“Bảo bối, chúng ta làm thêm một lần, sau đó phu quân có quà cho nàng!” Lạc 'Thần ôm vòng èo mãnh khoảnh của nàng mê đắm nói...
“Ừm, làm nhanh nha chàng! còn Hồng Liên tỷ muội đang chờ đó...” Yên Sương Nhi ngoan ngoãn tách ra đùi đẹp, hé mở nụ hoa ẩm ướt của mình...
Hai tỷ muội kia đã nhường hắn cho nàng trước, nàng cũng không thể quá tham lam...
Lạc Thần càng thêm yêu thương bảo bối trong lòng, côn thịt một lần nữa xâm nhập nụ hoa, ôn nhu cười nói:
“Thả lỏng tinh thần, ta có một công pháp muốn truyền cho nàng!” 'Yên Sương Nhi ngoan ngoãn gật đầu...
Hai thân thể trần truồng một lần nữa kết hợp, từng âm thanh rên rỉ mê người vang lên trong cung điện...
Lạc Thần đem Long Tiên Thánh Điển truyền qua cho nàng...
Ân ái qua đi, Yên Sương Nhi lại tiết thân thêm ba lần, toàn thân mềm nhũn như bún, ngay cả sức ngồi dậy mặc y phục cũng không có...
Lạc Thần nằm vuốt ve nàng hồi lâu, rốt cuộc lấy ra Thủy Thổ Châu cùng Thủy Hoang Chiến Điển đưa cho nàng...không quên căn dặn đừng vội tu luyện, tránh lỡ thời gian khảo hạch...
Đương nhiên còn có Dưỡng Nhan Đan...
'Yên Sương Nhi trong lòng hạnh phúc vô hạn, cố gắng đứng dậy tiễn hắn rời đi...
Mà thương thế trên người Lạc Thần sau khi song tu cùng nàng đã khôi phục đến tận tám thành...
Nhìn bóng lưng Lạc Thần rời đi, Yên Sương Nhi trở về giường, thân thể trần truồng thoải mái năm xuống...
'Vuốt ve từng vật phẩm hắn lưu lại, tia ngọt ngào trong mắt không sao che lắp được...
Khi yêu một người, nữ nhân thường hay suy nghĩ lung tung, thành viên Hậu Cung nàng đã biết...
Mộc Tử Âm và Lý Trúc Loan là sư đồ... Cơ Nhã và Cơ Băng là tỷ muội...
Diễm gia hai nữ cũng là tỷ muội...
Liễu Thi Cầm là dì nhỏ của hắn...
Tố Mai lại có khế ước cùng hắn...
Tần Mộng Ảnh và Băng Lam Tịch là Luyện Hư Kỳ, thân phận lại cao quý hơn nàng quá nhiều...
Nghĩ tới nghĩ lui, Yên Sương Nhi nàng ngoại trừ là nữ nhân đầu tiên của hắn, hoàn toàn không có ưu thế gì nổi trội khác...
Mặc dù Lạc Thần rất yêu nàng, nhưng nàng vẫn cảm thấy không quá an toàn, nàng muốn tìm đồng minh thân thiết trong Hậu Cung...
Chợt, hai thân ảnh tuyệt mỹ xuất hiện trong tâm trí nàng... Tô Mị, Hoa Ngọc Phượng...
“Đại tỷ, nhị tỷ...có câu nước phù sa không chảy ruộng ngoài, phu quân nhất định khiến các ngươi hài lòng a” Yên Sương Nhi đôi mắt sáng lên rạng ngời, khóe môi mỉm cười thần bí lẩm bẩm...
Diễm Hồng Liên và Diễm Điệp Tình hai tỷ muội dắt tay nhau, đi dạo khắp nơi Cung Đình Thụ, tò mò đánh giá bốn phía...
Lạc Thần từ xa đã nhìn thấy hai nàng, cười cười bước đến...
“HừiI” Hai nữ vừa nhìn thấy hắn, giận dỗi khoanh tay trước ngực, quay mặt đi nơi khác...
“Hai vị lão bào bảo bối! Ai làm các nàng tức giận, mau nói ta đánh hẳn!” Lạc. 'Thần mặc dày ôm hai thân thể thơm tho vào ngực, ngồi xuống đám mây trên cành cây, cười cười hỏi...
“Hồ ly tinh kia cũng thật khỏe a, vậy mà quấn lấy chàng lâu như vậy!” Diễm
Hồng Liên vểnh đôi môi đỏ như lửa, ủy khuất nói nói...
Lạc Thần dở khóc dở cười, bất quá hắn sủng hạnh Sương Nhi quả thật hơi lâu, trong lòng áy náy cười cười, bùm một cái lôi ra hai kiện y phục...
Tên này lại dùng quà tán gái... Hồng Liên Bảo Y cùng Phong Linh Bảo Y...
Hai nữ quả nhiên bị thu hút, không khách khí chút nào mỗi người đoạt lấy một kiện, rời khỏi lòng hắn áp thử lên người mình, hai đôi mắt đẹp sáng rực lên...
Hồng Liên Bảo Y thiết kế rất giống sườn xám, thuần một màu đỏ, bên trên thêu lấy đóa Sen Hồng...
Mà Phong Linh Bảo Y thiết kế theo kiểu áo dài nữ sinh đời trước, trắng tinh khôi cùng với từng đóa phong linh được thuê tỉ mỉ...
Sức hấp dẫn rất khó nữ nhân nào có thể kháng cự...
“Hừ, xem như chàng còn chút lương tâm!” Hai nữ lườm hắn một cái, phong tình vạn chủng...
“Biết các nàng sẽ thích mà, ta còn không ít quà đây, bất quá chọn được Cung Điện chưa?” Lạc Thần cười hỏi...
Hai nữ nhìn nhau, Diễm Điệp Tình bĩu môi nói:
“Cung Điện bọn thiếp thích cách quá xa nhau, chúng ta lại muốn ở gần!”
Lạc Thần bừng tĩnh, hai nữ một người tu Hỏa một người tu Phong và Mộc, điều kiện quả thật chênh lệch, vì lẽ đó hai tòa cung điện thích hợp có khoảng cách Xa...
Hắn cười hỏi: “Chỉ ta xem nào!”
Diễm Hồng Liên năm lấy tay hắn, kéo đến một Cung Điện màu đỏ rực, trang trí các hoa văn tràn ngập hỏa diễm, nồng ấm vô cùng...
Mà Diễm Điệp Tình lại thích một Cung Điện có bầu không khí tươi mát, xung quanh bố trí không ít cây xanh tươi tốt, hoa thơm cỏ lạ...
“Chuyện nhỏ!” Lạc Thần tự tin vỗ ngực, câu thông với Cung Đình Thụ...
Trước ánh mắt trợn tròn của các nàng, hai cành cây khổng lồ chứa hai cung điện vốn ở cách xa nhau đột ngột chuyển động, rất nhanh chúng nó đã xích lại gần, nằm liền kề nhau...
Ở tình huống này, hai nàng chính thức trở thành hàng xóm...
Mà ở gần lại là hai tòa Cung Điện mát lạnh của tỷ muội Cơ Nhã, các nàng vẫn bế quan không ra...
“tiểu Thần ca ca của muội thật lợi hại!” Diễm Điệp Tình hưng phấn vỗ tay, cười toe toét khoác tay hắn...
Diễm Hồng Liên cũng thỏa mãn mỉm cười, khoác lấy cánh tay còn lại...
“Hồng Liên Cung và Điệp Tình Cung, cung điện mang tên các nàng!” Lạc Thần cười nói, đem lệnh bài truyền tống giao cho các nàng...
“Bọn thiếp muốn vào Điệp Tình cung xem thử!” Hai nữ không kịp chờ đợi đồng thanh nói...
Lạc Thần gật đầu hai tay ôm lấy hai vòng eo thon, cả ba cùng nhau tiến vào Cung Điện...