“Cái này quan tài không có giá khởi đầu, các vị cứ tự nhiên báo giá”
Thành Bích nhìn quanh mở miệng nói, trong lòng thầm tự tin giá bán sẽ không quá tệ, dù sao thì hai chữ Viễn cổ có sức hấp dẫn với mấy lão quái vật quá lớn, nếu không thì Đa Bảo Các cũng không ém hàng hơn mười năm.
“50 Cực phẩm linh thạch”
Quả nhiên vừa dứt lời, đã có một Nguyên Anh Viên Mãn tu sĩ ra giá, hơn nữa còn không thấp.
“Lão phu ra 70” Một lão già râu trắng Hóa thần sơ kỳ thong thả cạnh tranh. Lạc Thần cũng không vội lên tiếng, hắn đang chờ thời cơ thích hợp.
Mà sau nhiều lượt đấu giá, trưởng lão Diễm gia - Diễm Phong đã nâng giá lên đến 200 Cực Phẩm linh thạch.
“Kẻ có tiền thật là nhiều, một cái quan tài không rõ lai lịch lại có giá cao như: vậy” Trần Giang lầu bầu nói, đó là con số cả đời hắn cũng không dám mơ tới.
“Hai chữ Viễn cổ xứng với cái giá này, ta cũng có chút tâm động đây” Tần Mộng Ảnh nghiêm túc nói, hiển nhiên đến tầng thứ như nàng, thứ càng không biết càng gây nên tò mò mãnh liệt.
“Nàng đừng tranh với ta, thứ này ta muốn!” Lạc Thần nhìn nàng cười lắc đầu, vượt qua Linh cấp vật phẩm, dù Tân Mộng Ảnh là Luyện Hư kỳ cường giả cũng không thể khai mở.
Hắn thì lại khác, hệ thống đã cho nhiệm vụ đương nhiên sẽ có cách giải quyết.
“Ngươi có hứng thú với nó?” Tân Mộng Ảnh hơi bất ngờ, từ đầu đến cuối đồ vật đấu giá có rất nhiều thứ tốt cũng không thấy con hàng này động tâm đi.
“Không sai, quả thật có hứng thú” Lạc Thần không phủ nhận gật đầu.
“Hừ, nể mặt Dưỡng Nhan Đan không tranh với ngươi, bất qua ngươi nói có quà tặng cho ta, phải chăng là Dưỡng Nhan Đan sao?” Tân Mộng Ảnh hai mắt đảo quanh, giảo hoạt nói.
“Không, là thứ khác” Lạc Thần vẫn mĩm cười thần bí khiến Tân Mộng Ảnh tức giận nghiến răng.
“Lão phu ra 300 Cực phẩm linh thạch” Một âm thanh hùng hậu từ phòng khách quý số 2 truyền ra khiến không ít người sắc mặt ngưng trọng.
Vài tên Hóa Thần kỳ thay đổi sắc mặt nói: “Luyện Hư Kỳ cường giả”
Không ít người định báo giá bị âm thanh này cho nuốt trở về, người vừa ra giá là một Luyện Hư Kỳ, đây là tầng lớp tu sĩ tiếp cận đỉnh cao của đại lục, nhìn xuống ngàn vạn sinh linh, cao cao tại thượng, rất ít người muốn trực tiếp cạnh tranh với một người như vậy.
Đương nhiên trong đó không bao gồm Lạc Thần, hắn lớn tiếng nói: “400 Cực Phẩm Linh Thạch”
Đám người sắc mặt hơi đổi, vừa tăng giá đã là 100 Cực phẩm linh thạch, lại là người trong phòng khách quý, chẳng lẽ quan tài này thật sự đáng giá như vậy?
Trong gian phòng khách quý số 2, một tên lão đầu gầy như que củi, mái tóc đỏ ngầu như máu bắt đầu lâm vào trầm mặt, hắn cũng không nhận ra lai lịch quan tài.
Hắn lâm vào bình cảnh Luyện Hư Sơ Kỳ đã lâu vẫn chưa có cơ hội đột phá, lần này muốn nhờ vào quan tài thần bí xem thử có phải cơ duyên hay không, nghĩ đến đây hắn khàn khàn nói, giọng điệu mang theo một tia uy hiếp:
“450 Cực phẩm linh thạch, lão phu Huyết Thường hy vọng bằng hữu nể mặt, đừng vì nhất thời hấp tấp mà sau này hối hận”
Mà vô số người nghe giọng nói của hắn sắc mặt hơi trắng bệch, Huyết Thường này là tam trưởng lão của Huyến Linh Tông, Bát Cấp tu chân thế lực, không dễ trêu vào.
Hơn hết Huyết Linh Tông là một tà phái tông môn, làm việc nổi danh hung tàn độc ác trên đại lục, mặc dù chưa làm ra chuyện gì điên rồ đến mức Thiên Đạo Chi Nhãn hàng lâm như trong truyền thuyết Huyết Sát Ma Quân, bất qua đồ thành diệt tộc người khác để tu luyện tà công cũng không ít.
Có người từng thầm suy đoán cái này Huyết Linh Tông là truyền thừa của Huyết Sát Ma Quân để lại, thậm chí hai cái Cửu cấp thế lực là Băng Huyền Đế Quốc và Thiên Sơn Tiên Cảnh từng tiến hành điều tra, bất qua không có bất kỳ manh mối cụ thể nào.
“B50 Cực phẩm linh thạch” Lạc Thần bình thản lên tiếng báo giá, hắn mặc kệ cái gì Huyết Linh Tông, bảo bối vào túi ưu tiên trên hết.
Huyết Thường giận tái mặt, người kia thậm chí không thèm đáp lời hắn, điều này khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục, âm trầm nghiến răng mang theo nặng nề lệ khí nói:
“600 Cực Phẩm Linh Thạch, hy vọng ngươi còn bản lĩnh tiếp tục báo giá!”
“Haha, Huyết đạo hữu cần gì hùng hổ dọa người, bần tăng cảm thấy hữu duyên với quan tài này, 650 Cực Phẩm Linh Thạch”
Một âm thanh ôn hòa từ phòng khách quý số 1 truyền đến, tiếng nói vừa phát ra đã khiến lệ khí do Huyết Thường tạo ra lập tức tiêu tán.
“Kẻ nào?” Huyết Thường sắc mặt thập phần khó coi, người vừa lên tiếng tu vi không hề thấp hơn hắn.
“Bần tăng Phàm Không, quan tài người hữu duyên nên được, Huyết đạo hữu oán khí quá nặng, nên đến Phàm Ẩn Tự chúng ta siêu độ, sau bảy bảy sáu chín ngày, tin tưởng sẽ buông hạ đồ đao, lập địa thành phật a”
Âm thanh ôn hòa đáp trả, không nhanh không chậm nhưng khiến Huyết Thường gương mặt co giật vì tức giận.
“Là Phàm Ẩn Tự, ta thiên a, lại là một cái Bát cấp thế lực, hơn nữa còn là phật môn”
“Nghe nói Phàm Không là một trong các cao tăng Phàm Ẩn Tự, thực lực chỉ dưới hai vị Phó Trụ Trì và Trụ Trì”
“Không hổ danh là cao cấp nhất Đấu giá hội, các nhân vậy tay to mặt lớn ở các thế lực đều có mặt”
Đám người nghị luận ầm ï, Lạc Thần không quan tâm, mở miệng tiếp tục báo. giá: “700 Cực phẩm linh thạch”
“Hừ, lão phu cho ngươi, hy vọng ngươi có mạng nhỏ để giữ lấy nớ”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Huyết Thường cười lạnh, ý vị tràn đầy uy hiếp, quan tài này hắn nhìn không ra lai lịch, bỏ cái giá lớn hơn nữa mua nó quá mức mạo hiểm.
“Vị đạo hữu này không biết có thể từ bỏ thứ yêu thích, quan tài này hữu duyên phật môn ta, 710 Cực phẩm linh thạch” Phàm Không vẫn ra vẻ đạo mạo ôn hòa nói.
“800” Lạc Thần lười để ý tên này, lúc này hắn đã không quan tâm Thiên Cấp vật phẩm, quan tài trọng yếu nhất.
“Xem ra đạo hữu chấp mê bất ngộ, bần tăng tạm thời bỏ cuộc, chỉ là vật hữu duyên Phật Môn ta, sớm muộn sẽ trở lại, người chấp mê bất ngộ kết quả thường không tốt, a di da phat”
Phàm Không giọng điệu ôn hòa như cũ, bất qua chỉ cần người không ngốc sẽ nghe ra ẩn ý tràn đầy uy hiếp trong lời của hẳn.
Lạc Thần cười lạnh, con mắt màu bạc đã che kín lửa giận, hắn thực bị mấy tên này làm động sát niệm, nếu không phải thực lực bản thân không đủ Lạc Thần thề lập tức cho bọn hắn câm họng.
Hắn đã làm gì sai? Bỏ tiền ra đấu giá công bằng công chính, lại bị đối phương liên tục uy hiếp, có thể không giận sao?
Huyết Linh Tông, Phàm Ẩn Tự, Lạc Thần ta nhớ kỹ các ngươi.
Cảm nhận được lửa của Lạc Thần, Bạch Tố Mai diệu dàng cầm tay hắn an ủi, trong lòng cũng ghi nhớ mối nhục hôm nay, chủ nhân của mình liên tục bị người khác uy hiếp, nàng lại không thể làm gì, điều này khiến Bạch Tố Mai khó chịu cực độ.
“Phẫn nộ sao?” Tân Mộng Ảnh vốn dĩ im lặng chợt nhìn Lạc Thần ôn hòa hỏi. Lạc Thần im lặng không nói, hắn đang lấy lại bình tĩnh.
“Muốn không gặp phải chuyện hôm nay, chỉ có cách là không ngừng mạnh lên, ta có thể ra tay giúp ngươi hả giận, nhưng đó chỉ là nhất thời, nam nhân chân chính phải đối mặt với khó khăn, chịu đựng vấp ngã mới có động lực phấn đấu” Tần Mộng Ảnh nắm lấy bàn tay hắn, linh lực truyền vào bình ổn lửa giận trong lòng Lạc Thần.