Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 234

Nơi đó, Diễm Tâm, Thiên Mộc, Huyền Thủy, Linh Thổ bốn tôn đại đỉnh an tọa lần lượt ở bốn góc khác nhau...

Tại trung tâm tứ đỉnh là một đóa bạch liên trong suốt có năm cánh hoa đang xoay tròn nhè nhẹ...

Tứ đỉnh đang mãnh liệt rung động, linh lực vô biên tỏa ra trấn áp đóa bạch liên năm cánh

Linh Hồn Lạc Thần đang phát sáng trong thân thể hắn, các Kinh Văn cổ lão liên tục lập lòe, ra sức Luyện Hóa đóa sen năm cánh kia...

Ôn Hồn Liên...

Qua gần một tháng thời gian luyện hóa, Lạc Thần đã có thể miễn cưỡng tiếp nhận một nữa Hồn Lực dồi giàu từ nó...

Tu vi Hồn Tu của hắn hiện nay đã là Nguyên Anh Sơ Kỳ...

Tiến bộ hết sức kinh người...

Mặc dù vậy nhưng Ôn Hồn Liên vẫn chưa hoàn toàn thuộc về hắn, nếu hiện tại dừng lại quá trình Luyện Hóa, chỉ sợ nó sẽ lập tức chạy tọt sang người Cơ

Băng...

Với trạng thái hiện tại của nàng, tiếp nhận Ôn Hồn Liên không khác nào tự sát, chỉ sợ Linh Hồn sẽ bị nó một ngụm thôn phê...

Đương nhiên nguy hiểm luôn đồng hành cùng lợi ít... Lạc Thần không quên truyền Hồn Lực sang tẩm bổ cho nàng thông qua nơi tư mật đang kết hợp của hai người, thương thế của nàng đã khả quan hơn nhiều

lắm...

Ít nhất sau này nếu hắn dừng hẳn việc song tu, nàng vẫn sẽ không mất mạng...

Đương nhiên bao nhiêu đó Lạc Thần vẫn không thỏa mãn, hắn muốn luyện hóa toàn bộ ÔnHồn Liên cũng như thành công thức tỉnh Cơ Băng mới hoàn mỹ nhất...

Đối với Hồn Tu bình thường, muốn Luyện Hóa Ôn Hồn Liên có lẽ rất khó khăn, nhưng với một kẻ sở hữu Cấm Ky công pháp như Lạc Thần, có các kinh văn cổ lão trợ giúp, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi...

Thời gian chầm chậm mà qua...

Một ngày kia, quả trứng do Lôi Đình bao phủ được đặt trên đỉnh Cung Đình Thụ đột ngột rung động kịch liệt...

Răng rắc... Từng âm thanh nứt vỡ vang lên trong không gian tĩnh lặng... ÂM ẦM ĐÙNG ĐOÀN...

Theo sau đó là Lôi Đình màu tím tràn ngập, uy lực như có thể tạc thiên kích địa...

Từ trong đống vỏ trứng đổ vỡ, một thân ảnh đạp chân mà ra...

Vẫn là bộ dạng to hơn chó nhỏ một chút, đầu và cánh đại bàng thân sư tử, bộ lông bạch tử xen lẫn, chỉ là giữa trán lại xuất hiện một ấn ký hình tia chóp màu tím lấp lánh lôi quang...

Tử Lôi Sư Bàng Tiểu Sư...

Nó nhìn Lạc Thần và Cơ Băng cách đó không xa bằng đôi mắt thân thiết...

Sau đó ngửa mặt lên trời gào thét vang dội...

RÉO...

Tử Sắc Lôi Đình bao phủ toàn bộ thân thể Tiểu Sư, theo sau đó là khí tức trên thân đột ngột mãnh liệt chuyển biến...

Tam Giai Yêu Thú...

Tam Giai Hậu Kỳ...

Tam Giai Viên Mãn... Tứ Giai...

Tứ Giai Trung Kỳ...

Liên tục nhiều lần đề thăng, mãi đến khi tu vi đạt mức Ngũ giai sơ kỳ thì dừng lại...

Tương đương Hóa Thần Sơ Kỳ tu sĩ nhân loại...

Lục Giai Viên Mãn Yêu Đan quá mức trân quý, Tiểu Sư mặc dù chưa hấp thụ hoàn toàn nhưng đã tiến bộ kinh khủng như thế...


Mà lúc này, bề ngoài của nó đã có sự khác biệt như trời và đất... Thân hình cao lớn uy phong lãm lãm, tứ chỉ lực lưỡng như đại thụ chống trời, mỏ đại bàng sắc nhọn như kim cương, đôi cánh dài chục trượng, bộ lông tung bay

trong gió, uy phong đến cực điểm...

Tử sắc Lôi Đình gia thân, hai cánh khổng lồ khế võ, tứ chỉ có điện quang lấp lóe...

ĐÙNG ĐOÀNG... Âm thanh như thiên phạt hàng lâm, thân ảnh khổng lồ đã biến mất...

Ánh chớp lóe lên, cách đỉnh Cung Đình Thụ vài chục trượng, thân ảnh khổng lồ ấy xuất hiện...

Thời gian chưa đến một lần hô hấp... Sau khi trưởng thành, tốc độ Tiểu Sư kinh khủng như chưa từng có... Âm Ầm Ầm...

Lôi âm liên tục vang vọng, ánh chớp sáng bừng không gian, Tiểu Sư thích thú thử nghiệm tốc độ mới mẻ của mình, hai mắt nó ngập tràn chiến ý...

Nó biết rằng, thời gian tới mình sẽ được đồng hành cùng chủ nhân...

Sau khi lượn lờ một vòng, Tiểu Sư lại xuất hiện trên đỉnh Cung Đình Thụ, ngoan ngoãn nằm xuống...

Như một thủ hộ thần trông coi tình hình Lạc Thần...

Bên trong Thi Cầm Cung...

Thân thể tuyệt mỹ của Liễu Thi Cầm lơ lửng trên không trung... Linh Thạch như núi cao chất chồng xung quanh bổ sung Linh Khí... Cường độ áp súc đến mức kinh người...

Nếu không phải mỗi tòa cung điện đều hết sức kiên cố, chỉ sợ đã sớm vỡ nát...

Từng âm thanh mê người và cổ kính từ đôi môi thơm của nàng phát ra... Khẩu quyết Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh.. Giữa cái trán trơn bóng, một dấu ấn nhỏ hình bán nguyệt như ẩn như hiện...

Nó không làm xấu đi gương mặt của nàng, trái lại càng khiến nàng trở nên cao quý, càng thêm xinh đẹp...

Khiến người như muốn ngạt thở...

Mà dấu ấn kia lại thay thế nàng hấp thu tất cả Linh Khí xung quanh một cách nhanh chóng...

Khí tức toànthan vẫn chầm chầm từng bước một gia tăng, không hấp tấp, không nóng vội...

Bên trong thân thể nàng, vốn là Phong Linh Lực thuần túy dân chuyển sang màu đen...

Như ngọn gió trong đêm thâu, quỷ bí và giá lạnh...

Dạ Phong...

Bình Luận (0)
Comment