“Tên xấu xa này! Bốn vị tuyệt đại giai nhân làm bạn, oai như cóc!” Yên Sương Nhi rốt cuộc chứng kiến thân ảnh nam nhân nàng ngày đêm nhung nhớ, nước mắt hạnh phúc chảy dài trên má ngọc, hừ một tiếng mắng chửi...
Dù có niềm tin rất lớn đối với hắn, nhưng giang hồ quá mức hiểm ác, nàng không biết người thiếu niên mù lòa năm xưa có thành công đặt chân đến Thánh Thành hay không?
Hiện tại lo lắng trong lòng đã gạt xuống, bản tính ghen tuông của nữ nhân chơt hiên lên...
Nàng không ghen hắn có nhiều nữ nhân, thứ nàng ghen là những nữ nhân kia có thể sóng vai cùng hắn, mà nàng chỉ có thể ngồi đây quan sát...
“Là anh chàng đẹp trai đó sao? ánh mắt của Tam muội không tệ đâu!” Tô Mị liếm liếm đôi môi, hai tay chống nạnh lên vòng eo không xương như rắn nước, nhìn thân ảnh nam nhân duy nhất trong Kính...
So với dáng vẻ gầy gò xanh xao lúc ban đầu, hai năm qua Lạc Thần đã trở nên cao lớn lực lưỡng, diện mạo anh tuấn, lại thêm công pháp tu luyện thuộc hàng cao cấp nhất nên khí thế từ thân thể phát ra rất phiêu dật xuất trần...
Cộng thêm một con mắt bạc trắng tà dị và một bên mù lòa trống rỗng, càng kích thích thị giác của người khác, để lại ấn tượng rất mạnh...
“Những nữ nhân kia...” Hoa Ngọc Phượng nhìn chằm chằm thân ảnh của Lý Trúc Loan các nàng, trực giác của nữ nhân khiến nàng cảm thấy một tia quen thuộc, chỉ là trí nhớ lại chẳng thể nhận ra...
“Chính là tên xấu xa đó! Phong lưu đa tình thành tính, đợi hắn tiến vào muội sẽ không bỏ qua cho hắn!” Yên Sương Nhi gạt nước mắt trên má, vừa khóc vừa
cười, xinh đẹp tuyệt trần...
Tô Mị và Hoa Ngọc Phượng liếc nhau, niềm tò mò với nam tử trong ảnh càng thêm mãnh liệt...
Mà lúc này, bên ngoài Học Phủ...
Mộc Tử Âm nhợt nhạt mỉm cười, linh lực lại truyền vào Chứng Linh Cầu... Màu tím sáng rực mà ra...
Hiển nhiên so về độ tinh khiết của Linh Lực, nàng vẫn kém đệ tử mình một
bậc, dù sao thì Lý Trúc Loan dùng chính là Dị Mộc a... bất quá màu Tím chứng tỏ Linh Lực của nàng tinh khiết đến tám thành, đã rất không tệ rồi...
Có thể thấy Mộc Tử Âm có thiên phú rất cao, chỉ dựa vào tự thân đã đạt Tám 'Thành Linh Lực tinh khiết...
Phải biết công pháp Lạc Thần cho gần đây là Mộc Ảo Chân Kinh, nàng vẫn chưa tu luyện đâu nha...
Bạch Tố Mai cũng thoáng truyền Tinh Thần hệ linh lực vào Chứng Linh Cầu... Lại là màu tím...
“Đợi nàng trở thành Thái Bạch Thôn Tinh Xà, linh lực sẽ tinh khiết đến tận mười thành!” Kim Nhi thong thả nói...
Tinh Thần hệ luôn là thuộc tính hiếm có, khi tu luyện ngoài hấp thụ Linh khí trong trời đất, còn có thể hấp thu tinh hoa của các vì sao, nên có Linh Lực tinh
khiết là điều dễ hiểu...
Đến lúc này đây, đám người Lạc Thần và chúng nữ không thể nghi ngờ đã trở thành tiêu điểm của toàn trường...
Chúng nữ mỗi người mỗi vẻ, có trang nhã, có thanh xuân, có thánh khiết và cũng có thành thục...
Toàn thân đều mặc lấy y phục quý giá, vừa nhìn đã biết không phải vật phàm...
Đương nhiên kẻ được chú ý nhất lại là Lạc Thần, một kẻ được bốn vị tuyệt đại mỹ nhân vây quanh, không thể nghi ngờ phải có gì đó đặc biệt...
Thật khó tin những người này lại không có bối cảnh... Vô số ánh mắt đang nhìn chăm chằm bọn hắn... “Hừ, bên người hắn toàn là nữ tử xuất chúng, chắc tên này đã quên mất tỷ
muội chúng ta từ lâu rồi!” Diễm Hồng Liên ghen tuông lộ rõ ra mặt, môi đỏ cắn chặt vào nhau...
“Từ bao giờ tỷ tỷ của muội lại thiếu tự tin như vậy? tỷ muội chúng ta song kiếm hợp bích, đoạt hắn trở về!” Diễm Điệp Tình quơ quơ nắm đấm nhỏ, trong mắt hừng hực ý chí chiến đấu nhìn Lý Trúc Loan trong ảnh...
Tuổi tác của hai nàng nhỏ nhất trong đám nữ nhân của hắn, so với Lý Trúc Loan, Diễm Điệp Tình tu vi còn thấp hơn...
“Đúng vậy, tên này sẽ không thoát khỏi tay tỷ muội chúng ta, khanh khách” Diễm Hồng Liên che miệng cười quyến rũ, bộ ngực sửa đung đưa, trong lòng thở phào nhẹ nhõm...
Chỉ cần hắn bình an vô sự, có nhiều nữ nhân thì sao chứ? Nam nhân của nàng xứng đáng được điều đó...
Nhớ lại hắn liều mạng cùng mình Luyện Hóa Dị Hỏa và vài ngày ân ái trong Động Phủ Tà Hoàng, trong lòng Diễm Hồng Liên ngứa ngáy, lên cơn động tình...
Răng rắc...
Hai nữ vừa cười vừa nói, ánh mắt vẫn dán chặt vào nam nhân trong kính mà không chú ý đến một điều, bên cạnh hai nàng Diễm Dương và Diễm Nhật hai mắt đả trở nên đỏ ngầu, hän lên từng làn tơ máu oán độc, nắm tay siết chặt như muốn nát vụn...
“Điều tra toàn bộ về kẻ này! Ta muốn hắn chết không yên lành!” Diễm Nhật nhằm lại đôi mắt oán độc, truyền âm sang Diễm Dương đứng bên cạnh...
Diễm Dương đồng tình gật mạnh đầu, thả mình bay đi...
“Bốn vị giai nhân này là ai? So với Bách Hoa Tam Thánh Nữ không kém chút nào al”
“Chuẩn rồi! Nhất định phải mời các nàng vào Bang hội của chúng ta, không tiếc bất kỳ cái giá nào!”
“Tên nam tử đứng cùng các nàng là ai nha? Thật đáng ghét!”
“Chắc là đệ đệ của các nàng thôi, nhìn tuổi tác của hắn không lớn lắm “Nhất định là như vậy!”