Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 410

Lúc này, đám người mới ngỡ ngàng lấy lại tinh thần, nhìn Lạc Thần như một chiến thần trong áo giáp, cùng tọa ky oai phong đến cực điểm, như một tôn bá chủ trong cùng giai...

'Thuần một màu lông trắng xen lẫn tử sắc hoa văn, đôi cánh ngạo nghễ vươn dài hàng dặm, thân sư tử đầu đại bàng, lôi đình lấp lóe toàn thân, linh hoạt bay lượn trên bầu trời, tứ chỉ lực lưỡng...

Tử Lôi Sư Bàng...

“Tử Lôi Sư Bàng? Loài dị thú này không phải đã duyệt tuyệt từ thời Thượng Cổ hay sao?” Ngự Hàn sắc mặt tái mét, không dám tin lẩm bẩm trong miệng...

Ngự Thú Chiến Tông có nghiên cứu về hầu hết chủng loại yêu thú từng xuất hiện trên đại lục...

Đối với Tử Lôi Sư Bàng hắn hiểu hơn ai hết, đây là Dị Thú lai giữa hai loài yêu thú hung mãnh có tiếng từ Thượng Gổ...

Lôi Đình Sư Vương và Tử Vũ Đại Bàng...


Ngự Thú Chiến Tông từng có giai đoạn bỏ ra vô số tài nguyên muốn lai tạo nên Yêu Thú này, để nó tái hiện thế gian nhưng không được...

Không nghĩ tới hôm nay lại gặp phải, nhưng lại thuộc về kẻ địch của hắn...

Trong lúc nhất thời, Ngự Hàn ghen ghét đến phát cuồng, ngửa mặt lên trời gào rống:

“Giết hắn, ta muốn đoạt Tử Lôi Sư Bàng!”

Vô số nữ tử nhìn hình dạng oai phong cưỡi thú của Lạc Thần, ánh mắt trở nên mê ly, dù là Hoa Ngọc Phượng hay Nam Cung Uyển Dung cũng không ngoại lệ...

RỪ

Hàn Sơn bị đánh bay, nhưng rất nhanh lại quay về, không biết sống chết đâm móng vuốt mạnh về Lạc Thần...

“Lạc Nguyệt Băng Chưởng - Nộ Lôi Oanh Thiên”

Lạc Vũ nộ hống, hai mắt đỏ ngầu nhìn Lạc Thần oai phong lẫm lẫm, lớn tiếng rít gào...

Theo sau đó, hai cánh tay hắn vươn lên, hai loại Linh Lực cấp tốc được ngưng tụ, hình thành hai loại Thiên Cấp Vũ Kỹ mạnh mẽ cùng một lúc...

Một tay Băng, một tay Lôi... Mang theo thế công bá đạo, nghiền ép vỗ xuống hướng Lạc Thần...

Không thể không nói thiên phú của tên này quả thật kinh khủng, đổi lại thiên tài bình thường không phải đối thủ của hắn...

Mà Thao Thôn Cẩu cũng bình phục vết thương, một lần nữa hé ra cái miệng rộng, chỉ là lần này nó không hút vật chất, trái lại ngưng tụ thành một quả cầu hắc ám khổng lồ, mang theo lực lượng hủy diệt hết sức khủng bố...

Lại một lần nữa, ba kẻ thù mạnh nhất hiện trường đồn toàn lực tấn công Lạc Thần...


“Hoành Tảo Thiên Quân!”

Đối với ba loại công kích cùng lúc tiến đến, Lạc Thần ngồi trên lưng Tiểu Sư cười gần một tiếng, Giao Vương Kích trong tay quét ngang một cách thô bạo...

ẦM ẦM ẦM ẦM...

Lạc Thần bị chấn động hai tay tê dại, Tiểu Sư bị lực đạo mạnh mẽ ép phải liên tục lùi về phía sau...

Mà đối diện với hắn, Lạc Vũ, Hàn Sơn, Thao Thôn Cẩu bị văng mạnh ra ngoài, chật vật đứng dậy...

“Làm sao có thể? Làm sao mạnh như vậy? kẻ từng là phế vật này tại sao lại mạnh như vậy? rốt cuộc là sao?” Lạc Vũ nhìn hai cánh tay be bét máu của mình, hai loại Thiên Cấp vũ kỹ cùng lúc thi triển là một trong các công kích mạnh nhất của hắn, lại liên thủ cùng hai đồng bọn mạnh mẽ, nhưng lúc này lại bị Lạc Thần đẩy I

Hắn sao có thể không cảm thấy khó tin? Trong lúc nhất thời cảm thấy ghen ghét đến cực điểm...phế vật này nhất định đạt được một cơ duyên nghịch thiên nào đó mới thay đổi vận mệnh một cách kinh khủng như vậy...

Nếu giết được Lạc Thần, toàn bộ cơ duyên đó sẽ thuộc về hắn...trong mắt Lạc Vũ xuất hiện một tia tham lam, cùng lúc đó là một tia tà ác như ẩn như hiện...

Lạc Thần mặc kệ đối thủ nghĩ gì, hơi động ý niệm, Tiểu Sư tâm ý tương thông với hắn, hóa thành lôi đình, lao về Phàm Sơn...

Trước hết làm thịt tên Ma Cà Rồng này...

Giao Vương Kích trong tay Lạc Thần một lần nữa thô bạo đâm ra, Diễm Tâm Đỉnh chuyển động, nơi đầu kích có Dị Hỏa bao trùm, thế công không thể đỡ...

Phàm Sơn không biết sợ chết, rống lớn một tiếng, vô số máu huyết trên người trở nên ngưng tụ, hình thành móng vuốt chém về đầu kích của Lạc Thần...

ẦM..

Bình Luận (0)
Comment