Với bản lĩnh của một thiên tài, Băng Phong vội vàng đạp Thân Pháp tránh né, nhưng một ấn kia vẫn rơi vào lồng ngực hắn...
Phụt... Băng Phong lùi hàng chục bước, phun ra một ngụm máu tươi...
Vội vàng nhìn lại lồng ngực, kiện chiến giáp địa cấp trên người đã xuất hiện vết nứt...
Nhờ đó thành công bảo trụ tính mạng hắn... Bằng không Băng Phong đã sớm chết rồi...
“Tiện nhân, ta muốn ngươi chết!” Băng Phong phẫn hận gầm thét, là thiên tài Cửu Cấp thế lực hắn chưa bao giờ khuất nhục như vậy...
“Ngươi còn chưa đủ tư cách!” Liễu Thi Cầm nhàn nhạt nói một tiếng, theo sau đó, một cơn gió đen xuất hiện quanh nàng...
Dạ Phong... Đám người rùng mình, lạnh cả tóc gáy... “Đại Phong Bạo!”
Liễu Thi Cầm bàn tay hướng phía trước vung xuống...
Theo sau đó, một cơn lốc xoáy màu đen khủng bố hình thành, cuốn mạnh về hướng Băng Phong...
Đây là vũ kỹ của Thanh Phong Môn, nay được nàng dùng Dạ Phong thi triển uy lực mạnh hơn nhiều lần...
Những nơi lốc xoáy màu đen cuốn qua, sinh mệnh như bị nuốt chửng, ghê rợn đến cực điểm...
Rất khó tin một nữ nhân bề ngoài cao quý trang nhã như nàng lại vì Lạc Thần tu luyện công pháp tà dị như vậy...
Đối diện lốc xoáy kinh khủng kia, đám người nhao nhao tránh lùi...
Nam Cung Uyển Dung thấy tình huống này, vội vàng lôi kéo sợi chỉ trong tay, muốn đem Phàm Sơn ném vào Gió Lốc...
Chỉ là Phàm Sơn không phải yếu, hắn cắn chặt răng, đè nén đau đớn, bàn tay. cầm đám sợi chỉ, kéo mạnh tám thanh Kim Khâu đang đâm vào da thịt mình ra
ngoài...
Phải biết trên Kim Khâu của Nam Cung Uyển Dung có vô số gai nhọn li tỉ, người bị đâm như trúng phải vô số con kiến tàn phá bên trong da thịt...
Huống hồ đem nó bứt ra ngoài? Phàm Sơn ngửa đầu thê lương la thảm thiết...
'Tên này so với Phàm Tùng còn mạnh hơn, xếp hạng 36 trong Top 50, chẳng qua thần trí không ổn định nên địa vị tại Phàm Ẩn Tự không sánh bằng...
Đối diện lốc xoáy màu đen của Liễu Thi Cầm, Băng Phong tay nắm chặt băng thương, vô biên vô tận Linh Lực ngưng tụ, Băng Thương sáng rực vùng trời...
Hắn tay cầm chặt thân Thương, một chân lùi về phía sau, thân thể làm ra tư thế ném...
Băng Phong thi triển vũ kỹ mạnh mẽ, linh lực trong người rút mạnh... Tại đầu Băng Thương, một cơn bão băng cấp tốc xoay tròn...
Rốt cuộc, lực lượng ngưng tụ đến cực điểm...
“Băng Thương Bão Tố - Thiên Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ”
'Theo một tiếng thét dài, Băng Phong lấy đà, ném mạnh Băng Thương trong tay vụt qua không trung..
Âm ầm ầm...
Cơn bão tuyết lạnh lẽo ngay đầu thương ngày một lớn lên, cuối cùng va chạm vào lốc xoáy màu đen của Liễu Thi Cầm...
Dạ Phong thể hiện sự đáng sợ của nó, không ngừng ăn mòn lực lượng Băng Thương Bão Tố mang lại...
Nhưng là một thiên cấp vũ kỹ, lại kết hợp với một kiện Địa Cấp Pháp Bảo, Băng Thương Bão Tố không phải yếu mềm, nó không ngừng từng chút từng chút
xuyên qua Cơn Lốc...
Đến cuối cùng, Lốc Xoáy màu đen hoàn toàn tan biến, mà Băng Thương cũng mất hết lực lượng, nằm im trên mặt đất...
Băng Phong sắc mặt tái nhợt thu hồi Băng Thương về tay... Gương mặt ngưng trọng nhìn Liễu Thi Cầm...
Hai người lâm vào thế giằng co...