Hợp Linh Chưởng không làm Lạc Thần thất vọng...
Ba loại Linh Lực hòa hợp vào nhau, uy lực khủng bố không cách nào diễn tả...
Trước ánh mắt trợn trừng của không ít Yêu Thú đang quan sát và hai huynh đệ Hầu Tuấn, thân thể khổng lồ của Độc Giác Ưng Vương bị xuyên thủng một lỗ hổng cực đại...
Mà vị trí vừa vặn ngay trái tim...
Ở vết thương dữ tợn kia, dễ dàng có thể nhìn thấy ba loại Linh Lực vẫn điên cuồng tàn phá không có dấu hiệu dừng lại...
Thân thể khổng lồ ngày càng bị phá hủy, những nơi lực lượng đó đi qua, ngay cả một giọt máu huyết cũng không sót lại...
“Làm...Làm sao có thể?” Độc Giác Ưng Vương lúc này đã mất đi xúc giác, đau đớn không còn tồn tại, chỉ có thể trừng lớn đôi mắt đỏ ngầu như chậu máu nhìn thân thể đang dần sụp đổ của mình...
Tuyệt vọng, hoảng sợ, bỉ ai...
'Tất cả cảm giác mà Độc Giác Ưng Vương đang gánh chịu lúc này...
“AAAAA, Ta không để ngươi an lành!” Độc Giác Ưng Vương gầm lên một tiếng, theo sau đó, một Linh Hồn từ thân thể hắn cấp tốc bay ra, hướng về nơi xa bỏ
chạy...
Yêu thú khác với nhân loại, bọn chúng không có Nguyên Anh, trái lại thường dùng Linh Hồn để tẩu thoát khi mất đi thân thể...
“Hừ, Linh Hồn Yêu Thú Lục giai Trung Kỳ, ta rất chờ mong đây!” Lạc Thần cười lạnh một tiếng...
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn kích hoạt, vầng trăng tà dị treo lơ lửng nơi tròng mắt phát sáng...
Vì hiện tại trời vào đêm, uy lực của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn được gia tăng...
Đoạt Hồn triển khai, từ ánh mắt Lạc Thần, một luồng thần bí năng lượng nhanh chóng khóa chặt Linh Hồn của Độc Giác Ưng Vương, đem hắn hút vào
tròng mắt...
“AAA Gái quỷ gì? Xin tha ta một mạng!” Linh Hồn của Độc Giác Ưng Vương sợ muốn vãi ra lông chim, gầm rú cầu xin...
Âm thanh thê thảm đến cực điểm, lan tỏa khắp cả vùng trời...
“Ai nói ta đang nằm mơ đi? Sao lại có nhân loại kinh khủng như vậy?”
“Vũ Kỹ kia là gì? Dung hợp ba loại Linh Lực?”
“Là giả, nhất định là giả! Kẻ này là lão quái vật nào đó phong ấn tu vil”
“Lột mặt nạ hắn ra! Nhất định là lão già nhân loại nào đó!”
“Khốn kiếp! Để kẻ này sống sót rời đi! U Nguyên Đại Lục sẽ bị sỉ nhục!”
Vô số Yêu Thú đang quan chiến khó tin trợn trừng mắt, tìm vô số lý do an ủi
bản thâi luận thế nào bọn chúng cũng không tin nhân loại có yêu nghiệt khủng khiếp như vậy...
Mà đám yêu thú cấp thấp xung quanh đã sớm rung lên cầm cập, bọn hắn chưa bao giờ thấy một tên Lục giai Yêu Thú như Độc Giác Ưng Vương lâm vào thảm cảnh như vậy...
Mà đám yêu thú cấp thấp xung quanh đã sớm rung lên cầm cập, bọn hắn chưa bao giờ thấy một tên Lục giai Yêu Thú như Độc Giác Ưng Vương lâm vào thảm cảnh như vậy...
“Người này còn là một Hồn Tu?” Hầu Tuấn trở về bên cạnh Hầu Tú, sắc mặt cả hai ngưng trọng vô cùng nhìn Lạc Thần đang cướp đoạt linh hồn đối thủ, trong lòng tràn đầy kinh hãi...
“Không phải nói Hồn Tu rất hiếm có sao? Toàn bộ Đại Lục đếm trên đầu ngón tay!” Hầu Tú khó khăn nuốt nước bọt...
Thực lực người này quá mức kinh khủng, nhất là một chưởng hủy thiên diệt địa tiêu diệt Ưng Vương vừa rồi, quả thật là khủng bố đến cực điểm...
Lần đầu tiên trong đời, hai vị Thiên Tài của Hầu tộc cảm thấy kiêng ky người đồng trang lứa như vậy...
Lạc Thần mặc kệ đám xung quanh suy nghĩ gì, ra sức thôn phệ Linh Hồn Ưng Vương, Kinh Văn thần bí khảm trên Linh Hồn hắn sáng lên, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh vận chuyển - Luyện Hồn...
“A, khá đau đó!” Sắc mặt Lạc Thần hơi vặn vẹo, việc mạo hiểm luyện hóa linh hồn cấp cao như vậy hắn cũng không dễ chịu, toàn bộ linh hồn như bị kim đâm...
Huống hồ Linh Hồn của Độc Giác Ưng Vương vẫn giấy dụa phản kháng liên tục...
“Cơ hội tốt!” Hầu Tuấn chứng kiến tình huống của Lạc Thần, một mũi tên cấp tốc bắn ra...
“Rống!" Tiểu Sư gầm lên một tiếng, thân ảnh đã né tránh thành công... Lạc Thần vẫn tiếp tục Luyện Hóa linh hồn...
Việc này mặc dù mạo hiểm, nhưng linh hồn của Lục giai trung kỳ yêu thú quá mức hiếm có, hắn đương nhiên làm liều một phen...
“Cùng ra tay!” Hầu Tuấn nhìn sang Hầu Tú liếc mắt...
Hai huynh đệ nhà khỉ hiểu ý gật đầu, vô số công kích hung bạo sử dụng...