Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 610

Chỉ lực bá đạo mà mạnh me, điểm đến đỉnh đầu Lạc Nam, muốn đem hắn nhất kích tất sát ...

"Xuyên Tinh Chỉ ... " Lạc Nam ánh mắt bình thản đến đáng sợ, dùng cứng đối cứng với một kích này ...

Rắc ...

Ngón tay Lạc Nam gảy vụn khiến sắc mặt hắn vặn vẹo một phần ... hắn vẫn không thể địch ...

"Kim Cang Cước ... " Phàm Sĩ lắc đầu, Kim linh lực lấp lóe nơi bàn chân, một cước hướng Lạc Nam đá mạnh ...

"Thủy Hồng Cước ... " Lạc Nam nghiến chặt răng, vô tận Niết Bàn Linh Thủy gia trì, đối kháng kịch liệt ...

Phốc ...

Thân thể hắn như đạn pháo oanh thng ra ngoài, bàn chân triệt để vỡ vụn ... máu tươi cuồng phún ...

"Phu quân!" Cơ Nhã tròng mắt muốn nứt ra, muốn cứu viện nhưng bị dây dưa không nhả ...

“Haha, nhìn hắn đi chết đi ... không lâu sau sẽ đến lượt ngươi ... " Lạc Ngũ cười lên ha hả, bàn tay ngưng tụ Băng Chưởng, đối chưởng với Lăng Ba Song Chưởng của nàng ...

Mặc dù Co Nha mạnh hơn han một bac, nhưng có hai tên đồng đội yểm trợ vừa đánh vừa thủ, nàng không làm gì được bọn hắn ...

Băng Thủy Kết Giới đã nhốt một người là Lạc Lục vào rồi ...

Lạc Ngũ tu luyện đã hai ngàn năm, kinh nghiệm lão luyện phong phú, Cơ Nhã nếu tính ra chỉ là tiểu bối mà thôi ..

Ở phía bên kia, Lạc Nam lại một lần nữa bị đánh bay, hắn chỉ cảm thấy xương cốt vỡ vụn kịch liệt, xúc cảm triệt để mất hết rồi ...

Niết Bàn Linh Thủy làm rất tốt vai trò của nó, nếu không Lạc Nam đã trở thành một người chết ...

Cảnh giới chênh lệch quá xa, Luyện Hư trung kỳ mạnh hơn Sơ Kỳ quá nhiều ...

“Hợp Linh Chưởng .. "

Lạc Nam nằm trên không trung, vô tận linh lực ngưng tụ ...

Mắt thấy Phàm Sĩ đến gần, tràn đầy sát ý bắn mạnh luồng lực lượng bá đạo tiến ra ...

Phàm Sĩ ánh mắt co rụt lại, một cảm giác nguy hiểm khiến hắn khiếp sợ ... không ngờ chỉ với tu vi Nguyên Anh, mà người này có thể thi triển công kích uy hiếp đến tính mạng hắn ...

"Bất quá trước uy lực tuyệt đối của Luyện Hư Trung Kỳ, ngươi không có cơ hội ... " Phàm Sĩ cười lành khinh thường nói ...

Hai tay chắp lại trước ngực, ánh mắt trừng lớn quát:

“Phàm Ấn Phiên Thiên Ấn ... "

Theo sau đó, bên trong lòng bàn tay hắn, vô tận Kim Linh Lực từ toàn thân quy tụ, hình thành chưởng ấn có dạng chữ Thập Ngược ...

Đây là vũ kỹ mạnh nhất của Phàm Ấn Tự, chỉ cấp bậc trưởng lão trở lên mới đủ tư cách tu luyện ...


Rời khỏi lòng bàn tay chưởng mạnh mà ra ...

Uy lực một ấn này như có thể phiên thiên dời hải, không ngừng lớn lên ...

Ngay cả Phàm Sĩ khi thi triển cũng bị lực phản chấn đầy lùi vài chục bước trên không trung ...

ÂM

Hợp Linh Chưởng cùng Phiên Thiên Ấn kịch liệt va chạm ...

Như chiến tranh giữa các vì sao, không gian đổ nát thành phấn vụn ...

Lạc Nam trừng to mắt, bởi vì lần đầu tiên trong đời, hắn nhìn thấy có vũ kỹ đang hơn thua cùng Hợp Linh Chưởng ...

Hay nói đúng hơn vì hắn quá yếu, mà Hợp Linh Chưởng đang bị thua thiệt ...

Rốt cuộc, bầu trời nổ tung thành một đám mây hình nấm ...

Hợp Linh Chưởng cùng Phiên Thiên Ấn đồng quy vu tận ...

Tốc biến né tránh mũi nhọn ...

"Nhất Vĩ Độ Giang ... Kim Cang Cước ... " Phàm Sĩ lại biến mất, chỉ thoáng chốc đã tiếp cận, một cước đá mạnh vào Lạc Nam ...

Tốc biến trở nên vô dụng trước tốc độ của Luyện Hư Trung Kỳ có thân pháp lợi hại ...

Mộc Quy xuất hiện ngăn cản ...

Lại tan nát, Lạc Nam bị đá bay ...

Bình Luận (0)
Comment