Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 667

Ngay cả hắn cũng không tin khả năng này sẽ là thật ... bởi vì liệu sẽ có Luyện Hư Kỳ nào sống được dưới độc tố của Độc Nhân sao?

"Còn lý do nào nữa? úp úp mở mở ... " Nam tử thô cuồng vò đầu bức tai hỏi ...

Nam tử âm nhu không trả lời, ngược lại phi thân mà lên, thân thể biến mất trong không gian ...

Trong chóp mắt đã xuất hiện tại trung tâm trận chiến vừa nãy ...

Sau lưng hắn, nam tử thô cuồng bám theo ... mở miệng mắng:

"Ngươi đến đây là gì? Đám kiến hôi đã chạy hết rồi ... "

Nam tử âm nhu ánh mắt đảo quanh một vòng, rốt cuộc khóa chặt một thân ảnh đang trôi nổi trên biển ...

Chính là xác của Hải Hà ...

“Y phục này, hắn là người của Hải Cung sao?" Nam tử thô cuồng khinh thường nhìn đồng phục trên người Hải Hà, lập tức nhận ra thân phận đối phương ...

Bất quá hắn lại không biết tên chính xác của Hải Hà ... có thể thấy nam tử thô cuồng không hiểu biết nhiều về Hải Cung ... bởi vì hắn đến từ tận Hỏa Minh Giáo ...

Nam tử âm nhu quan sát thi thể Hải Hà hồi lâu, lại tiếp tục kỹ lưỡng dò xét vạn dặm biển rộng, cuối cùng thở dài một hơi, ái ái lẩm bẩm:

"Xem ra ... khả năng có tỷ lệ nhỏ kia rất có thể là hiện thực a ... "

“Ta nhổ vào ... ngươi có chịu nói ra hay không? lão tử nhịn rất khó chịu a ... ” Nam tử thô cuồng tức giận mắng chửi ...

"Hử?" Nam tử âm nhu liếc mắt ... một luồng áp lực vô hình ép đến ...

"A không, ta sai ... ngươi muốn nói thì nói ... không thì thôi ... " Nam tử thô cuồng sắc mặt tái xanh, lúc này mới nhớ người đi cùng mình có thân phận gì ...

Nam tử âm nhu cũng không muốn chấp nhặt tên ngu xuẩn này, chắp tay sau lưng, nhìn vào Hải Hà cười nhạt phân tích:

"Trên người tên trưởng lão của Hải Cung này có các vết thương rất mới, chứng tỏ hắn vừa cùng người chiến đấu dưới biển không lâu ..

"Thì sao nữa?" Nam tử thô cuồng gảy đầu ...

"Vậy xác của đối thủ hắn đâu? Chẳng lẽ tên trưởng lão Hải Cung này rảnh rỗi đến mức tự chiến đấu một mình hay sao?" Nam tử âm nhu híp mắt ...

"A, Ta biết rồi ... đối thủ của hắn rất lợi hại, chẳng những có thể giết hắn, sau đó còn thoát khỏi độc tố của Độc nhân chạy đi ... " Nam tử thô cuồng ra vẻ bừng tĩnh ..

“Không, ngược lại ... bởi vì các vết thương trên người tên Hải Cung này không nặng, đối thủ của hắn không có bản lĩnh giết hắn, lại thêm là da tím tái, máu huyết toàn bộ nhiễm kịch độc ... chứng tỏ hắn chết vì Độc tố do Độc nhân lan tỏa trong biển rộng ... " Nam tử âm nhu ánh mắt triệt để nhắm lại, đầu não lưu chuyển tối đa, trầm thấp đưa ra kết luận:

"Độc nhân không phải vô duyên vô cớ ra tay ... mục đích của hắn là muốn lấy mạng tên thuộc Hải Cung này, nhằm cứu lấy người còn lại ... "

"Làm sao có thể ... " Nam tử thô cuồng như bị định trụ, toàn thân chấn động rung giọng hỏi:

"Thế tại sao người kia có thể thoát khỏi Độc tố? hơn nữa Độc nhân mà lại ra tay cứu người ư? Chuyện này quả thật khó tin ... "

“Đúng ... ngay cả ta cũng cảm thấy khó tin ... nhưng nếu dựa vào các vết thương trên người tên thuộc Hải Cung này, có thể hiểu được rồi ... " Nam tử âm nhu nhếch miệng, cơ trí như yêu, chỉ vào thi thể Hải Hà ...

"Ồ? Vết bỏng?" Nam tử thô cuồng lúc này mới giật mình, nhìn vào vài vết đốt loen lổ trên tay Hải Hà mở miệng thốt lên ...

“Không sai ... người mà Độc nhân ra tay cứu, sở hữu thứ mà ta và ngươi đều có ... " Nam tử âm nhu cười nhạt, hắn cảm giác mình vừa tiến xa một bậc rất lớn trong công cuộc truy bắt Độc nhân ...

"Thứ mà ta và ngươi đều có sao?" Nam tử thô cuồng gảy gảy đầu, như nghĩ đến điều gì ... hai mắt hắn trợn trừng lên, hô hấp dồn dập, mở miệng hỏi lớn:

"Côn thịt?"

Nam tử âm nhu xém chút ngã quy, triệt để không nhịn được nữa, bất chấp khí độ trầm ổn của mình, điên cuồng gào thét:

“Là Dị Hỏa đó thằng ngu!"

...

"Kim Nhi, rốt cuộc vừa rồi là Độc tố khủng bố gì?" Lạc Nam sắc mặt thật sự hãi nhiên nói ...

Trơ mắt nhìn thấy một vị Luyện Hư Hậu Kỳ dễ dàng đi chết trước mặt mình, quá mức khủng bố rồi ...

Thân ảnh Kim Nhi thoát một cái xuất hiện, ngồi trên bả vai hắn, gương mặt nhỏ nhắn hiếm thấy biểu lộ vẻ nghiêm túc, giọng điệu trong trẻo vang lên:

"Độc Thể ... người ra tay sở hữu Độc Thể, bất quá Độc thể của hắn vẫn chưa hoàn toàn giác tỉnh, thậm chí chính bản thân hắn cũng chưa có sự hiểu biết rõ ràng về Độc Thể của mình, nên Kim Nhi cũng không biết kia là loại Độc Thể nào ... "

"Độc Thể sao? Có nhiều loại lắm hả?" Lạc Nam lập tức tò mò, hắn sẽ không ngây thơ hỏi có mạnh hay không, bởi vì cảnh tượng vừa rồi chính là minh chứng ...

“Không nhiều nhưng cũng không ít ... loại mạnh nhất thậm chí lọt vào top 10 Đại Thể Bảng ... " Kim Nhi nhấn mạnh ...

Hít ...

Lạc Nam hít thở không thông ... Đại Nhật Thần Thể sắp tới của Diễm Hồng Liên có khả năng khắc chế vạn Độc trên thiên hạ ... bất nhập bất xâm, nhưng vẫn không lọt nổi vào top 10 ...

Vậy mà có loại Độc Thể đạt được điều đó ... có nghĩa là Đại Nhật Thần Thể không thể khắc chế được ...

Như nhận ra nghi hoặc trong lòng Lạc Nam, Kim Nhi ngưng giọng nói:

“Không sai ... nếu thật sự là Độc thể nằm trong top 10 Đại Thể Bảng kia ... độc khí mà nó mang lại có thể xâm nhập tất cả mọi loại lực lượng, cho dù mặt trời cũng bị độc chết ... Đại Nhật Thần Thể đương nhiên không thể khắc chế ... "

Lạc Nam lắc đầu cười khổ, loại sức mạnh đó đối với hắn bây giờ vẫn còn quá mức xa vời ...

Hiện tại hắn đang tọa lạc trong một gian phòng thuộc khách sạn tại Nhật Đảo, chính là hòn đảo lần trước có ghé qua ...

Đương nhiên là đầu đeo mặt nạ, thân mặc áo choàng che giấu thân phận ...

Bình Luận (0)
Comment