Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 646

Côn thịt biểu tình bằng cách không ngừng giật giật, muốn được ma sát nhiều hơn như thế ...

Nhưng vì để kiều thê được thích ứng, hắn chỉ có thể cam chịu ...

Hồi lau sau ...

Bên trong nàng chật chội như muốn nghẹt thở côn thịt, Lạc Nam tách rời môi, mở miệng khen ngợi:

"Nàng tuyệt vời quá bảo bối ... muốn ép chết phu quân sao?"

Cơ Nhã hừ một tiếng, cảm giác đau đớn dần nhạt bớt ... cảm giác ngứa ngáy quen thuộc lại xuất hiện, vòng eo nàng bắt đầu chuyển động ...

Lạc Nam thấy thế sảng khoái hừ nhẹ một tiếng, bắt đầu ra sức nhấp ...

“Ưm ... đầu tiên nhẹ nhàng một chút ... chàng muốn thiếp sướng chết sao?" Cơ Nhã không kịp thích ứng, chỉ thấy dây thần kinh đột ngột căng cứng, vô số khoái cảm lên đến tận đầu não, khiến nàng không nhịn được rên rỉ trách hắn ...


Lạc Nam nghe vậy càng thêm hưng phấn, cúi xuống xoa bóp hai bầu vú nàng, ra sức ra vào nơi âm đạo ...

Cơ Nhã chật chội dữ dội, côn thịt của hắn được luân phiên ma sát hết sức đê mê ...

Mà Cơ Nhã cũng dần dần thích ứng với tốc độ nhấp của hắn, không e dè há miệng rên rỉ, vòng eo nghênh đón kết hợp mỗi cú đánh sâu vào từ nam nhân ...

Âm thanh nhóp nhép và tiếng thịt chạm vào thịt khi hai người va chạm liên miên không dứt, vang tỏa khắp cả hang động ...

"Ưm ... hừm ... sướng ... thiếp sướng ... phu quân ơi ... " Linh hồn Cơ Nhã sắp lên mây xanh, nàng vừa ú ớ vừa nỉ non ... mặc cho nam nhân càn quấy trên ngọc thể mình ...

Lạc Nam yêu thương thê tử không dứt, cui đầu liem láp mồ hôi từng giọt của nàng, nữ tiên tử trên Hoàng Kim Bảng đã chính thức thuộc về hắn ...

Vì là lần đầu tiên ... nên Cơ Nhã dễ dàng đạt đến đỉnh phong của cao trào, nàng chỉ cảm thấy thần trí mơ hồ, từ tận sâu bên trong như có một dòng nước ấm muốn phun trào ra ngoài ...

"Phu quân ... hình như thiếp sắp ra ... " Cơ Nhã bật người ngửa dậy dùng tứ chỉ ôm chầm lấy hắn, như muốn hòa quyện cùng nhất thể với nam nhân của mình ...

Lạc Nam lập tức khóa chặt môi nàng, đứng dậy đặt thân thể yêu kiều của nàng tựa vào vách động mát lạnh, từ phía trước không ngừng nắc mạnh từng nhịp ...

Bạch bạch bạch bạch ...

Âm thanh da thịt va đập chan chát vào nhau, hắn còn nghịch ngợm đặt tay lên hạt le nàng xoa nắn trong lúc nhấp ...

"ÁAAAAA, Thiếp ra rồi ... bắn đi chàng!”

Hành động này của Lạc Nam lại làm cơ thể Cơ Nhã sung sướng đến đỉnh điểm ... sau một tiếng thét to, tận cùng nơi cơ thể nàng, âm tinh như nước lũ cuộn trào mà bắn ...

"Bảo bối ... ta ra cùng nàng ... bắn cho nàng sưng bụng ... hừ hừ ... "

Lạc Nam khàn khàn mở miệng, cảm giác âm đạo Cơ Nhã như cái miệng nhỏ hút chặt lấy hắn, ra sức chạy nước rút thêm chục cái, dồn sức bắn mạnh ...

"Á .... Nóng quá ... sướng ... tuyệt vời ... "

Nàng lắc đầu như tróng bỏi trong vô thức, tiếng rên cao vút nơi hang động, linh hồn hai người triệt để thăng hoa ...

Lạc Nam ghì chặt thê tử vào lòng ngực, yêu thương ôm ấp nàng ngã xuống nệm, đặt nàng nầm sấp trên cơ thể mình ...

Cơ Nha nhoen mieng cười thỏa man, muốn noi chuyen nhưng lại không còn sức, chỉ có thể hở hổn hển trong lòng hắn, cảm nhận bàn tay nam nhân vuốt ve từng tấc da thịt trên người mình ... yêu chiều đến cực hạn ...

Hồi lâu sau ...

Côn thịt của Lạc Nam một lần nửa cứng rắn trở lại, khiến Cơ Nhã giật nảy mình lườm hắn:

“Thiếp không nổi nữa rồi ... chàng sủng ái muội muội đi ... "

Lạc Nam cười cười hôn lên trán thê tử, đặt nàng nằm sang một góc, quay người lại ôm lấy một tấm thân săn chắc mềm mại tràn đầy dã tính ...

"Chủ nhân ... thiếp nứng ... " Tiểu Sư nỉ non một tiếng, vòng đôi tay sang cổ hắn, dâng hiến đôi môi thơm ... thân thể nàng đã sớm trần truồng ửng đỏ ...

Lạc Nam một lần nữa khóa chặt đôi môi đỏ rực, vuốt ve mái tóc tam sắc của nàng ... xách thương lên ngựa ...

Hồi lâu sau Cơ Nhã lấy lại sức lực, bắt đầu gia nhập chiến cuộc ...

Một đêm phong lưu thỏa mãn đến cực hạn, tiếng rên rỉ phóng đãng của nữ nhân ... tiếng thở dốc sảng khoái của nam nhân tạo thành bản tình ca du dương nơi cực lạc ...

Lạc Nam đồng thời không quên việc truyền thụ Long Tiên Thánh Điển ... cùng nhị nữ bắt đầu song tu những lần đầu tiên ...

Nhất long song phụng ...

Ngập tràn xuân sắc ...

Bình Luận (0)
Comment