Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 520

"Khốn kiếp, nếu ta đạt được Dị Thủy, sao có thể thảm bại như vậy ... AAAA"

Lạc Nam cung Tieu Su vừa dễ dang xuyên thủng đầu kích qua lồng ngực của tên Đường Chủ cuối cùng ...

Nhìn thấy gương mặt của hắc y nhân, hắn cũng không bất ngờ, nhếch miệng cười nhạt: "Quả nhiên ... "

Hắc Sát thấy đồng bọn bại trận còn nhanh hơn cả hắn, gương mặt tái mét không còn chút máu ...

Thủy Nương Khanh nhân cơ hội đó, một Thương phủ đầy Lôi Đình, gương mặt nghiêm nghị, toàn thể linh lực trong người cấp tốc điều động ...

"Thủy Long Lôi Cương Sát!"


Theo sau đó, trường thương trong tay bao phủ lấy lôi đình và Dị Thủy, hình thành một thân ảnh Lôi Long ...

Rống ...

Lôi long gầm rống vang trời, hư không nát bấy, sắt mặt Thủy Nương Khanh tái nhợt quát :.

“Đi"

Ầm ầm ầm ...

Một kích khủng bố kinh thiên động địa, mang theo thế hủy diệt xuyên phá mà đến ...

Đây là Thiên Cấp Vũ Kỹ nàng học được khi còn ở Bách Linh Học Phủ, khi thi triển bào mòn tám phần mười Linh Lực toàn thân, vì thế chỉ sử dụng ngay thời điểm tốt nhất ...

Hắc Sát giật mình hoảng sợ, vội vàng nâng lấy Lưỡi Rìu đón đỡ ...

ÂM ...

Cơ thể hắn bay thằng ra ngoài, nát bấy một nửa ... Hấp hối trợn mắt ...

Thủy Nương Khanh thở dốc hổn hển, không tiếp tục truy kích Hắc Sát, trái lại làm ra hành động khiến tất cả bất ngờ ...

Chỉ thấy vô số Lôi Đình ngưng tụ nơi đầu thương, thân hình lao nhanh mà đến nơi Hắc y nhân nằm vô lực trên mặt biển ...


Đầu thương ẩn chứa vô hạn sát khí, nhắm thẳng vào mặt Hắc y nhân, kẻ có gương mặt giống y đúc phụ thân mình, đôi mắt hằn từng tia tơ máu, oán hận quát:

"Phụ thân ta đâu?"

Hắc y nhân nhìn Thủy Nương Khanh, đột ngột cười lên ha hả:

"Hahaha, Thủy Nương Khanh ơi Thủy Nương Khanh ... ngươi và mẫu thân ngươi không phải đã sớm nghi ngờ rồi sao? Không ngờ vẫn còn ôm một tia hy vọng rằng Thủy Hùng không chết ... Hahaha"

"Khốn kiếp!" Thủy Nương Khanh nhìn "Thủy Hùng" gầm lên giận dữ, Lôi Thương xuyên qua một cánh tay hắn ...

"Theo lý mà nói, ta nên gọi ngươi một tiếng Đại Gia Gia, nhưng ngươi ngay cả súc sinh cũng không bằng ... " Nàng nghiến răng nghiến lợi, nước mắt chảy dài trên má từ lúc nào ...

Nhìn kẻ có diện mạo y đúc Phụ Thân nàng, hay nói đúng hơn là y đúc gia gia nàng ... thân hình rung rẩy hỏi:

"Tại sao ... tại sao ngan năm qua đi, mà nguoi vẫn giu đuợc diện mạo nhu còn trė?”

"Haha, nếu không có tiểu súc sinh Lạc Nam và nữ nhân thần bí này, Hải Hồng Phái một lần nữa đã thuộc về ta rồi ... có thêm sự hỗ trợ của Cá Mập Đen, ngày ta tung hoành Hải Châu cũng không xa ... tất cả đều bắt nguồn từ một viên Định Nhan Đan ... hahaha, đúng là thiên ý trêu người"

Hắc y nhân cười thê lương, khí chất cũng trở nên già nua đi rất nhiều ...

"Định Nhan Đan?" Thủy Nương Khanh như bị định trụ ở nơi đó ...

Bình Luận (0)
Comment