng...

Đây là vũ kỹ của Thiên Mộc Tông, trước đây Tứ Trưởng Lão đã sử dụng khi chiến đấu cùng Lạc Thần...


Kiếm khí rất nhanh tiếp xúc với cổ thụ...

Cổ thụ lấp lánh ánh sáng, cành lá xum xuê khiến tốc độ của kiếm khí chậm lại vài phần...

Xet... Lại một lần nữa Liệt Vân Trảm thẳng cuộc, cổ thụ tiêu tán trong thiên địa... Bất quá uy lực của Liệt Vân Trảm cũng suy giảm đến mức thấp nhất...

Mộc Tử Âm đã sớm nâng lên Tử Mộc Kiếm chém đến, hóa giải hoàn toàn thế công của Cố Độn Địa...

“Thủ đoạn quả thật không ít, bất quá xem ngươi còn chống đỡ được bao lâu” Cố Độn Địa cười lạnh, lại một lần nữa thi triển Liệt Vân Trảm...

Mộc Tử Âm đã có kinh nghiệm, đương nhiên không cho đối phương cơ hội... “Hồ Điệp Loạn Vũ”

'Tử Mộc Kiếm huy vũ, từng con hồ điệp khiêu vũ giữa bầu trời, đem thân ảnh của nàng che khuất...

Liệt Vân Trảm xuyên thấu qua bầy hồ điệp, nhưng thân ảnh nữ nhân kiều diễm đã sớm biến mất...

“Đại trưởng lão cẩn thận” Cố Chính lên tiếng nhắc nhở...

“Hừ, thân mình lo chưa xong” Lạc Thần hừ lạnh một tiếng, tốc biến triển khai, Đại Hồng Cước đạp mạnh...

Răng rắc...

Âm thanh xương gãy một lần nữa vang lên, Cố Chính phun một ngụm máu tươi...

Nhìn Cố Chính đã bị thương, ánh mắt Lạc Thần lập lòe, Nhìn Xuyên Yếu Điểm cấp tốc mở rộng...

Trong lòng bàn tay, một Linh Đạn hừng hực hỏa diễm màu tím đang xoay. tròn...

Hắn phải bằng tốc độ nhanh nhất giết chết người này, hỗ trợ cho lão bà của mình...

Mà lúc này Cố Độn Địa đã lấy lại tinh thần, hắn mảnh liệt quay đầu...

Không biết từ lúc nào, một bầy hồ điệp quỷ dị xuất hiện sau lưng hắn, nữ tử tay cầm Tử Mộc Kiếm xinh đẹp bước ra, lạnh lùng quát:

“Nhất Kích Tất Sát” Mộc kiếm màu tím dứt khoát quét ngang... Kiếm ảnh phô thiên cái địa như che lắp cả bầu trời...

Cố Độn Địa trong lòng lạnh toát, chiêu thức này như thật như ảo, dù thần thức. của Hóa Thần Kỳ vẫn không bắt được sơ hở của nó...

Tuy nhiên dựa vào kinh nghiệm chỉnh chiến lâu năm, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Cố Độn Địa lách mình sang một nhịp...

ÁÁ Âm thanh hét thảm vang vọng, một cánh tay tung bay trên không trung, theo sau đó là máu huyết như vòi nước bắn mạnh mà ra...

Cố Độn Địa mất một cánh tay...

Mộc Tử Âm sắc mặt hoảng hốt, không nghĩ tới đối phương lợi hại như vậy, trong thời điểm cuối cùng lại thành công né tránh, Nhất Kích Tất Sát vốn nhắm vào đầu, hiện tại lại chỉ lấy được một tay...

“Không hổ là Hóa Thần Hậu Kỳ” Mộc Tử Âm sắc mặt tái nhợt vô lực nói... Thi triển Nhất Kích Tất Sát khiến linh lực toàn thân nàng hầu như bị rút sạch, do có kinh nghiệm lần trước thi triển, lần này nàng miễn cưỡng bảo trụ thân thể lơ

lửng trên không trung...

“Xem ra là ta chủ quan, có thể ngồi lên ghế Đại Trưởng Lão, quả nhiên không đơn giản...”

Mộc Tử Âm thầm nghĩ, khi nhận được Tử Mộc Kiếm từ tay Lạc Thần, nàng đã tự tin cho rằng mình đủ sức hạ gục Hóa Thần Hậu Kỳ, hiện tại xem ra vẫn còn thiếu một chút...

“Tiện nhân, ngươi phải chết”

Cố Độn Địa phẫn nộ gầm thét, trường kiếm trong tay điên cuồng ngưng tụ Phong linh lực, sát khí như có thể ngưng tụ thành thực chất...

Không có một chút thương hoa tiếc ngọc, hướng giai nhân trảm xuống...

Bình Luận (0)
Comment