Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 387

Thế là Hoa Ngọc Phượng nể mặt Yên Sương Nhi đồng ý nhập bọn, ba nữ đều có chung mục đích, gia tăng điểm tích lũy và tìm kiếm người thân...

Chỉ sợ các nàng năm mơ cũng không ngờ tới, hai đối tượng mà các nàng muốn tìm, Lạc Thần và Tô Mị đã sớm ở cùng một chỗ...

“Sương Nhị, nhị tỷ của muội là Chiến Trận Sư sao?” Liễu Thi Cầm mặc dù đã có phán đoán, nhưng vẫn hướng về Yên Sương Nhi hỏi thăm...

“Đúng nha, thiên phú bố trí Linh Trận của nhị tỷ rất tốt!” Yên Sương Nhi ôn nhu truyền âm đáp lại...

“Đã đạt đảng cấp gì rồi?” Liễu Thi Cầm trong lòng thầm hô quả nhiên, tiếp tục. khai thác thông tin...

“Nhị chỉ đã là Tứ cấp sơ kỳ Chiến Trận Sư, bởi vì Bách Hoa Tông không có người tinh thông về Linh Trận, cả tông môn chỉ có mỗi Đào Hoa Trận là đáng giá, tất cả thành tựu ngày hôm nay đều do Nhị tỷ tự mài mò học tập!” Giọng nói của 'Yên Sương Nhi mang theo một tia khâm phục...

Liễu Thi Cầm cũng tán thưởng nhìn qua Hoa Ngọc Phượng, nữ tử này tuổi tác không lớn, có tu vi Nguyên Anh Hậu Kỳ đã rất không tồi rồi, lại thêm tự bản thân nổ lực đạt đến Tứ Cấp Chiến Trận Sư, quả nhiên rất có thiên phú về Linh Trận...

Đối với Lạc Thần, Liễu Thi Cầm ngoại trừ yêu hắn như một nữ nhân, còn thay. hắn suy nghĩ với thân phận của một dì nhỏ...Kẻ thù của hắn có quá nhiều, bên cạnh có càng nhiều hiền tài phụ trợ càng tốt, nhất là nữ nhân ưu tú...

Yên Sương Nhi thấy dì nhỏ vậy mà quan tâm đến nhị tỷ của mình như vậy, bản thân nàng cũng là nữ nhân thông minh, như suy đoán đến điều gì, đôi mắt đẹp sáng lên...

'Yên Sương Nhi vốn có ý định tìm cách tác hợp phu quân của mình cho hai vị sư tỷ, thứ nhất vì quan hệ của các nàng từ nhỏ đã rất thân thiết, nếu cùng chung một chồng không phải chuyện khó để tiếp nhận...thứ hai vì Lạc Thần quả thật rất ưu tú, Yên Sương Nhi cảm thấy có thể làm nữ nhân của hắn sẽ không thiệt thòi hai vị sư tỷ của mình...

Việc Lạc Thần có một “sư phụ thần bí” thỉnh thoảng sẽ ban tặng các vật phẩm kinh người không còn là chuyện lạ với chúng nữ, Yên Sương Nhi nghĩ phu quân mình nhất định sẽ giúp hai vị sư tỷ phát triển tốt nhất với thiên phú đặc biệt của họ...

Tô Mị tỉnh thông Mị Thuật, Hoa Ngọc Phượng lại tinh thông trận pháp, hai thứ này đều không phải điểm mạnh của Bách Hoa Tông, nếu tiếp tục ở lại môn phái sẽ hạn chế không gian phát triển của hai nữ rất nhiều...đối với tương lai của hai nàng không có sự đảm bảo...

Về phần gia nhập Thánh Linh Học Phủ không gian của hai nàng có thể phát triển hơn một chút, nhưng Yên Sương Nhi cảm thấy vẫn không thể sánh bằng việc gia nhập Hậu Cung...

Không nói những thứ khác, chỉ riêng Huyết Mạch là thứ mà Học Phủ không thể nào có được...

“Dì nhỏ, ngươi thấy nhị tỷ của ta thế nào?”

Yên Sương Nhi chủ động đánh ý truyền âm hỏi...

“Xinh đẹp tuyệt trần, cũng rất ưu tú, Tiểu Thần có lẽ sẽ thích!”

Liễu Thi Câm thông tuệ vô cùng, sao có thể không nhận ra ý định của Yên Sương Nhi?

“Hừ, chỉ cần là mỹ nhân thì phu quân sẽ thích...”

Yên Sương Nhi u oán thầm nghĩ, bất quá đã nhận ra hai người cùng chung chí hướng, lập tức truyền âm đáp lại: “Nhị tỷ tính tình rất cao ngạo bướng bỉnh, chỉ sợ phu quân không muốn theo. đuổi...!”

“Vậy phải xem ở muội rồi!” Liễu Thi Cầm ý vị thâm trường truyền lại một câu...

'Yên Sương Nhi mím mím môi, nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Hoa Ngọc Phượng đang thong dong ngự không phía trước, bèn tiến lên đi song song cùng nàng...

Hoa Ngọc Phượng mặc dù không nghe được nội dung hai nữ truyên âm qua lại, nhưng cũng biết các nàng đang thảo luận một chuyện gì đó, vì thế cũng biết điều đi trước một bước, chừa lại không gian riêng cho hai nàng...

Thấy tam muội tiến lên, tò mò quay sang nhìn...

“Nhị tỷ, ngươi thấy phu quân của ta như thế nào?” Yên Sương Nhi kéo cánh tay Nhị tỷ hết sức thân mật dò hỏi...

Hoa Ngọc Phượng hơi bất ngờ, bất quá trong chuyện tình cảm nàng còn là một tờ giấy trắng, cũng không nhận ra ý nhị sâu xa trong câu hỏi của Sương Nhi, môi đỏ thản nhiên đáp lại:

“Diện mạo không tệ, thiên phú lại cao, thực lực có lế vượt qua ta!”

“Còn gì nữa không?” Yên Sương Nhi cảm thấy có một tia cơ hội...

Hoa Ngọc Phượng nghĩ nghĩ, chợt gật đầu nói: “Còn nha!”

“Còn gì? Có phải chàng rất có trách nhiệm, thích hợp làm trượng phu hay không?” Yên Sương Nhi ánh mắt màu lam sáng lên...

“Không, người này rất lăng nhăng, muội muội ngươi nên cẩn thận một chút!” Hoa Ngọc Phượng đáp lại một câu như vậy...

“Nhị tỷ, đây là thời đại nào nha? Nam nhân có bản lĩnh tam thê tứ thiếp một chút thì sao chứ?” Yên Sương Nhi thay Lạc Thần biện hộ...

“Muội quả thật hết thuốc chữa rồi” Hoa Ngọc Phượng thở dài cảm thán ...

“Không phải lúc chàng giúp Tiêu Thanh Tuyền, tỷ nhìn chàng đắm đuối lắm sao?” Yên Sương Nhi nhớ lại cười hỏi...

“Cái này...ta chỉ thưởng thức lòng dạ hào hiệp của hắn mà thôi, việc này với bản tính lăng nhăng hoàn toàn không liên quan..” Hoa Ngọc Phượng sắc mặt thoáng hồng hào, mở miệng đính chính...

“Vậy sao?” Yên Sương Nhi thần bí mỉm cười, trong đầu âm thầm suy tính...

Mà phía sau nàng, Liễu Thi Cầm ánh mắt lấp lóe, xuất hiện một tia ánh sáng trí tuệ...

'Thấm thoát gần nữa tháng thời gian trôi qua, trong giai đoạn này, không ít tu sĩ vẫn chưa có khả năng thu thập đủ 1000 điểm tích lũy, nhao nhao dốc hết toàn lực đồ sát yêu thú...

Đương nhiên không thể thiếu các cuộc chiến kinh điển giữa người với người nhằm mục đích cướp đoạt thẻ bài của đối phương, bầu không khí ngày càng kịch liệt...

Nhiều thanh niên tu sĩ khi thành công thu được 1000 điểm là tìm nơi bí mật ẩn trốn, âm thầm cầu nguyện thời gian nhanh chóng trôi đi...

Cũng có không ít thiên tài tự tin với thực lực của mình, ngạo nghễ càn quét tu sĩ khác, mong muốn leo lên Thánh Linh Bảng...

Bình Luận (0)
Comment