Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 255

Mà Hầu tộc hai huynh đệ này là người của Hỏa Hầu nhất tộc...tinh thông sử dụng Hỏa Diễm...

“Ta đối với thanh Cung của người kia cảm thấy hứng thú!” Một tên khỉ đột trong đó nhìn Lạc Thần liếm liếm môi tham lam nói, hắn tên là Hầu Tuấn, dù là yêu thú nhưng rất thích sử dụng cung tên, vừa gặp Bắc Đẩu Cung đã mê đắm vô cùng, hận không thể chiếm đoạt thành của mình...

Độc Giác Ưng Vương gật đầu, Hầu Tuấn muốn chiếm thanh Cung kia hắn cũng không quá kinh ngạc, tương truyền kẻ này đối với bắn tên si mê vô cùng, lại có tạo nghệ cực cao, từng bắn hạ bốn tên Ngũ giai yêu thú trong một trận chiến, danh vang thiên hạ...

“Ta lại có hứng thú với Dị Hỏa của hắn!”

Tên còn lại cũng tham lam nhìn Lạc 'Thần, hắn là Hỏa thuộc tính yêu Hầu, đối với Dị Hỏa đương nhiên là vô cùng thèm khát...

'Tên này gọi là Hầu Tú, đệ đệ của Hầu Tuấn...

“Không thành vấn đề! Giúp ta giết kẻ này, Pháp bảo và Dị Hỏa thuộc về các ngươi!” Độc Giác Ưng Vương trầm giọng nói...

Đổi lại bình thường, nhờ vả hai tên hậu bối là một sỉ nhục, nhưng hiện tại thì khác, hắn quá mức thống hận Lạc Thần và Cơ Nhã, chỉ cần có thể giết hai nhân loại này, bỏ ra cái giá lớn cũng không thành vấn đề...

Huống hồ hắn không có nhu cầu với Bắc Đẩu Cung và Dị Hỏa...

Mà hai tên Hầu tộc cũng khôn khéo vô cùng, biết đánh tay đôi không thể nào. là đối thủ của Lạc Thần, muốn cùng Độc Giác Ưng Vương liên thủ...

“Xem ra sắp có náo nhiệt! Nàng trước hết tiến vào Không Gian Pháp Bảo của ta để tránh bị vạ lây!”

Mà trong lúc hai tên Hầu Tộc xuất hiện, Lạc Thần di chuyển đến cạnh Cơ Nhã cất giọng nói...hắn biết sắp tới khó tránh khỏi một trận đại triến, sợ liên lụy đến

nàng...

“U Nguyên Đại Lục là địa bàn của Yêu Thú! Ngươi nhất định phải cẩn thận!” Cơ Nhã lo lắng căn dặn...

“Đây là U Nguyên Đại Lục sao? Ta biết rồi! Nàng cứ yên tâm dưỡng thương cho tốt!” Lạc Thần cười cười vuốt mái tóc rối bời của nàng...

“Nếu ngươi xảy ra chuyện không may, tỷ muội chúng ta theo ngươi!” Nàng cắn cắn môi, giọng nhỏ nhẹ như muỗi kêu...

Lạc Thần thân thể rung lên, trong lòng ấm áp, ngoài mặt cười mắng: “Yên tâm! Không tin tưởng ta sao?”

Không đợi nàng trả lời, hắn nhanh chóng thu thân thể mềm mại của Cơ Nhã vào Linh Giới Châu...

“RỐNG!”

Tiểu Sư phãn nộ cất tiếng gào thét, tử sắc lôi đình chóp lóe xung quanh nó, hung hăng nhìn chằm chằm hai con khỉ vừa xuất hiện...

“Đây là yêu thú gì?” Hầu tộc hai huynh đệ kiêng ky nhìn Tiểu Sư...

“Mặc kệ nó! Giết chủ nhân của nó rồi lại nói!” Độc Giác Ưng Vương cười lạnh một tiếng, bằng tốc độ nhanh nhất vồ đến Lạc Thần...

“Ta lên, ca ca ngươi yểm trợ!” Hầu Tú nhìn Hầu Tuấn trầm giọng nói, từ lỗ tai móc ra một thanh đinh ba sắc nhọn...

Là một kiện Địa Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo, có tên Liệt Hỏa Đinh Ba...

“Cứ giao cho ta!” Hầu Tuấn gảy gảy lông, một thanh cung tên đỏ rực như nham thạch xuất hiện trên tay khỉ, hai mắt linh động quan sát Lạc Thần, liếm liếm khóe môi như thợ săn gặp con mồi vậy...

“Tiểu Sư, đây là trận chiến đầu tiên! Hào hùng mà chơi với bọn hắn nào!”

Nhìn ba tên yêu thú đang nhắm vào mình, Lạc Thần cười lớn một tiếng, nhảy vọt lên lưng Tiểu Sư, vuốt bộ lông mềm của nàng cười ha hả tràn ngập khí phách...

Bắc Đẩu Cung lại một lần nữa xuất hiện trên tay...

RỐNG...

Tiểu Sư hưng phấn rít gào, âm thanh chấn động cửu tiêu, Lôi Đình lan tỏa cả một vòm trời, khiến không ít yêu thú xung quanh sắc mặt tái nhợt...

“Đây là Yêu thú gì? Vì sao chưa từng nhìn thấy? Lại làm vật cưỡi cho nhân loại?”

“Mặc kệ là yêu thú gì! Đầu quân cho nhân loại chẳng khác nào làm mất mặt 'Yêu Thú chúng ta, giết chết nó!”

“Hầu tộc hai tên này thật nhanh chân!”

“Biết sao bây giờ? Ta không phải Hỏa thuộc tính yêu thú, giết người kia cũng không có lợi ít gì!”

“Xem cuộc vui là tốt rồi!”

“Haha, ba người bọn hắn liên thủ, nhân loại này có ba đầu sáu tay cũng phải chết!”

“Đúng vậy! Cho hắn biết hậu quả xâm nhập U Nguyên Đại Lục giương oai là như thế nào!”

Chứng kiến trận chiến sắp nổ ra, không ít yêu thú trong bóng tối nghị luận âm ỷ, cho rằng nhân loại này bị giết đã là kết quả cuối cùng, thậm chí bên trong chúng

nó còn có Lục Giai yêu thú...

Chẳng qua vì không nhìn thấy lợi ích trên người Lạc Thần, chúng nó sẽ không ra tay...

“Chết đi cho ta!” Độc Giác Ưng Vương bay trên đỉnh đầu Lạc Thần và Tiểu Sư, móng vuốt vồ đến...

Bình Luận (0)
Comment