Bảy vị chắp sự và không ít Học Sinh của Thánh Linh Học Phủ nhìn từng trận chiến mà Trực Tiếp Vạn Lý Kính truyền về...
Vạn Lý Kính không hổ là một Linh Cấp pháp bảo, nó vậy mà trong cùng một lúc thu lấy vô số cảnh tượng chiến đấu bên trong bí cảnh, hình thành từng khung hình nhỏ trực tiếp cùng một lúc...
Gặp bảy nữ liên tục đại triển thần uy, đám đông hai mắt lấp lóe dị quang, mở miệng thán phục không sao dừng được...
Nhất là tình hình chiến đấu của hai người Liễu Thi Cầm, lại thành công đánh bại Huyết Thiến, một tu sĩ khá có tiềm lực ghi danh Thánh Linh Bảng...
“Thì ra đây là những nữ nhân của ngươi sao? ánh mắt không tệ đâu..” Thân ảnh quyến rũ diễm tuyệt thiên hạ của Bách Diện hơi rung động, trong lòng thầm nghĩ...
Những nữ nhân này một khi trưởng thành, thực lực tuyệt đối không kém những yêu nghiệt trên Hoàng Kim Bảng...
Nàng có thể nhìn ra tiềm lực của chúng nữ đương nhiên bảy vị chấp sự có thể nhìn ra...
Mà bảy vị chấp sự có thể nhìn ra đương nhiên đám lão quái vật ẩn núp trong tối âm thầm theo dõi cũng nhìn ra...
Quyết định sắp tới sẽ bồi dưỡng bảy nha đầu này trở thành lực lượng nồng cốt để thi đấu cùng ba Học Phủ khác...
Đối với phần lớn thanh niên Lão Sinh trong Học Phủ, chúng nữ không khác gì nữ thần, cả đám nhao nhao bàn luận...
“Các nàng thật đẹp, thật mạnh mẽ, ta ngưỡng mộ các nàng chết mất!”
“Tam Thánh Nữ của Bách Hoa Tông sử dụng hạt châu không tầm thường, ít nhất phải là Thiên Cấp, đúng là một phú bà, được nàng bao nuôi thì tốt biết bao?”
“Ta lại ưa thích sự đáng yêu của hai thiếu nữ Điệp Tình và Trúc Loan a, quả thật là cực phẩm!”
“Các ngươi cút hết, nữ nhân quyến rũ thành thục như Mộc Tử Âm mới là chân ái”
“Thế Thánh Khiết như tiên Bạch Tố Mai thì sao? còn vẻ nóng bỏng của Diễm Hồng Liên, các ngươi mù à?”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Nghe từng tên thiên tài nhao nhao phát ra âm thanh ngưỡng mộ, Bách Diện khẽ lắc đầu, thầm nghĩ nam nhân nhà mình còn gặp phiền phức dài dài...
Mà trong lúc bọn hắn nháo nhào, bên trên Vạn Lý Kính, một hình ảnh mới xuất hiện...
Đó là một nữ tử mị hoặc đến tận xương tủy, nàng đang bị ba con yêu thú vây công...
“Ta nhận ra nàng, không phải Đại Thánh Nữ Tô Mị của Bách Hoa Tông sao?”
Lập tức có người nhận ra thân phận của mỹ nhân...
Tại một cồn cát rộng rãi, mặt trời nóng bức treo trên cao, làn da trắng ngần bóng loáng của Tô Mị xuất hiện từng giọt mồ hôi, như nước cam lộ thuần túy nhất, ngọt ngào nhất...
Trước ba con Tứ Giai Sơ Kỳ yêu thú Địa Lang đang chầm chậm bao vây, Tô Mị vẫn thản nhiên vuốt ve mái tóc, vái dài màu hồng ôm sát cơ thể, để lộ đường cong mỹ diệu, đôi mắt to tròn ngập nước, làn mi cong cong, môi đỏ như lửa hơi câu lên
một tia dâm mịi...
Quả thật là hình tượng mỹ nhân và quái vật...
Nhìn ba con Địa Lang đang đến gần, trong mắt đẹp của Tô Mị xuất hiện một tia ủy khuất, nàng hướng về con Địa Lang có hình thể to lớn nhất u oán nói:
“Sao lại nhìn nô gia như vậy nha? Nô gia rất sợ hãi đấy!”
Trong đôi mắt nàng, một ánh hào quang màu phấn hồng trong như trái tim thoáng ẩn thoáng hiện...
Mà ở phía đối diện, con Địa Lang vốn đang dữ tợn đột ngột trở nên thất thần, dương căn dưới thân nó đột ngột biến lớn, hiển nhiên lên cơn động tình...
“Đúng rồi nha, bảo vệ nô gia đi nào! Giết chúng nó đi nào!” Tô Mị ỏn ẻn nhẹ giọng nói, mắt đẹp chớp chớp khẩn cầu...
RỐNG...
Đột ngột, trước ánh mắt khó hiểu của hai con Địa Lang còn lại, con Địa Lang có hình thể to nhất xoay người, dùng răng nanh sắt nhọn gặm lấy cổ một đồng bọn...
Mà móng vuốt trên hai chỉ trước của nó, cấu mạnh vào con còn lại...
RỪ RỪ RỐNG...
Hai con Địa Lang bất ngờ bị đồng đội đánh lén, chúng nó cũng trở nên giận dữ hơn bao giờ hết, điên cuồng cắn trả...
Chỉ thoáng chốc, tình thế hoàn toàn chuyển biến...
Tô Mị từ vị trí con mồi trở thành khán giả, xem ba tên yêu thú đánh nhau kịch liệt!
Khóe môi yêu diễm nhếch lên, trong tay nàng xuất hiện một cây đàn Tỳ Bà...
Dáng người uyển chuyển lười biếng ngồi xuống mặt đất... đặt thân đàn lên đôi đùi thịt đầy đặn của mình, tay trên tay dưới, nhẹ gảy từng dây đàn...
Từng tưng tưng tưng tưng từng tưng tứng...
Âm thanh mị hoặc và huyền ảo từ thân đàn cất lên, hòa lẫn vào trận đánh của ba con yêu thú...
Mắt chúng nó trở nên đỏ ngầu hơn bao giờ hết, quên đi ý định săn mồi ban đầu, bị tiếng đàn dẫn dắt trở nên khát máu, hung tàn, liều lĩnh công kích đồng loại...
Tiếng đàn của nàng mang theo mị công có thể khống chế tâm trí chúng nó...
Tô Mị khóe môi vẫn nhẹ nhàng mỉm cười như chẳng có gì xảy ra, chỉ nhẹ nhàng ngồi xem ba con yêu thú chiến đấu ngày càng thảm liệt...
Rốt cuộc, khi những tiếng đàn cuối cùng phát ra, cũng là lúc ba con yêu thú chết thảm nằm trên mặt đất...
Chúng nó đồng quy vu tận, ngay cả nguyên nhân vì sao mình chết cũng không biết...
Tô Mị hài lòng nhoẻn miệng cười mang theo vô tận mị thái, kiểm tra Thẻ Bài của mình đã đạt đến 150 Điểm Tích Lũy, hài lòng phi thân rời đi...
Chợt, âm thanh yêu thú gầm thét từ xa gây nên sự chú ý của nàng...
Tô Mị nhẹ nhàng như gió tiếp cận, núp sau một phiến đá to, hứng thú nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt...
Trong mắt nàng, nam nhân của Tam muội đang bị năm con Yêu Thú vây quanh, vẫn là một đám Địa Lang, rất có thể là chung bầy với ba con lúc nấy...
Khóe môi Tô Mị nhếch lên một tia thần bí, thủ thỉ nói:
“Có thể chiếm đoạt trái tim của tam muội, để xem Tiểu Thần nhân này có bản lĩnh gì...”