"Ngươi cần mấy linh dược kia làm gì? Bổn tọa nơi này có Hỏa Hồng Nhủ!” Diễm Nguyệt Kỳ nhớ lại yêu cầu của Lạc Thần với nữ nhân sư phụ, mở miệng hỏi ...
"Luyện chế Dung Hỏa Đan cho Hồng Liên! Có một chút chuyện cần ... " Lạc Thần cũng không che giấu, gật đầu cười nói ...
Chúng nữ trong mắt xuất hiện một tia khác lạ, nhất là Tần Mộng Anh càng là ghen tuông véo hông hắn ...
"Xem như hai nha đầu không nhìn lầm ngươi, cầm lấy!" Diễm Nguyệt Kỳ cảm thấy hài lòng, gật đầu ném cho hắn một thạch nhủ màu hồng đỏ ...
Lạc Thần không khách khí thu hồi, mở miệng hỏi: "Đại sư tỷ không đi thăm hai nàng sao?"
Bọn hắn ở đây vừa trò chuyện vừa chiến đấu, thời gian Lễ Khai Giảng có thể đả kết thúc, chúng nữ chắc hẳn trở về trụ sở Nương Tử Bang ...
"Không vội, nguyên liệu vẫn còn thiếu Dung Linh Thảo, ta sẽ tìm kiếm!" Diễm Nguyệt Kỳ nghe Dung Hỏa Đan luyện cho nữ nhi của mình, nhất thời rất chú trọng ...
"Không cần thiết, bên trong Nhiệm Vụ Đường của Học Phủ có nhiệm vụ treo giải thưởng Dung Linh Thảo, nhiệm vụ này do Ngũ Trưởng Lão đưa ra, lão nương sẽ bảo hắn nôn Dung Linh Thảo ra cho ngươi!" Nữ nhân sư phụ bá khí khoác tay nói ...
Lạc Thần khóe miệng co giật, vội vả lắc đầu, hắn không thể để sư phụ vì chuyện riêng của mình mà trấn lột người khác, tròng mắt đảo quanh nói:
"Ta cũng vừa mới vào Học Phủ, cũng nên nhận nhiệm vụ làm thử cho biết, sư phụ đừng quá lo ngại!"
Thấy hắn nói có lý, nữ nhân sư phụ chấp nhận gật đầu, nhìn ba nữ đồ đệ mở miệng căn dặn:
"Lão nương lần này bế quan luyện hóa Nham Tượng Trọng Viêm, các ngươi bảo vệ tiểu sư đệ cho tốt!"
Tam nữ gương mặt xinh đẹp hồng nhuận, thầm nghĩ ta không phải bảo mẫu của hắn nha ...
Nữ nhân sư phụ mặc kệ phản ứng của các nàng, tiếp tục quay sang Lạc Thần:
"Tiểu tử ngươi cũng đừng ỷ có lão nương chống lưng mà không xem ai ra gì, trừ khi có Hợp Thể Kỳ không biết xuất hổ ra tay với ngươi, khi đó ta sẽ đích thân làm thịt hắn, về phần Luyện Hư Viên Mãn trở xuống ngươi tự mình xử đi ... "
Lạc Thần nghe vậy, mặt ủ mày chau, sư phụ nha ... ta mới tụ được Tứ Đỉnh, ngươi lại để ta tự lo đám Luyện Hư Viên Mãn, quả thật muốn chơi chết ta ...
Bất quá hắn cũng hiểu sư phụ làm thế là muốn hắn không nên quá mức ỷ lại, huống hồ với thân phận Độ Kiếp Kỳ cùng Bát Chuyển Thể Tu của nàng, hạ mình ra tay làm thịt Hợp Thể Kỳ đả là bao che hắn lắm rồi ...
Thấy Lạc Thần ra vẻ ủ rủ, nữ nhân sư phụ thầm mắng một tiếng, ném cho hắn và Diễm Nguyệt Kỳ mỗi người một quyển sách xưa củ, mở miệng:
"Đường của Thể Tu không hề đơn giản, hai ngươi nên tập trung thời gian Luyện Thể một chút đi, đẳng cấp còn hơi kém!"
Lạc Than sau lần song tu cung Diễm Nguyet Kỳ, tiep nhan Kim Ô Hư Hỏa nên đã đột phá Tứ Chuyển Sơ Kỳ ...
Còn Diễm Nguyệt Kỳ chỉ mới đạt đến Tam Chuyển Sơ Kỳ mà thôi ...
Tình huống của hai người đương nhiên không thể lọt khỏi mắt xanh của nữ nhân sư phụ ...
Lạc Thần cùng Diễm Nguyệt Kỳ mở ra hai quyển sách, chỉ thấy bên trên ngoại trừ ghi chép những tâm đắc trên con đường luyện thể của nữ nhân sư phụ, còn có một môn Thiên Cấp Vũ Kỹ dành cho Thể Tu ... được gọi tắt là Thể Kỹ ...
Trong tay Lạc Thần là một mon Thiên Cap Trung Phẩm Thể Kỹ - Quân Tử Phục Ma Quyền ...
Ma trong tay Diễm Nguyệt Kỳ đồng dạng là một môn Thiên Cấp Trung Phẩm Thể kỹ khác - Mỹ Nhân Hàng Yêu Chưởng ...
Hai loại Thể Kỹ như giành riêng cho nhau, vừa lúc phù hợp với hai người ...
"Hai loại Thể Kỷ này lão nương nhặt được trong một động phủ cổ, không tồi chút nào đâu, cố gắng tu luyện cho tốt! đừng quên xem qua các tâm đắc trong ghi chép của ta!"
Nữ nhân sư phụ nói xong, không đợi đám người phản ứng, đã một quyền cực mạnh đấm nát không gian, bước chân tiến vào ...
Hành động bạo lực đến cực điểm ...
Lạc Thần trong lòng thầm cảm động, sư phụ vừa gặp mặt đã tin tưởng hắn như vậy, tương lai không thể cô phu kỳ vọng của nàng ...
"Tạ ơn sư phụ!" Hắn và Diễm Nguyệt Kỳ kính cẩn chắp tay, hai người nhìn nhau, cùng lúc thu hồi Thể Kỹ ...
"Hừ! ta đến xem Nương Tử Bang, rất nhớ Tố Mai muội muội đấy!" Tần Mộng Ảnh thấy đôi nam nữ không ngừng "liếc mắt đưa tình", tức giận dậm chân một cái, thả người bay đi ...
Lạc Thần bất đắc dĩ lắc đầu, nữ nhân lên cơn ghen quả là không nói lý lẽ, bất quá thời gian còn dài, hắn cũng không nóng vội ...
"Đại sư tỷ và tiểu sư đệ ở lại mạnh khỏe, Tô Nhan đi trước!" Tô Nhan thấy tình cảnh này, nhẹ giọng than một tiếng, muốn rời đi ...
"Khoan đã Tam tỷ!" Lạc Thần hấp tấp vội vả hô một câu ...
"Ngưoi con muon gì sao tieu su đe?" Tô Nhan phức tạp nhìn thiếu niên trước mặt, cắn cắn môi ...
"Đại sư tỷ, tam tỷ thích dùng vật phẩm gì?" Lạc Thần truyền âm hỏi Diễm Nguyệt Kỳ trông thoáng chốc ...
"Vũ Khí của nàng là một ống Tiêu (Sáo)" Diễm Nguyệt Kỳ trong lòng ê ẩm kỳ lạ, bất quá vẫn đáp trả ...
Lạc Thần âm thầm ghi nhớ, một bên điên cuồng đổi mới Cửa Hàng May Mắn, một bên nhìn thẳng vào mắt Tô Nhan ra vẻ chân thành nói:
“Ta hứa sẽ chăm sóc thật tốt ba người Tô Mị, nàng nên cân nhắc đề nghị của ta, hai chuyện lập gia đình và trở thành Tông chủ Bách Hoa Tông hoàn toàn không liên quan, quy định do người xưa để lại có phần cổ hủ, nên cân nhắc thay đổi!"
Tô Nhan hít sâu một hơi, thanh tịch nhẹ gật đầu: "Ta sẽ thương lượng cùng các trưởng lão, tiểu sư đệ còn cần gì không?"
"Chúng ta lần đầu tỷ đệ gặp mặt, ta có món quà ra mắt với nàng, chút lòng thành của ta, hy vọng nàng tiếp nhận!"
Lạc Thần nói xong, như sợ nàng từ chối, nhanh nhạy nói tiếp:
"Đương nhiên nàng cũng phải có quà cho ta, bằng không tiểu sư đệ không chịu đâu nha!"
Dứt lời, hắn nhẹ nhàng móc ra một thanh Tiêu trong suốt như ngọc, có từng hoa văn trang nhã hình cánh hoa, óng ả thon dài, cao quý đến cực điểm ...
"Đây là Ngọc Hoa Tiêu, nó được sinh ra là dành cho Tam sư tỷ, nàng không được từ chối a!"