"Ta không cản được nha, bị thương nặng rồi!" Lạc Nam dở thói vô lại, mặt mài nhăn nhó ...
Cơ Nhã mắt đẹp liếc xéo, phong tình vạn chủng, biết tên này không biết xấu hổ, nàng thở dài hỏi:
“Thế ngươi muốn thế nào?"
Lạc Nam chỉ chờ có nhiêu đó, vội vàng nói:
“Chúng ta hòa nhau, vậy nên ta hôn nàng một cái, nàng hôn ta một cái, mọi chuyện xem như đúng với thỏa thuận!"
Cơ Nhã không nhịn được đỏ hồng gương mặt, biết ngay tên này đánh chủ ý xấu mà, bất quá đã ước định cùng hắn, nàng cũng không thể chối bỏ, chỉ vào gò má lán mịn của mình:
"Ngươi hôn trước đi!"
Lạc Nam lắc đầu, mở miệng nói: "Chung ta hòa nhau, phải cùng lúc hôn nhau!”
"Cùng lúc? Làm sao làm được?" Cơ Nhã khó hiểu hỏi ...
"Để ta hướng dẫn cho nàng!"
Lạc Nam nói một tiếng, trong ánh mắt trợn tròn của Cơ Nhã, vòng tay ôm lấy eo thon mãnh khoảnh của nàng, hướng về đôi môi hồng nhuận thơm ngát như tuyết liên kia ấn xuống ...
"Um!" Cơ Nhã toàn thân cứng đờ, cảm giác một đôi môi ấm nóng đang lắp kín môi mềm của mình, trái tim nàng tê rần ...
Lạc Nam ôn nhu nhìn nàng, nhẹ nhàng nhấm nháp hương vị đầu đời của nữ nhân cao quý ...
Mềm mịn, mát lạnh, ngọt ngào, ngát hương ...
Tất cả đều thật sâu hấp dẫn hắn ...
Cơ Nhã sau phút đầu lở đảng, dần dần chìm đắm trong nụ hôn ...
"Kiếp này nợ hắn quá nhiều, chỉ còn cách này mà thôi!" Nàng tự tìm cho mình một cái cớ, nhắm lại đôi mắt đẹp, nhẹ nhàng tách ra hàm răng ngọc ngà, để cái lưỡi kia xâm nhập ...
Chụt chụt chụt ...
Môi lưỡi hòa quyện vào nhau ...
Một đóa hoa lạnh lùng trên Hoàng Kim Bảng, chính thức có chủ ...
Như một thế kỷ qua đi, Lạc Nam luyến tuyết ngam cai luoi trơn mềm ngọt lịm nút thêm vài cái, lúc này mới tách môi ...
“Nhã nhi!"
Nhìn gương mặt vốn lạnh lùng mang theo nét thẹn thùng vô hạn, hắn vươn tay vuốt gò má mỹ miều của nàng, nhẹ giọng gọi ...
"Ưm, thiếp đây ... " Cơ Nhã tựa đầu vào lòng nam nhân, nghe nhịp tim đập thình thịch của hắn, khẽ dạ một tiếng ...
So với lần đầu hắn gặp nàng, quả thật như hai thái cực trái ngược ...
Có thể thấy Co Nhã là nữ nhân ngoai lạnh trong ấm, chỉ cần ngươi khai mở được trái tim nàng, tất cả sự ấm áp đó sẽ thuộc về ngươi ...
"Nàng và Băng nhi là của ta, nhưng ta đối với các nàng chưa hiểu quá nhiều, có thể kể cho ta về thân phận và quá khứ hay không?" Lạc Nam cầm bàn tay nàng áp lên mặt mình, ôn nhu hỏi ...
Cơ Nhã thân hình nhẹ nhàng rung rẩy, thở dài một tiếng u buồn gật đầu ...
Lạc Nam im lặng vuốt ve lưng nàng, chờ đợi ...
"Thiếp và Băng Nhi vốn là trẻ mồ côi ... " Rốt cuộc, âm thanh êm tai như suối nhẹ nhàng vang lên:
"Cả hai được một vị cao nhân thu làm nghĩa nữ, dạy cho tu luyện, có thể nói nhờ hắn mà có được như hôm nay ... "
“Nghĩa phụ của bọn thiếp là một người ngay thẳng, tính cách chính trực hào phóng, đặc biệt thân phận hắn cao quý vô cùng, chính là Tam Trưởng Lão của một trong các thế lực thần bí nhất - Thiên Cơ Điện! ngay từ bé hai tỷ muội đã theo hắn về Thiên Cơ Điện sinh sống ... "
Lạc Nam giật mình trong lòng, bất quá vẫn im lặng đợi nàng nói tiếp ...
"Thiên Cơ Điện số lượng thành viên rất ít ỏi, nhưng đặc biệt đều tuyển chọn người có thực lực cao cuong, va hon the nữa ... bon han đeu la Hồn Tu!" Cơ Nhã ngưng trọng ...
“Trách không được Hồn Tu trên Tinh Cầu hiếm hoi như vậy, thì ra đa phần đều gia nhập vào Thiên Cơ Điện!” Lạc Nam cảm thán một tiếng ...
"Có thể xem là như vậy ... " Cơ Nhã gật đầu nói tiếp:
"Hai tỷ muội bọn thiếp không có thiên phú Tu Hồn, nên chỉ có thể tu Linh lực, bọn thiếp đảm nhiệm tham gia chiến đấu và thực hiện các nhiệm vụ bí mật, lại thêm có nghĩa phụ là Tam Trưởng Lão, nên địa vị tại Thiên Cơ Điện cũng không thấp ... ”
Nói đến đây, nàng u buồn thở dài:
"Nhưng đáng tiếc, cách đây mười năm, nghĩa phụ của bọn thiếp trong một lần bế quan đột phá xảy ra sự cố ... chết đi ... "
"Hai tỷ muội mặc dù buồn rầu đau khổ, tuy vậy vẫn trung thành với Thiên Cơ Điện ... "
“Nhưng người tính không bằng trời tính, mất đi nghĩa phụ làm chỗ dựa, không ít nam nhân tại Thiên Cơ Điện bắt đầu thèm muốn nhan sắc của bọn thiếp ... "
Lạc Nam nghe đen đay, mau dồn lên nao, van ôm nang trong lòng im lặng nghe nói tiếp ...
Cơ Nhã hôn lên trán hắn đầy nhu tình, tiếp tục kể:
"Con trai của Đại Trưởng Lão Thiên Cơ Điện là một tên có sở thích biến thái, hắn thích thu phục các đôi tỷ muội song sinh về làm tỳ nữ!"
Lạc Nam ánh mắt lóe lên âm trầm ...
"Trước đây có nghĩa phụ bảo vệ, hắn đương nhiên không dám động đến bọn thiếp, nhưng từ ngày nghĩa phụ mất đi, hắn bắt đầu âm thầm tiếp cận Băng Nhi, muốn đem nàng dụ dỗ!"
"Băng Nhi tính tình lạnh lùng trong trẻo vô cùng, sao có thể làm theo ý hắn? Thế là trong một lần thiếp ra ngoài làm nhiệm vụ, hắn lén lút dùng Linh Hồn tấn công Băng Nhi, muốn khống chế nàng!" Cơ Nhã nói đến đây, ngay cả nàng cũng hận đến nghiến răng ...
"Băng Nhi mặc dù không phải Hồn Tu, nhưng ý chí kiên cường đến cực điểm, mạnh me chong trả su khống chế của han, ket quả bị trọng thương linh hồn lâm vào hôn mê ... mà hắn cũng bị phản phệ không nhẹ ... "
"Vừa đúng lúc thiếp trở về, mang theo Bang nhi liều mạng trốn đi, tìm kiếm người trợ giúp, cuối cùng tỷ muội bọn thiếp gặp được chàng!"
Nghe xong lời kể của nàng, một cổ sát khí ầm ầm mà ra, con mắt màu trắng của Lạc Nam đỏ ngầu như máu ...