Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 367

Nó gầm lên đau đớn, cơ thể bị xuyên qua, bất quá lực phòng ngực của loài yêu thú này cũng hết sức kinh người, vậy mà không chết...còn một tia hơi thở mỏng manh...

“Khốn khiếp, dám đả thương yêu thú của ta, ngươi có thể đi chết!” Thanh niên sắc mặt lạnh lùng nhìn Lạc Thần, chợt nắm lấy túi vải bên hông, đem thân thể của

Thạch Tê Giác thu vào trong túi...

Không dừng lại ở đó, túi vải rung động, bên trong lại nhảy ra hai yêu thú hình thể to lớn như núi...

Chỉ thấy một con Tinh Tinh toàn thân hừng hực hỏa diễm và một con Ác Điểu có móng vuốt sắt nhọn như đao...

“Hỏa Tinh Tỉnh và Liệt Điểu, lại là hai loại yêu thú, bất quá vì trận pháp của Thánh Linh Học Phủ, nên bọn nó cũng chỉ là Tứ giai mà thôi!” Kim Nhi tiếp tục giải thích...

“Kẻ này là ai? Lại sở hữu nhiều Yêu Thú bên người như vậy?” Lạc Thần và Tô Mị nhíu chặt lông mày nhìn thanh niên ngạo nghễ trên không trung, hai con thú đứng sau lưng hắn...

Bên ngoài Bí Cảnh...

Thất đại chấp sự nhìn chằm chằm người thanh niên kia...

“Người của bọn họ sao đột nhiên gia nhập Học Phủ chúng ta?”

“Ta cũng thắc mắc, không phải bọn hắn luôn chê bai Học Phủ không có khả năng đào tạo đệ tử của bọn hắn hay sao?”

“Khốn kiếp, chỉ một có khả năng, đó là muốn dùng đệ tử ra oai với chúng ta!” “Hừ, Ngự Thú Chiến Tông, để xem đệ tử của các ngươi có bao nhiêu lợi hại!” Thất đại chấp sự nhao nhao chửi ầm lên...

“Yên tâm đi, tiểu tử kia không phải người chịu thiệt thòi, vài con thú rách không làm gì được hắn!” Chấp Chính Trưởng Lão khoác tay ung dung nói...

Bách Diện cũng nghiêm túc nhìn cảnh tượng trên màn ảnh, trong miệng lẩm bẩm:

“Ngự Thú Chiến Tông, sở trường thuần hóa và huấn luyện yêu thú mạnh mẽ, dùng yêu thú làm chiến lực chủ đạo, không nghĩ tới lần này lại tiến vào Học Phủ”

Bên trong Bí Cảnh...

“Hỏa Tinh Tinh, Liệt Điểu, nghiền áp hắn cho ta!” Thanh niên lơ lửng trên không trung, chỉ vào Lạc Thần ra lệnh...

RỐNG...

Theo hai âm thanh dữ tợn vang trời, Hỏa Tỉnh Tinh ầm ầm lao đến Lạc Thần, những nơi nó đi qua mặt đất trở nên khô căn...

Mà Liệt Điểu càng là hung tợn hơn, sảy cánh vươn dài, móng vuốt nơi chân từ trên không xà xuống...

Nhìn tình cảnh này, lại thấy thanh niên kia một mặt tự tin như chiến thắng đến nơi, Lạc Thần nhếch miệng khinh thường...

Biểu cảm của Lạc Thần rơi vào mắt thanh niên, hắn cười gẵn một tiếng:

“Không biết tự lượng sức mình, ỷ có thiên phú cao thì cho rằng vô địch? trước mặt Yêu Thú của ta, chỉ là trò hề mà thôi!”

Thanh niên tự tin vô cùng, hắn cũng biết Lạc Thần là người đạt thành tích cao trong Khảo Hạch, về chiến lực cá nhân chắc hẳn sẽ không sánh bằng Lạc Thần...

Nhưng bên cạnh hắn mang theo Yêu Thú, lại là những yêu thú mạnh mẽ được tuyển chọn trong cùng loại, vì lẽ đó chẳng ngán Lạc Thần chút nào...

Đối diện sự tự tin của thanh niên, Lạc Thần chẳng buồn giải thích... RỐNG...GÁY... Ý niệm vừa động...

Thổ Hùng và Hỏa Phượng ngạo nghễ mà ra, khí thế trực tiếp vượt qua hai con 'Yêu Thú kia một đoạn...

Thổ Hùng nhìn Hỏa Tinh Tỉnh đang lao đến, nó rống vang một tiếng, cánh tay lực lưỡng bao trùm Thổ Linh Lực đấm mạnh mà ra...

Hỏa Tinh Tinh cũng là phần tử hiếu chiến, nó điên cuồng ngưng tụ hỏa diễm nơi nấm đấm, cứng đối cứng với Thổ Hùng...

ẦM

'Theo một âm thanh vang trời, hai nắm đấm như thiên thạch va chạm, Hỏa Tỉnh Tỉnh bị đẩy lùi vài chục bước...

Mà Thổ Hùng càng đánh càng hăng, liều mạng truy đuổi, cuốn lấy đối thủ...

Bên trên không trung, Liệt Điểu vốn hung hăng không ai bằng, hiện tại lại bị Hỏa Phượng đánh cho lông vũ rời rụng, trong mắt xuất hiện sợ hãi vô bờ b;

Phượng Hoàng luôn là thần thú trên bầu trời, dù Hỏa Phượng của Lạc Thần không chân thật, nhưng từ trong bản năng Liệt Điểu vẫn cảm thấy sợ hãi hơn bao giờ hết...

Trước công kích táo bạo của Hỏa Phượng, cơ thể nó không ngừng xuất hiện vết thương...

Mà người thanh niên vốn tràn ngập tự tin, lúc này lại trở nên chết lặng...

Nhìn hai con Yêu Thú hắn lấy làm tự hào, trước đây vô số thiên tài gục ngã dưới chân hắn, cứ tưởng rằng mình vào Thánh Linh Học Phủ sẽ thỏa sức tung hoành, ngay cả người có thiên phú cao như Lạc Thần hän cũng không nhìn vào

mắt...

Không nghĩ tới hiện tại triệt để bị đả kích, người ta chỉ dùng hai loại vũ kỹ đã đánh cho hai con Yêu Thú của hắn te tua tơi tả...

“GÀO GÀO!” Trong lòng thanh niên, con sủng vật nhỏ hai mắt đỏ rực dữ tợn hướng hắn yêu cầu ra trận...

“Không được, ngươi là ác chủ bài ta muốn dùng đối phó người Cửu Cấp thế lực!” Thanh niên lắc đầu từ chối...

Nhìn hai con Yêu Thú sắp thua trận, hắn oán độc nghĩ thầm: “Dù sao Yêu Thú ta cũng còn nhiều, hy sinh hai con không sao cả..." Nghĩ là làm, thanh niên truyền âm cho hai con yêu thú của mình: “Tự bạo đi!”

Hai con yêu thú trong mắt xuất hiện giọt lệ, chủ nhân đang yêu cầu bọn chúng đi chết...

Bất quá đã có khế ước chủ tớ, chúng nó không thể không nghe...

Thế là trước ánh mắt kinh ngạc của đám người, Hỏa Tinh Tinh và Liệt Điểu cấp tốc phình to...

Nổ tung trên không trung... Thổ Hùng vướn phải uy lực của vụ nổ, một lần nữa tan biến trong thiên địa... Hỏa Phượng cũng bị nát một phần thân thể...

Khói bụi tản đi, Lạc Thần ánh mắt lấp lóe nhìn thanh niên đã mất đi tung tích, hắn cười cười lẩm bẩm:

“Thú vị, thiên hạ quả nhiên ngọa hổ tàng long, lần sau lấy ngươi mạng chó!” Thanh niên muốn giữ lại Ác Chủ Bài, Lạc Thần làm sao không muốn?

Hắn còn vô số đối thủ, không thể quá mức rêu rao được...nhất là hai đại Cửu Cấp Thế Lực...

Khảo hạch chỉ mới bắt đầu vài ngày, Lạc Thần biết, thời điểm cạnh tranh trở nên sôi nổi xảy ra ở giữa và cuối khảo hạch, mới là lúc hắn dốc hết con bài trong tay...

Tung hoành ngang dọc...

Bình Luận (0)
Comment